Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2404: Thiện! (2)

Chương 2404: Thiện! (2)Chương 2404: Thiện! (2)
Cửu Đại Kiếm Thuật, hạ bút thành văn, điều khiển như tay chân, phút chốc bao trùm toàn bộ thế giới chân thực. ..
Từ Tiểu Thụ không biết nên hình dung tâm tình mình thế nào.
Hắn nghĩ tới Tiếu Không Động, đồng dạng thi triển một kiếm Đệ Nhị Thế Giới, sau đó bất tỉnh nhân sự.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân vì sao Tiếu Miệng Rộng cường đại như vậy, vẫn sùng bái Bát Tôn Am?
Không thể so sánh!
Bát Tôn Am nhanh chóng nhìn về phía chân trời, không tiếp tục quan tâm Từ Tiểu Thụ.
Đệ Nhị Thế Giới chỉ là tiện tay, thuần túy bởi vì cảnh giới Từ Tiểu Thụ quá thấp, có khả năng bị Thần Đình ép nổ.
Giải quyết xong chuyện này, hắn đương nhiên trở vê chính sự, xa xa lên tiếng nói:
"Như ngươi thấy, Thần Đình của ngươi không khốn được ta, năng lực của ta ngươi cũng đã gặp qua."
"Một cơ hội cuối cùng, ngươi nên hiện thân."
Thần Đình. .. Từ Tiểu Thụ một mặt kinh ngạc Bát Tôn Am khẩu xuất cuồng ngôn, dám nói chuyện với tôn viễn cổ Chân Thần như vậy, một mặt đánh giá thế giới hỗn độn bên ngoài Đệ Nhị Thế Giới.
Nhớ lúc trước tiếp nhận Thiên Tổ truyên thừa, bị kéo vào một loại trạng thái đặc thù, suýt chút nữa xảy ra chuyện. Lúc đó, không có Không Dư Hận ban cho thời gian, không có Bát Tôn Am sáng lập Đệ Nhị Thế Giới.
Hư Không Đảo chỉ linh giới thiệu một đoạn lớn truyền thừa dài dằng dặc, cuối cùng phải dựa vào bản thân mới có thể tránh thoát.
"Chính là Thần Đình!"
Từ Tiểu Thụ rốt cuộc ý thức được, Thiên Tổ cũng không phải kẻ tốt lành gì.
Nếu lúc đó hắn không tỉnh lại, duy trì loại trạng thái mơ mơ màng màng kia, bị ngoại lực giết chết, nhục thân bị hủy.
Sở dĩ ý thức tồn tại, thuần túy là bởi vì thần hồn bị khốn bên trong Thần Đình.
Tuy có thể vĩnh sinh, thế nhưng là bị giam cầm vĩnh sinhI
"Ta hiểu rồi. . "
Từ Tiểu Thụ giật mình hiểu ra chuyện gì.
Vì sao Thiên Tổ truyền thừa muốn vây khốn thần hồn? Vạn sự, đều hướng về lợi ích...
Hư Không Đảo to như vậy, trước khi giáng lâm Thánh Thần đại lục chẳng có sinh cơ, không thấy bóng người, liền Hư Không Thị cũng không có bao nhiêu.
Hư Không Đảo chỉ linh ngơ ngơ ngác ngác, ý thức mơ hồ, là thứ gì đảm bảo nó bất tử bất diệt?
Chỉ sợ là thôn phệ rất nhiều thần hồn cường đại, từ đó hấp thu lực lượng đi!
Như thế, nó mới có thể bảo vệ cái gọi là Thiên Tổ truyền thừa, nhưng vì kéo dài phần truyên thừa này, lại không ngừng thôn phệ thần hồn. . . tuần hoàn ác tính!
Từ Tiểu Thụ cảm thấy không chỉ mình, Bát Tôn Am, Bắc Hòe đạt được Thiên Tổ truyền thừa.
Những người khác có lẽ cũng đạt được, chỉ là không thể đi ra, cuối cùng trở thành chất dinh dưỡng cho Hư Không Đảo chỉ linhI
"Chậc chậc.. .
Trong chớp mắt nào đó, Từ Tiểu Thụ nổi hết da gà, nghĩ đến được lực lượng Thiên Tổ phù hộ, lại không bị ngoại giới đồ sát, Hư Không nhất tộc sớm nên sinh sôi mở rộng mới đúng.
Những chuyện thế này, không thể nghĩ nhiều!
Ngước nhìn "Chân trời" xa xôi, không bao lâu, một con mắt to lớn màu xám, mơ hồ xuất hiện.
Nó không linh động, ngược lại buồn ngủ, nhưng ráng chống đỡ tỉnh thần, lúc này ở trong hỗn độn cụ hiện thực thể, nghiêm túc quan sát Đệ Nhị Thế Giới đặc sắc mỹ diệu phía dưới.
"Hậu lai giả, thiện!"
( "Thiện, thường được dùng nhiều trong Đạo giáo, có ý nghĩa gân giống với từ "Tốt".)
Bốn phương tám hướng đột nhiên truyền tới âm thanh phiêu miễu, giống như hồng chung đại lữ, gột rửa trần tâm.
Nhịp tim Từ Tiểu Thụ bắt đầu gia tốc.
Âm thanh Thiên Tổ chỉ linhI
Gia hỏa này, thật có ý thức, thật có thể đối thoại!
"Đừng giả thần giả quỷ, ngươi hẳn không có bao nhiêu thời gian, ta liền nói ngắn gọn."
Bát Tôn Am dùng đôi mắt đục ngầu trực tiếp nhìn thẳng, không có nửa điểm cảm xúc gợn sóng, cất giọng nói:
"Ngươi hẳn có thể nhìn ra, dựa vào thực lực hiện tại của ta, đối kháng Ngũ Đại Thánh Đế thế gia, phản kháng chế ước nội đảo Hư Không Đảo, có chút miễn cưỡng."
"Tương tự ngươi, ta không có nhiều thời gian, một khi lực lượng hao sạch, ngươi liền bị bọn hắn lần nữa trấn áp."
"Sau trận đối kháng này, bọn chúng đều sẽ biết đến."
"Tiếp theo, tình huống Nhiêu Vọng Tắc đăng lâm Hư Không Đảo đối kháng với ngươi, chỉ thêm không bớt, thậm chí có khả năng rất nhiều Thánh Đế tê tụ, cường thế trảm ngươi."
Ngừng tạm, Bát Tôn Am chuyển giọng:
"Cho nên, giao dịch giữa chúng ta chính là. . “
"Ta đã nắm trong tay ngoại đảo Hư Không Đảo, sau này sẽ không có ngoại lực xâm lấn, ta thay ngươi bảo hộ Hư Không nhất tộc."
"Vâ phần nội đảo, thời gian đến, Ngũ Đại Thánh Đế thế gia không thể ước thúc được nữa, sinh vật không thuộc về nơi đó cũng sẽ tự động rời đi, trả lại tịnh thổ cho các ngươi."
Từ Tiểu Thụ nghe xong mới hiểu, nguyên lai đạt được Thứ Diện Chi Môn, chỉ có thể nắm giữ ngoại đảo.
Quỷ Thú bên trong nội đảo tạm thời không thể tùy tiện rời đi, Ngũ Đại Thánh Đế thế gia còn có phong ấn khác?
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, đây là một trong Thất Đoạn Cấm!
Nếu như có thể tùy tiện ra vào, ai dám xem nhẹ sự tồn tại của Thứ Diện Chi Môn? Bát Tôn Am có thể từ chỗ Thánh Đế, bố cục mưu đồ Thứ Diện Chi Môn, đoán chừng phí không ít công phu, hoặc là đứng trên vai cự nhân Bạch Mạch Tam Tổ, Ma Đế Hắc Long mưu đồ trăm năm.
Bất quá, đây cũng rất mãnh liệt nha!
Con mắt màu xám trong hư không lóe lên, nhìn chằm chằm Bát Tôn Am, dường như đang trầm tư.
Rất nhanh, bốn phương tám hướng lần nữa truyền tới âm thanh: "Khi nào?"
"Khi đến lúc."
"Khi đến lúc, là khi nào?"
"Ta không biết, có lẽ ngày mai, có lẽ ngày kia, có lẽ ba năm, có lẽ ngàn năm. . . nhưng ngươi ngoại trừ tin ta, cũng không có biện pháp khác.”
Bát Tôn Am cười, giống như nắm chết Thiên Tổ chỉ linh:
"Bọn chúng sẽ không giống như ta, đứng ở nơi này thương lượng với ngươi."
"Nếu không phải ta có sở cầu, cũng sẽ không đứng ở đây giao dịch với ngươi."
"Hiện tại chính là cơ hội tốt nhất của ngươi, vê phần chờ người kế tiếp... . hat"
Trong mắt Bát Tôn Am có thêm chút ngạo khí, cười lạnh nói:
“Trăm đời không có thiên kiêu, vạn năm khó được người nào hơn ta, ngươi không có thời gian chờ, càng không đợi được người nào khác mạnh hơn ta."
Thế giới hỗn độn ù ù run lên, Thần Đình thiên tai mọc lan tràn, ngay cả Đệ Nhị Thế Giới đều đang rung động, gần như sụp đổ.
Từ Tiểu Thụ nghe thế âm thầm đổ mồ hôi. Đây mà là giao dịch?
Đây rõ ràng là uy hiếp, là ép buộc!
Bát Tôn Am Ngươi định nghĩa "Giao dịch" như thế nào?
Ngay cả Không Dư Hận cũng cảm nhận được lửa giận của Thiên Tổ chỉ linh, ánh mắt có chút kinh ngạc, đưa tay che miệng.
Bát Tôn Am làm như không thấy, lạnh nhạt nói ra: "Thời gian ba cái hô hấp, còn không nói lời nào, nếu ta phong Thần, đầu tiên trảm ngươi!"
Thần Đình đình chỉ run rẩy, thiên tai lập tức biến mất.
Bên tai truyền đến một đạo âm thanh vô cùng bình tĩnh, không nghe ra có chút tức giận nào:
"Thiện."
Thiện?
Như vậy được rồi?
Lần này, đừng nói Từ Tiểu Thụ, Không Dư Hận đều có chút nghẹn họng nhìn trân trối.
Mạch suy nghĩ trong đầu Bát Tôn Am vô cùng rõ ràng, nói tiếp:
"Rất tốt, giao dịch đạt thành, ta vì ngươi vì nỗ lực nhiều như vậy, cũng nên đàm luận điều kiện."
"Một, uỷ quyền Hư Không Đảo cho ta, ngươi không được ảnh hưởng, can thiệp lực lượng Thứ Diện Chi Môn chủ đạo."
"Hai, nghe nói ngươi có chút giao tình với Trảm Thần Quan, Di Tích Nhiễm Mính sắp mở ra, ta cần ngươi trợ giúp."
"Ba, người này tên Từ Tiểu Thụ, sư tòng Bách gia, tinh thông ngàn đạo, tài hoa hơn người, thiên phú trước nay chưa từng có, thành tựu sau này nhất định trên ta, hắn thích hợp tiếp nhận truyền thừa của ngươi, ngươi thấy thế nào?"
"Nhận ca ngợi, điểm bị động, +1."
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +3."
Từ Tiểu Thụ không ngờ Bát Tôn Am há mồm liền ra, nhất thời áp lực như núi.
Hai người bên cạnh coi như xong, con mắt màu xám buồn ngủ trong hư không lúc này có thêm một chút tinh mang, nhìn mình cằm chằm.
"HôI"
Từ Tiểu Thụ hít sâu một hơi, ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, vung tay áo:
"Trời không sinh Từ Tiểu Thụ ta, Hư Không vạn cổ như đêm dài!"
(Thiên bất sinh ngã Từ Tiểu Thụ, Hư Không vạn cổ như trường dạ!)
Thế giới trở nên an tĩnh.
Trong mắt Bát Tôn Am đều lóe lên một tia kinh ngạc, tựa hồ không nghĩ tới Từ Tiểu Thụ cũng có thể xuất khẩu thành thơ, còn ra dáng như vậy.
Một lúc sau, Thiên Tổ chỉ linh thu hồi ánh mắt, tiếp nhận tất cả uy... nội dung giao dịch:
"Thiện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận