Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 515: Nếu Như Bị Ta Đánh (1)

"Có biến?"
Từ Tiểu Kê phản ứng kịch liệt như thế, quả thực nằm ngoài dự liệu của Từ Tiểu Thụ.
Lần này, ngay cả Tân Cô Cô một mực uể oải, cùng học sinh ba tốt A Giới đang nghiêm túc học tập, cũng không khỏi ghé mắt.
"Tư lạc!"
Nương theo một tiếng gọi cực kỳ cổ quái dị, thân hình Từ Tiểu Kê mơ hồ, phảng phất giống như muốn trực tiếp tản ra.
Nhưng khi đến gần biên giới băng liệt, gia hỏa này bỗng nhiên khôi phục lại bình tĩnh.
Tràng diện nhất thời tĩnh mịch.
"Sưu!"
Một đạo tiếng gió cực tốc thổi qua, thân hình Từ Tiểu Kê hóa thành huyễn ảnh, trực tiếp biến mất ở trước mắt mọi người.
Mà ba người đang có mặt ở đây, đều có thể nhìn thấy hành động của y.
Mục tiêu.
Thanh đồng điêu phiến!
Từ Tiểu Thụ ngược lại có thể kịp phản ứng.
Nhưng hắn không hề động, tùy ý để Từ Tiểu Kê đoạt lấy thứ này.
Hắn muốn nhìn một chút, Từ Tiểu Kê mềm yếu bất lực, một khi chạm vào thanh đồng điêu phiến ẩn chứa lực lượng ma sát kinh khủng, sẽ biến thành thứ đồ gì.
Tiếng gió lạnh thấu xương rít gào qua.
Trong nháy mắt Từ Tiểu Kê nắm lấy thanh đồng điêu phiến, kiếm ý đầy trời lập tức tản mát ra.
"Cỗ ý cảnh này..."
Trong lòng Từ Tiểu Thụ run lên.
Kiếm ý cổ quái này, tựa hồ hoàn toàn vượt qua đẳng cấp thường nhân dùng để cân nhắc như "Tiên Thiên", "Tông Sư".
Phảng phất tự thành một phái.
Kiếm ý của Từ Tiểu Kê, căn bản không thể nào giải thích được.
Càng không phải Từ Tiểu Thụ giai đoạn hiện có thể bình phán.
"Ông!"
Một tiếng vang rung động, thanh đồng điêu phiến trong nháy mắt ma hóa Từ Tiểu Kê.
Hắc sắc ma văn lập tức xuất hiện ở trên mặt y, tiếp theo là tứ chi, thân thể.
Mà thanh đồng điêu phiến ở trong tay, sau khi nhẹ vang, liền hóa thành một thanh kiếm màu đen.
Thân kiếm kéo dài, lực lượng ma sát nhất thời tràn ra, thế nhưng lại không thấy không rõ chi tiết thân kiếm.
Từ Tiểu Thụ híp mắt lại.
"Có gì đó quái lạ."
Lần này, hắn hoàn toàn khẳng định.
Cho dù Từ Tiểu Kê không phải kiếm linh Hữu Tứ Kiếm, cũng nhất định có quan hệ với thứ kia.
Đương nhiên, hết thảy tiền đề, đều dựa trên thanh đồng điêu phiến đúng là tróc ra từ trên thân Hữu Tứ Kiếm.
"Cho nên, thật là Hữu Tứ Kiếm sao?"
Trong lòng Từ Tiểu Thụ thầm nói.
Nhưng dù hắn thúc giục Cảm Giác đến cực hạn, vẫn không cách nào từ bên trong lực lượng ma sát kinh khủng, nhìn thấy hình sáng sau khi thanh đồng điêu phiến biến hình.
Sát khí màu đen đầy trời cùng kiếm ý nghiêm nghị xen lẫn với nhau.
Độc hoa độc thảo bên trong không gian Nguyên Phủ thật vất vả lắm mới bắt đầu sinh trưởng, dưới vĩ lực tác dụng, không chịu nổi gánh nặng, trực tiếp nát thành bột mịn.
"Rống!"
Gầm lên giận dữ.
Từ Tiểu Kê tựa hồ biến thành một người khác, cầm kiếm ở trong tay, lao thẳng, chém tới Từ Tiểu Thụ.
Quang ảnh màu đen lướt qua hư không, bán nguyệt ma cung chợt hiện.
Một kiếm mang theo lực lượng ma sát đáng sợ, phảng phất có thể phá núi đoạn hải, chém tới thiếu niên.
"Thứ đồ gì?"
Biến cố như vậy, Tân Cô Cô quả thật không ngờ đến.
Y cũng không đoái hoài trạng thái tinh thần của mình không tốt.
Trực tiếp lách mình đến trước mặt Từ Tiểu Thụ.
Con hàng này không thể chết.
Đừng nói có mệnh lệnh của đại thúc lôi thôi, chỉ bằng Tham Thần đại nhân yêu thích Quỷ Thú Ký Thể, y liền không thể không quản an nguy của thiếu niên trước mặt.
Nhưng mà, động tác của Tân Cô Cô, cuối cùng vẫn chậm một chút.
Có "người" còn nhanh hơn y.
A Giới giống như là quỷ mị, trực tiếp xuất hiện ở phía dưới cầu vòng đen, phảng phất từ tuyên cổ, nó đã đứng lặng ở nơi đó Đối mặt với một kích khủng bố như thế, mặt nó không gợn sóng, chậm rãi nâng hai ngón tay.
"Khanh!"
Sóng âm quét ngang, trực tiếp thổi nước ở trong linh trì văng tung tóe.
Mà một kiếm chứa đầy ma sát đến từ Kê Kê, ở trước mặt A Giới, phảng phất hoàn toàn mất đi lực công kích.
Hai ngón tay.
Tuỳ tiện kẹp lại!
"Ma ma..."
A Giới nghiêng đầu một cái.

Không khí ngưng trệ.
Cho dù là Từ Tiểu Kê sau khi ma hóa, nhất thời cũng choáng.
Phảng phất căn bản chưa từng nghĩ đến, nhất kích kinh thiên như thế, lại bị tiểu nam hài kia tùy tiện ngăn lại.
"Tốc!"
Một tiếng vang nhỏ.
Hắc sắc ma khí đến từ thanh đồng điêu phiến, trực tiếp thuận theo hai ngón tay A Giới, chảy vào trong thân thể nó.
Ma văn trên thân Từ Tiểu Kê đồng dạng biến mất không thấy đâu nữa.
Y lung lay đầu, tựa hồ lúc này mới tỉnh thần.
Nhưng mà vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, sắc mặt y lập tức trắng bệch.
"Ôi mẹ ơi, xảy ra chuyện gì?"
"Giới ca, ca, ta không phải cố ý..."
Từ Tiểu Kê cầm lấy thanh đồng điêu phiến đã khôi phục lại hình dáng ban đầu, từ từ lui lại.
A Giới nào phải hạng người hiền lành.
Thụ một kiếm, trả một quyền.
Hai ngón tay co lại, thân hình nó trong nháy mắt tiêu thất, thời điểm lần nữa xuất hiện, đã đến trước mặt Từ Tiểu Kê.
"Cứu mạng!"
Từ Tiểu Kê tan nát cõi lòng kêu lên.
"Không thể."
Từ Tiểu Thụ đồng dạng hô.
Nhưng mà đã chậm, A Giới đã sớm đánh ra.
"Bành!"
Tiếng vang trầm trầm lóe sáng, Từ Tiểu Kê trực tiếp khom lưng trở thành Từ Tiểu Tôm, bị oanh bắn ra như đạn pháo, trong nháy mắt biến mất ở bên trong sương mù hỗn độn cuồn cuộn.
"Tư tư tư..."
Tiếng hủ thực lập tức truyền ra, theo đến, còn có tiếng quái khiếu đau đớn của Từ Tiểu Kê thê.
"A!"
"Ách a!"
"Khanh khách, cứu mạng ".
Từ Tiểu Thụ nâng trán.
Đây cũng quá thảm đi!
Là ai cho Từ Tiểu Kê ngươi dũng khí, dám ở trước mặt Tân Cô Cô cùng A Giới xuất thủ?
Là thanh đồng điêu phiến sao?
Không!
Ma khí chỉ sẽ phóng đại chấp niệm trong nội tâm con người.
Nói cách khác, từ trong đáy lòng gia hỏa này, muốn mình chết.
"Chậc chậc..."
Từ Tiểu Thụ tận lực chờ đợi nửa ngày.
Qua nửa ngày, lại chờ thêm nửa ngày.
Đợi đến khi tiếng quái khiếu bên trong sương mù hỗn độn nhỏ dần, lúc này mới từ trên tay bắn ra một đạo mạng nhện linh tuyến vô cùng thô to.
"Hưu!"
Vẻn vẹn một cái chớp mắt, linh nguyên cỡ thùng nước liền bị ăn mòn trở thành tia mỏng tinh mịn.
Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt như thế, Từ Tiểu Thụ đã kéo Từ Tiểu Kê ở bên trong ra, cứu y thoát khỏi bể khổ.
"Khá lắm."
Nhìn Từ Tiểu Kê cả người mơ hồ, Từ Tiểu Thụ trực tiếp hô một tiếng khá lắm.
Hiện tại con hàng này thật đúng là mơ hồ.
Uy lực của sương mù hỗn độn cũng không phải để trưng cho đẹp.
Trực tiếp ăn mòn Từ Tiểu Kê gần như không có lực phản kháng đến mức sắp tan rã.
Đẫm máu, giống như một con gà quay vừa mới lấy từ trong lò ra.
"Gan ngươi thật mập nha!"
Từ Tiểu Thụ cười nói.
Từ Tiểu Kê đã nói không ra lời.
Cũng may năng lực khôi phục của gia hỏa này hoàn toàn không thua kém Từ Tiểu Thụ, cho dù thương thế nghiêm trọng như vậy, đau đớn rên rỉ, thế nhưng đang dần khôi phục lại.
Không đến một lát, đã thành hình người.
"Ca, ta sai rồi, vừa rồi ta thật không phải cố ý."
Từ Tiểu Kê thật kinh hoảng, huyết lệ chảy xuống nói ra.
Y sợ!
Vì sao mình lại xúc động như vậy?
Đây chính là A Giới, Giới ca đó!
Lúc trước bị xem như bánh bao thịt hoàn ngược, còn rõ mồn một trước mắt, sao hiện tại không hấp thụ giáo huấn, lập tức cảm thấy mình có thể phản kháng?
"Vừa rồi ngươi có ý thức?"
Từ Tiểu Thụ hỏi.
Từ Tiểu Kê lập tức lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận