Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1219: Long Dung Giới Tô Điểm Đôi Mắt Ngươi (1)

Linh Khuyết giao dịch hội.
Khác với đám người đang giương mắt nhìn chăm chú trận chiến buồn cười ở bên trong nội thành.
Bên trong phòng bao số 208, Hoa Minh chỉ nhìn Từ Tiểu Thụ trong chiến cuột một hồi, sau đó rung động thu hồi ánh mắt.
"Từ sư bá. . . "
Không hề nghi ngờ.
Người trẻ tuổi tự xưng sư phụ là Tang Thất Diệp, sư tổ Long Dung Chi, chính là Từ sư bá mà nàng muốn tìm.
Giờ phút này Hoa Minh thậm chí không kịp sợ hãi thán phục niên kỷ chân thực của Từ sư bá, quả thật chỉ tương đương với bằng hữu Chu Thiên Tham của hắn.
Chân chính khiến nàng kinh ngạc là. . .
Nếu như trong trận chiến đang diễn ra kia, một phương đúng thật là Từ sư bá.
Như vậy Từ thiếu bên trong phòng bao số 209 sát vách, người mà Chu Thiên Tham thập phần chắc chắn chính là Từ sư bá, lại là ai?
Liệu có khả năng, cả hai cùng là một người?
Chẳng biết từ lúc nào, Từ sư bá vô cùng lợi hại dùng một loại thủ đoạn thông thiên nào đó, sớm trốn. . . không, rời khỏi khỏi hiện trường giao dịch hội, đi đến nơi khác gây sự?
Thế nhưng khả năng này quá nhỏ.
Hoa Minh muốn xác minh một chút.
Giờ phút này, hiện trường giao dịch hội thập phần hỗn loạn.
Nếu như không phải có một đám Bạch Y, Hồng Y xuất hiện, hóa thân người chăn dê vây nhốt đám người.
Hiện trường giao dịch hội không còn kết giới phong tỏa, đám người bọn họ đã sớm chạy xa.
Dưới ánh mắt nghi ngờ nhìn soi mói của Đông Lăng, Sư Đề, Chu Thiên Tham, Hoa Minh phối hợp đẩy cửa phòng bao bước ra, muốn đi đến phòng bao số 209 bên cạnh xác minh một chút.
Nhưng mà lúc này, Hoa Minh vừa mới đưa tay định gõ cửa.
Cửa phòng bao số 209 "két" một tiếng, bị đẩy đi ra.
Được sự đồng ý của Mạc Mạt, bên trong phòng bao có ba người chạy ra, đồng dạng một mặt sùng kính, rung động nhìn đến phương hướng bên trong nội thành.
Tựa hồ. . .
Đơn thuần chỉ là mọi người ở trong phòng bao nhìn không rõ ràng lắm, muốn đi ra quan sát kỹ hơn mà thôi.
Mà ba người kia không phải ai khác, chính là Mộc Tử Tịch, Tiêu Vãn Phong, cùng với Từ Tiểu Kê một mực niệm kinh.
Kỳ thật lúc này Từ Tiểu Kê còn chút run run, nhưng y vẫn lấy hết dũng khí đi ra ngoài.
Y bắt chước không thành vấn đề, chỉ là thiếu một chút tự tin.
Thời điểm đẩy cửa đi ra ngoài, Từ Tiểu Kê không thể không miễn cưỡng phấn chấn tinh thần, dựa theo lời Mạc Mạt nói, bại lộ bản thân trước tầm mắt Hồng Y, Bạch Y.
Sau đó ngước mắt.
Từ Tiểu Kê dùng một loại ánh mắt ba phần kinh ngạc, ba phần khinh thường, bốn phần hững hờ, nhìn Từ đại ma vương cùng Tha Yêu Yêu ở phương xa đang so xem ai bay cao hơn.
"Chậc chậc. . . "
Sau khi nhập hí, hết thảy đều tốt đẹp, Từ Tiểu Kê thậm chí bắt đầu khẽ lắc đầu.
Mặc dù không nói lời nào, nhưng biểu lộ "Thánh Tượng không gì hơn cái này, đổi thành ta cũng được" đã hiện rõ trên mặt.
Mặt khác.
Hoa Minh vừa tới cửa bao sương liền trực tiếp ngốc trệ.
Dừng rất lâu, nàng mới nghi ngờ mở miệng, "Từ sư. . . thiếu, ngươi thật sự ở nơi này?"
Từ thiếu còn tại?
Mà Từ sư bá, đang đại chiến với Nhiêu Kiếm Tiên?
Như vậy.
Chẳng phải mang ý nghĩa, bọn họ là hai người khác nhau?
Hoa Minh lập tức kịp phản ứng, đôi mắt đẹp trừng tròn xoe, gương mặt xinh đẹp đều bị tức đến bắt đầu phát run.
Chu Thiên Tham chết bầm!
Ngươi không nhận ra, ngươi nói sớm a, ta không trách ngươi.
Nhưng ngươi mù. . . loạn chỉ, thậm chí chỉ hươu bảo ngựa, ngươi đây không phải đang cầm sinh mệnh ra đùa giỡn hay sao?
Ngươi còn muốn mệnh hay không?
Giờ khắc này, Hoa Minh thậm chí muốn trực tiếp quay đầu, ném Chu Thiên Tham vào trong bồn tắm lớn luyện một hồi.
Nhưng nàng vẫn không nhịn được kinh nghi, muốn mở miệng xác minh một phen, tuy nhiên nhất thời không biết nên hỏi từ đâu, bộ dạng muốn nói lại thôi.
Từ Tiểu Kê chần chờ.
Y vừa mới xuất hiện, liền hết sức cẩn thận.
Đương nhiên có thể nhìn ra được cô nương trước mặt là đến tìm mình.
Nói cách khác, đối phương nhận biết Từ đại ma vương.
Nhưng mấu chốt là, mình không biết cô nương này a!
Nàng vừa tới, thấy mình cùng Mộc Tử Tịch sánh vai bước ra, thậm chí còn làm ra biểu lộ vô cùng kinh dị, giận không kềm được. . .
Sẽ không phải là nợ phong lưu Từ đại ma vương ở bên ngoài Nguyên Phủ lưu lại đấy chứ?
Lúc trước Từ đại ma vương che giấu rất khá, không để cho Mộc Tử Tịch cùng cô nương này gặp mặt, hiện tại đổi thành mình đến, không cẩn thận bại lộ.
Dựa theo phương thức tư duy bình thường nhất suy luận xuống, Từ Tiểu Kê cảm thấy hiện tại mình còn không bằng chết đi.
Hắn lập tức quay đầu, muốn xem nhẹ hết thảy.
Nhưng Hoa Minh kéo hắn lại, run run rẩy rẩy hỏi: "Từ thiếu, ngươi, ngươi thật không. . . "
Hoa Minh nói được một nửa liền kịp thời ngậm miệng.
Nơi đây nhiều người phức tạp, thân phận Từ sư bá quả thật không thể bại lộ.
Mà lời này rơi vào trong tai Từ Tiểu Kê, lại giống như đang xác minh ý nghĩ trong nội tâm hắn.
Lúc này bị để mắt tới, Từ Tiểu Kê không có cách nào phản kháng, chỉ có thể bất đắc dĩ quay đầu.
Hắn cân nhắc từ ngữ, nếu như lúc này là bản thân Từ đại ma vương, hắn sẽ trả lời như thế nào.
Người bình thường, đến lúc này, hẳn sẽ nói rõ tâm ý thật sự trong lòng mình đi?
Thế là chần chờ một lát, Từ Tiểu Kê lên tiếng, âm thanh tràn đầy lạnh nhạt: "Thật có lỗi, ta thật không thích ngươi."
Nói xong.
Từ Tiểu Kê đẩy tay Hoa Minh ra, quay người trở lại phòng bao, thuận tiện "ba" một cái đóng cửa lại.
Hoa Minh: ? ? ?
Tiểu cô nương mộng bức đứng tại chỗ, đầu não trống rỗng loại kia.
Bên trong hiện trường giao dịch hội rách nát.
Đám người đại biểu thế lực một bên nhìn chăm chú đại chiến trên không nội thành, một bên âm thầm vụng trộm dùng linh niệm chú ý một màn này, cả đám bày ra bộ dáng thì ra là thế.
Nguyên lai lúc trước phòng bao số 209 chủ động đưa bảo, là có thâm ý như vậy . . .
Khó trách. . .
Khó trách!
Giữa không trung là nơi bắt mắt nhất.
Đám người Thủ Dạ đã thoát khỏi xiềng xích hắc ám của Quỷ Thú Ô Hạ, lúc này đang chấp hành nhiệm vụ Tha Yêu Yêu giao phó, phụ trách nhìn chằm chằm Ô Hạ.
Nhưng lúc này, lực chú ý của Thủ Dạ đã không còn ở trên người Ô Hạ thúc thủ chịu trói.
Cả người ông ta đang lâm vào trạng thái hoảng hốt.
Bởi vì Từ thiếu!
Tên kia từ lúc đi ra đến lúc đi vào, chỉ liếc mắt nhìn đại chiến ở bên trong nội thành một cái.
Hắn tựa như một tên khách nhân chân chính vừa đến vương thành, thời điểm ánh mắt vượt qua Thủ Dạ ông ta, hoàn toàn không có nửa điểm ba động.
Thủ Dạ lâm vào mê võng.
Hiện tại ông ta duy nhất có thể chắc chắn, đó chính là:
"Hắn không phải Từ Tiểu Thụ!"
Bởi vì nếu như dựa theo suy đoán trước đây, Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu là Từ Tiểu Thụ thành lập, sau khi mặt đối mặt với Thủ Dạ ông ta, "Từ thiếu" sao có thể bình tĩnh như vậy.
Từ lúc Từ thiếu ra phòng bao, Thủ Dạ đã dùng linh niệm gắt gao khóa chặt.
Ông ta cảm thấy cho dù Từ Tiểu Thụ thông minh, thế nhưng bản năng phản ứng của cơ thể, căn bản không thể hoàn toàn khống chế được.
Từ Tiểu Thụ nhìn thấy lần này là Thủ Dạ dẫn đội tới, mặc dù nhịn xuống không nhìn, tuy nhiên hồi ức ngày xưa cũng sẽ vô thức dâng lên, khiến cho thân thể hắn phát sinh một chút phản ứng.
Tỉ như muốn nhìn, lại không dám nhìn.
Nhưng Thủ Dạ chắc chắn, vừa rồi Từ thiếu không có phản ứng gì cả.
Thậm chí ngay cả thân thể kéo căng, cơ bắp xiết chặt, ánh mắt hơi chuyển đều không.
Không có gì cả!
Lui một vạn bước mà nói.
Dù Từ thiếu ở trong phòng bao nhìn thấy Thủ Dạ ông ta vào sân, lúc này đã chuẩn bị tốt tâm lý, có thể khắc chế phản ứng căng thẳng.
Nhưng Thủ Dạ cảm thấy, dưới tình huống biết mình muốn mang hắn đi, Từ Tiểu Thụ sẽ không lựa chọn xuất đầu lộ diện.
Cho nên. . .
"Hắn thật không phải!"
Thủ Dạ nhìn tới phương hướng bên trong nội thành.
Kỳ thật giờ phút này, trong nội thành đã xuất hiện một tên Từ Tiểu Thụ hàng thật giá thật, vô luận năng lực, ngôn ngữ, cử chỉ, đều giống như đúc.
Thủ Dạ sao có thể không biết Từ Tiểu Thụ chân chính vừa ra, liền mang ý nghĩa phán đoán của ông ta là sai lầm.
Nhưng ông ta không dám khẳng định.
Vạn nhất thì sao?
Dù sao Từ Tiểu Thụ gia nhập Thánh Nô, Thánh Nô có Thuyết Thư Nhân.
Thuyết Thư Nhân tại thời điểm Trảm Đạo, đã nắm giữ Thân Ngoại Hóa Thân đặc hữu của Bán Thánh.
Vạn nhất trong hai người này, có một người là Thân Ngoại Hóa Thân của Từ Tiểu Thụ thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận