Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2467: Dây Dài Thả Mồi (2)

Chương 2467: Dây Dài Thả Mồi (2)Chương 2467: Dây Dài Thả Mồi (2)
"Chu quản sự làm việc tại Tam Chú Hương, hẳn biết được Liễu Phù Ngọc đi?" Hắn đong đưa quạt xếp, tựa lưng ra sau ghế, tư thái có chút lười biếng.
Chu quản sự lập tức cảnh giác, nhưng không lời này có ý gì, chỉ có thể gật đầu: "Đương nhiên biết, tân Thất Kiếm Tiên Liễu Phù Ngọc, vừa mới nhập thành không lâu."
"Vậy ngươi biết nàng đang ở đâu?"
"Nàng tại. . " Chu quản sự mới nói được hai chữ, con ngươi đột nhiên phóng đại,'U Quế Các."
"Trước khi bản công tử đến Tam Chú Hương, từng qua đêm ở đâu, Chu quản sự trước khi xuống lầu gặp ta, hẳn đã điều tra rõ ràng đi?"
"U,U Quế Các... "
"Như vậy, Liễu Phù Ngọc muốn tìm ai?"
"... Tân, Tân Nhân?"
"Tìm hắn làm gì?"
Lần này Chu quản sự thật bị giật mình.
Y vốn tưởng kia chỉ là trùng hợp, nào ngờ bên trong còn có nguyên nhân, lập tức vội vàng hỏi: "Xin hỏi Từ công tử, nàng tìm Tẫn Nhân huynh đệ làm gì?"
Từ Tiểu Thụ không có trực tiếp trả lời, chỉ mỉm cười nhìn về phía Chu quản sự dáng người mập mạp, còn cố ý để râu dài, khép quạt xếp lại, đập vào đầu y.
"Chu quản sự, ngươi hiểu cổ kiếm tu không?" "Không biết quá chiếu. .
"Vậy ngươi thử đoán xem, vì sao cùng là cổ kiếm tu, Tãn Nhân lại tìm tới Từ Tiểu Thụ, mà Liễu Phù Ngọc lại làm như thế nào, khóa chặt Tãn Nhân ngay cả ngươi cũng không nhìn thấy?"
Chu quản sự cảm thấy đầu óc rất ngứa ngáy, vấn đề này nhất định tồn tại mối quan hệ.
Nhìn biểu lộ của Từ Cố Sinh, hẳn là lúc trước nói chuyện, hắn đã cho mình manh mối.
Thứ đố người khốn kiếp...
Chu quản sự suy nghĩ vòng vo hồi lâu, rốt cuộc xác định, nhớ lại vừa rồi Từ Cố Sinh nói hộ vệ Tân Nhân tại Hạc Đình Sơn phát hiện Từ Tiểu Thụ, có dùng một chữ đặc biệt:
"Tim?"
Chu quản sự tựa hồ phá giải câu đố lịch sử, trừng to mắt, khàn giọng kinh nghi nói:
"Vừa rồi Từ công tử có nói,"Tìm khí tức cổ kiếm tu"?"
"Cùng là cổ kiếm tu, có thể thông qua "Tìm khí tức", khóa chặt vị trí2"
"Đây chính là nguyên nhân Tẫãn Nhân có thể tìm tới Từ Tiểu Thụ, Liễu Phù Ngọc có thể tìm tới Tân Nhân?”
Từ Tiểu Thụ mở quạt xếp che mặt, lộ ra ý cười nghiên ngẫm, không gật đầu, cũng không lắc đầu.
Hắn biết, trong nháy mắt này, đạn đã bắn trúng đầu Chu quản sự.
Toàn bộ ám tuyến vừa rồi mình cho ra, Chu quản sự thân là người thông minh, đã tự động móc nối quan hệ. Người khác cho đáp án, sao đáng tin bằng tự mình suy luận ra.
Từ Tiểu Thụ biết, cố sự từ không sinh có đang mọc rễ nảy mầm trong đầu Chu quản sự.
Kỳ thật nếu Chu quản sự cẩn thận hồi ức, y sẽ phát hiện Từ công tử trước mắt không có giảng bao nhiêu cố sự, đa phần chỉ là mảnh vỡ tin tức.
Nhưng mảnh vỡ đứt quãng có thể ghép lại với nhau, cuối cùng hình thành tin tức "Hạc Đình Sơn có Từ Tiểu Thụ".
Đối với cố sự này, Chu quản sự đã có được mạch lạc đại khái, nếu muốn, y thậm chí có thể đơn giản thuật lại "chân tướng”.
Đây mới thực là não bổ chân chính!
Sau khi não bổ xong, ngoại trừ tin tưởng không nghi ngờ, cũng chỉ có tin tưởng không nghi ngờ.
"Rất xin lỗi, Tân Nhân huynh đệ, vừa rồi Chu mỗ xem thường ngươi, ta tự phạt ba chén."
Tròng mắt Chu quản sự không ngừng dao động, không biết nghĩ đến chuyện gì, nhìn về phía hư không khẽ cong eo.
Cuối cùng y đứng dậy, tự rót đầy ba chén rượu, nâng ly uống sạch.
Nói đùal
Ngay cả Liễu Phù Ngọc đều muốn tìm Tẫn Nhân luận bàn Cổ Kiếm Thuật.
Hộ vệ Từ Cố Sinh rốt cuộc mạnh bao nhiêu, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết.
Vừa rồi hắn ở dưới lầu lộ ra, tuyệt đối không phải thực lực chân chính!
Uống cạn ba chén, Chu quản sự mới nhìn về phía bệnh công tử trên ghế dài, chân thành nói: "Từ công tử, Chu mỗ thật không biết Tẫn Nhân huynh đệ lợi hại như vậy, ngay cả Thất Kiếm Tiên Liễu Phù Ngọc đều muốn thử kiếm, vừa rồi là ta đường đột, ta lại tự phạt... “
"Giữa chúng ta thì không cần." Từ Tiểu Thụ mở miệng ngăn gia hỏa này tiếp tục nói xin lỗi, nhẹ nhàng lay động quạt xếp,"Ta thật ra còn một vấn đề."
"Ực ực ực..."
Chu quản sự nào dám tuỳ tiện lướt qua chuyện này, sau khi tự phạt ba chén, mới trịnh trọng nói tiếp: "Từ công tử có gì phân phó?"
Bệnh công tử nhìn gương mặt mập mạp hơi đỏ lên, giống như thỏa mãn lòng hư vinh, thần sắc trở nên cực kỳ hài lòng, thản nhiên nói:
"Bản công tử chỉ muốn biết, Thánh Thần Điện có vô dụng thật hay không, Từ Tiểu Thụ tới Trung Vực bọn hắn cũng không biết."
"Hoặc là, Đạo điện chủ đã sớm biết, đang bắt tay bố cục. . “
Dừng lại, Từ Tiểu Thụ thập phần tự nhiên nói ra mục đích chuyến đi lần này:
"Bản công tử không hy vọng thời điểm chúng ta hành động, đụng phải người mình, lại bị Từ Tiểu Thụ lợi dụng, dẫn đến lưỡng bại câu thương."
"Từ Tiểu Thụ am hiểu nhất đạo này, điểm ấy ngươi có biết?"
Chu quản sự sao có thể không biết Thánh Nô Thụ gia năng lượng lớn, am hiểu đùa bỡn lòng người?
Y lập tức nghiên túc, trọng thanh nói:
"Từ công tử chờ một lát, nếu như tình báo đúng. . . ngô, Từ Tiểu Thụ đã đến Trung Vực, Đạo điện chủ nhất định biết được!"
"Chu mỗ sẽ đi hỏi phía trên an bài thế nào, chúng ta không có khả năng đụng vào, điểm ấy ngài yên tâm." "Về phần vấn đề an toàn của Từ công tử. . Chu quản sự võ võ lồng ngực, nghiêm túc cam đoan,'Có Chu mỗ tại, nhất định đảm bảo!"
Thật dựa vào ngươi, ta mới là đại thông minh. ... Từ Tiểu Thụ nhẹ gật đầu, nắm quạt xếp nhìn hư vô, chỉ ra ngoài cửa.
"Đi đi,
Chu quản sự khom người thối lui, cẩn thận đóng cửa.
Y hiển nhiên không có ý định để đối tác Từ Cố Sinh biết được mình có bao nhiêu năng lượng.
Chỉ là y không biết, rời khỏi gian phòng này, cùng nhau rời đi, không chỉ có y, mà còn có Tẫn Nhân.
Bên trong gian phòng, cho Chân Thân Thứ Hai ra, Từ Tiểu Thụ cô đơn ngồi trên ghế dài, hơi duỗi lưng một chút, cuối cùng có thể buông lỏng một hơi.
Tân Nhân trở về U Quế Các.
Hiện tại hắn thật sự một thân một mình.
Nhưng ở trong mắt Tam Chú Hương, trong mắt Chu quản sự, bên cạnh Từ Cố Sinh vĩnh viễn có một tên Tân Nhân đang bảo vệ, thực lực ít nhất hậu tuyển Thất Kiếm Tiên, điểm ấy vĩnh viên không thay đổi.
Thậm chí sau này, động tĩnh lớn hơn, kiếm chuyện nhiều hơn.
Đến khi toàn bộ Trung Vực đều không dám tuỳ tiện động Từ Cố Sinh hắn, cho dù bệnh công tử nhìn thật rất yếu.
Chân Thân Thứ Hai Tẫn Nhân, liền có thể triệt để giải phóng.
Đây mới là chỗ cường đại chân chính của Tiêu Thất Thuật.
Nó vốn dĩ, không chỉ dùng cho chiến đấu. Sau khi nắm giữ Không Gian đạo bàn, hộ vệ Tẫãn Nhân có thể lợi dụng "Tại" cùng "Không tại", chế tạo ra năng lực một phân thành hai.
Chân Thân Thứ Hai không có được kỹ năng thức tỉnh "Chân Thân Thứ Hai", đây là điểm khác biệt lớn nhất.
Nhưng hiện tại, Từ Tiểu Thụ thông qua năng lực bản thân, trợ giúp Chân Thân Thứ Hai chế tạo ra "Chân Thân Thứ Hai".
Một người không tôn tại.
Một thức này, Từ Tiểu Thụ nguyện xưng là "Chân Thân Thứ Ba".
Chỉ là...
"Chu quản sự có vẻ rất chắc chắn, vì sao?"
"Vì sao chỉ cần ta vừa đến Trung Vực, Đạo Khung Thương liền sẽ biết được, y thật ngưu bức như vậy?”
Từ Tiểu Thụ ngồi trên ghế dài suy nghĩ, nửa ngày xung quanh không có ai.
Hắn nhớ lại động tác trước đó của Chu quản sự, cười cười, ngồi trong căn phòng trống rỗng làm động tác ném câu.
Hiện tại dây cây đã ném ra, không biết sẽ câu được con cá gì?
Thật chờ mong. ...
Trời vào trưa, Ngọc Kinh có hàn khí phiêu đãng.
Bên cạnh tiệm tạp hóa, phía trước Hương Quế Mã Xa.
Lý lão hán tựa vào người mã thú, trong tay cầm một chiếc bánh thịt thơm phức, ăn đến miệng đầy dầu, thỉnh thoảng kéo lấy quần áo đơn bạc trên thân.
"Thời tiết quỷ gì thế này, nói lạnh liên lạnh. . “
Người đến người đi, không có liên quan gì tới y. Tranh thủ ăn nốt miếng bánh cuối cùng, Lý lão hán xoa xoa dầu trên tay, cười hắc hắc một tiếng, từ trong ngực móc ra túi đen, thò tay vào bên trong.
Thời điểm kiếm được tiền, chính là lúc hạnh phúc nhất.
"Cạch cạch keng keng" đếm xong đống Linh Tinh, Lý lão hán cũng xem xong nội dung phía trên tờ giấy nhỏ do linh nguyên cấu thành:
"Từ Tiểu Thụ tại Hạc Đình Sơn."
Từ Tiểu Thụ rõ ràng tại Tam Chú Hương!
Từ Tiểu Thụ đầu bị lừa đá mới đi Hạc Đình Sơn!
Nhưng Từ Tiểu Thụ đã nói như vậy, chứng minh Hạc Đình Sơn nhất định có một tên "Từ Tiểu Thụ" xuất hiện.
"Thụ gia đến, loạn tượng đến...
Sau khi âm thâm cảm khái một phen, y đặt Linh Tỉnh vào trong túi, giấy nhỏ hóa thành linh khí bị túi đen ăn sạch.
Hết thảy vết tích, quy về hư vô.
Lý lão hán tựa vào Hương Quế Mã Xa, ngửa đầu giương mắt nhìn trời, hai tay nắm chặt túi đen, giống như đang cầm hạnh phúc, khóe môi không nhịn được nhếch lên.
"Thụ gia, đây chính là nhiệm vụ đầu tiên sau khi Phú Quý gia nhập Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu?"...
U Quế Các, nhã gian ba tầng.
Trên giường lớn ấm áp, Hương di mặc áo ngủ sa mỏng nằm nghiêng, dáng người yểu điệu tinh tế, vô cùng dụ hoặc.
Linh trận nhã gian bỗng nhiên xuất hiện một cái khe nhỏ, một sợi khói xanh từ bên ngoài chậm rãi tiến vào, không gây nên bất kỳ phản ứng nào. Cho đến cuối cùng, khói xanh hóa thành một tên nam tử, ngồi cạnh bàn trà, im hơi lặng tiếng.
Hắn cứ ngồi nhìn như vậy.
Trọn vẹn qua năm, sáu phút, Hương di vẫn không hay biết
Nam tử ngồi không yên, nhất thời đứng dậy đi tới, giật màn lụa màu xanh, nhìn hằm hằm mỹ nhân trên giường.
"Nắng đã chiếu đến mông rồi, còn ngủ?"
"Rời giường gây sự!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận