Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2255: Long Bảo! Đập Chết Bọn Hắn Cho Ta! (1)

Chương 2255: Long Bảo! Đập Chết Bọn Hắn Cho Ta! (1)Chương 2255: Long Bảo! Đập Chết Bọn Hắn Cho Ta! (1)
"Ngọa tào?"
Di tích Tội Nhất Điện, phía trước Thiên Lý Truyền Kính Thuật, tất cả mọi người chấn kinh rớt quai hàm.
Bọn họ vừa mới thúc giục đại hán khôi ngô lại mở linh kính.
Nào ngờ linh kính vừa khôi phục, liền hiện ra nội dung kình bạo như thế:
Sau khi Ma Đế Hắc Long thu nhỏ, độn cầu xin tha thứ...
Từ Tiểu Thụ cầm kiếm lăng không, cao cao tại thượng. ..
"Không có khả năng!"
"Ta bị hoa mắt?"
"Hình tượng chỉ đoạn mất một lúc, sao Đọa Uyên biến thành bộ dạng này, đây là Huyễn Kiếm Thuật?"
"Đệ Bát Kiếm Tiên xuất hiện? Ở đâu?"
Có người gắt gao nắm chặt cổ áo đại hán, ép hỏi có phải hình tượng sai lâm hay không.
Nhưng đáp án đạt được, khiến bọn họ không biết nói gì hơn:
Hình tượng Thiên Lý Truyền Kính Thuật không bị trì hoãn, càng không thể nào là giả, vừa rồi không phải đại hán khôi ngô cố ý đoạn mất, mà là bị một loại lực lượng thần bí nào đó oanh vỡ.
"Cho nên, trước khi Thánh Đế cầu xin tha thứ, cố ý ngăn cách chúng ta quan sát?
Đáng chết! Ta thật đáng chết!
Sao mình lại hiếu kỳ như thế?
Đám người điên cuồng tát mình mấy bạt tai, cảm thấy lớn chuyện rồi.
Tình huống kia không phải mình có thể nhìn trộm. .. Ma Đế Hắc Long vừa nhìn liền biết, thù rất dai, hiện tại mình nhìn thấy một màn kia, sau này Long gia tới tính sổ biết làm sao bây giờ?
"Ấy? Lão huynh, sao hình tượng linh kính một mảnh đen xì vậy?"
"Đúng vậy, đúng vậy, nhanh rót linh nguyên vào, căn bản không thấy gì cả, ngươi thật quá cải bắp!"
"Ài, chỉ có một chút thực lực như vậy, bản tọa cảm thấy xấu hổ thay ngươi, vẫn là nên rời khỏi Thiên Không Thành, bản tọa đi trước!"
"Đúng đúng, ta lập tức rời đi.'
"Chờ chút, các ngươi không nhìn. .. ngô! Đừng che miệng, ngô! Ngôi”
"Mê Huyễn Thuật!"
"Bất động rồi? Rất tốt, kéo đi tìm chỗ chôn, thứ ngu xuẩn! Muốn hại lão nương?”
Đừng nói đám người ở di tích Tội Nhất Điện chấn kinh.
Ngay cả Từ Tiểu Thụ cầm Hữu Tứ Kiếm trong tay, còn chưa chém xuống, bản thân đã bị một màn trước mặt làm hôn mê.
Ma Đế Hắc Long, đến cùng đã thảm tao độc thủ như thế nào?
Ta thậm chí còn chưa biến thân. . .
Từ Tiểu Thụ nguyên bản muốn xuất ra toàn bộ đồ vật có liên quan tới Bát Tôn Am, cuối cùng biến thành Bát Tôn Am, dọa Hắc Long một phen. Nào ngờ hắn chỉ vừa vận dụng chiêu thức cùng kiếm của Bát Tôn Am, mặt vẫn chưa đổi, bản thân Ma Đế Hắc Long đã thần hồn nát thần tính.
"Dáng dấp ta cùng Bát Tôn Am, giống như vậy sao?"
Từ Tiểu Thụ hoài nghi kỳ thật mình đỉnh lấy khuôn mặt Bát Tôn Am xuất hiện, bằng không sao có thể dễ dàng trấn trụ Ma Đế Hắc Long?
Nhưng hắn phát hiện không phải.
Lúc trước nghe được truyền ngôn, bên trong nội đảo, Bát Tôn Am chân đạp Ma Đế Hắc Long, kiếm chỉ Bạch Mạch Tam Tổ.
Khi đó hắn cảm thấy chuyện này rất ma huyễn!
Hiện tại Từ Tiểu Thụ cảm thấy, truyền ngôn có lẽ vẫn quá khiêm tốn.
Trước khi chân đạp Ma Đế Hắc Long, con rồng này khẳng định đã bị hành hung hồi lâu, thậm chí bị đánh ra bóng mờ?
Ừm, lấy tính nết Ma Đế Hắc Long trước mắt đến xem, nó quả thật ăn rất nhiều khổ, mới có thể để người giẫãm lên đầu rồng. .. Từ Tiểu Thụ ngừng giữa không trung, thu kiếm lại.
Phía dưới, Ma Đế Hắc Long đột nhiên thanh tỉnh.
Mặc dù nhân loại trước mắt có hơi giống, kế thừa tuyệt học cùng bản sự của Bát Tôn Am.
Thế nhưng hắn chung quy không phải Bát Tôn Aml
Bản đế, có gì phải sợ?
Tuy nhiên lúc này co rụt dưới lòng đất, Ma Đế Hắc Long xấu hổ đến mức không có dũng khí leo ra.
Bị dọa. . . A a aa, rất muốn chết!
Nó cơ hồ không cách nào ngăn chặn nóng nảy trong nội tâm.
Thậm chí nổi lên ý nghĩ xuất thủ, hủy diệt toàn bộ Hư Không Đảo, triệt để xóa bỏ tất cả mọi người ở đây.
Nhưng nó biết, Từ Tiểu Thụ triển lộ ra thiên phú khủng bố như vậy, ngay cả Cổ Kiếm Thuật cảnh giới thứ hai đều biết.
Bát Tôn Am, tuyệt đối không cho phép mình giết hắn!
"Long" một tiếng, Ma Đế Hắc Long quyết định bay ra, lãng quên hết thảy vừa rồi, phảng phất chưa từng phát sinh qua.
"Từ, Từ Tiểu Thụ, ngươi đừng ép bản đế, bản đế gấp, cái gì cũng làm ra được.'
"Nhận đe dọa, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ kém chút cười phun, hắn có thể nhìn thấy đầu rồng màu đen hiện lên xấu hổ mịt mờ.
Nhưng không thể phủ nhận, Ma Đế Hắc Long nhận sợ, không cần làm đến mức đụng đáy bắn ngược.
"Long Tâm Huyết, là Tãn Chiếu lão tổ để ngươi giao cho ta?" Từ Tiểu Thụ cho nó bậc thang.
"Đúng vô cùng! Đúng vô cùng! Ma Đế Hắc Long gật gật đầu.
"Nhiệm vụ Bát Tôn Am giao cho ngươi thì sao, ngươi quên rồi?" Từ Tiểu Thụ nắm vuốt Bát Tự Lệnh, ngay trước mặt Nhiêu, Nhan nhị thánh, trực tiếp thảo luận việc này.
Kỳ thật hắn không biết có nhiệm vụ gì.
Nhưng Bát Tôn Am nhất kiếm đông lai, trảm phá giới tuyến nội ngoại đảo, thả Ma Đế Hắc Long ra tới, nhất định có kế hoạch đi?
Nếu chỉ vẻn vẹn mở ra không gian nội ngoại đảo, người hoặc long không nhất định kịp thời đi ra.
Cho nên, đã có kế hoạch, tất có nhiệm vụ.
Mà nhiệm vụ này. .. mình không biết không sao, cứ nhằm Ma Đế Hắc Long hỏi là ra.
Quả nhiên, Ma Đế Hắc Long á khẩu không trả lời được.
Long nhãn khẽ động, không chút vết tích lườm Nhan Vô Sắc một chút.
Một tích tắc này, lưng Nhan Vô Sắc lạnh thấu, cảm nhận được sát ý yếu ớt.
Từ Tiểu Thụ là lão nhân tinh, sao có thể không phát hiện ra được chỉ tiết này?
Liên tưởng đến lúc trước Số 2 phân tích mục tiêu cuối cùng của Bát Tôn Am, tên kia cuối cùng đàm tiếu, nói là Bát Tôn Am muốn mai táng Số 2 cùng Nhan Vô Sắc tại nơi này.
Một tích tắc, Từ Tiểu Thụ hơi híp mắt lại.
"Sẽ không phải một câu thành sấm đi?
Bát Tôn Am thật muốn ở chỗ này giải quyết hai vị bên trong Thập Nhân Nghị Sự Đoàn, vì tương lai tổng tiến công Thánh Sơn, sớm loại bỏ chướng ngại?
Như vậy, vì sao lần này là Ma Đế Hắc Long đi ra, Từ Tiểu Thụ mơ hồ đoán được một chút.
Mặc dù Hắc Long không đáng tin cậy, tính tình táo bạo, nhưng trên bản chất là một con rồng ngay thẳng.
Từ một chút kế vặt, một chút lòng dạ kia đến xem, Từ Tiểu Thụ tin chắc Bát Tôn Am cũng biết được.
So với Thánh Nhân chật vật Tân Chiếu lão tổ, dùng thời gian mấy trăm năm bố cục Bạch Quật, tiền thân là Tẫn Chiếu Ngục Hải, ném ra một kiếm, đặt cược truyền nhân Tân Chiếu nhất mạch. . .
So với Thất Thụ Đại Đế thông qua lực lượng Huyết Giới, dùng Huyết Thụ Âm Chi dụ hoặc Liễu Trường Thanh, thành công truyền tống Vô Cơ lão tổ trở về Thánh Thần đại lục. ..
So với Thần Ngục Thanh Thạch đưa tới một mảnh Thanh Thạch Toái Phiến, chỉ vì gặp mặt Từ Tiểu Thụ, nói tặng lễ vật gì gì đó. . .
Ma Đế Hắc Long, thật đúng là một mảnh nước trong có thể nhìn thấy đáy, tâm linh đơn thuần đáng yêu!
Nhìn đi, lúc trước Thánh Đế ý niệm hóa thân đi ra, mục đích duy nhất chính là thử bỏ chạy.
Nó căn bản không có bố cục, bố trí nội ứng Thánh Thần đại lục đến tiếp ứng hay gì.
Cho nên, kết quả cuối cùng chính là không có kết quả.
Đây không phải toàn thân cơ bắp, tâm linh đáng yêu thì là gì?
"Cho nên, Bát Tôn Am mới để nó đi ra?"
"Hắn muốn mình sớm thu phục nó, cho dù chỉ là dựa thế, nhưng ít nhất nhấc lên quan hệ với Ma Đế Hắc Long, có ràng buộc. . -"
"Tương lai, sẽ rất hữu dụng?”
Da đầu Từ Tiểu Thụ có hơi run lên, cảm giác mình cả nghĩ quá rồi, Bát Tôn Am hẳn không đáng sợ như vậy.
Dù sao nhìn từ góc độ nào, Ma Đế Hắc Long là vì Tãn Chiếu lão tổ mới đi ra...
Nhưng nhìn Huyền Thiết Kiếm bị nung đỏ cắm vào không gian phía trên Đọa Uyên, vô luận phát sinh chuyện gì, nó vẫn lù lù bất động, chỉ rung động nhè nhẹ. ...
Từ Tiểu Thụ nhất thời không cách nào khẳng định suy đoán của mình.
Nhưng chuyện này, không ảnh hưởng hắn kéo gần quan hệ với Ma Đế Hắc Long.
Từ ban đầu lạ lãm, đến khi thực lực được công nhận, thân phận được tôn trọng, đến khi Bát Tự Lệnh xuất hiện, đối phương nói gì nghe nấy.
Từng bước từng bước, Từ Tiểu Thụ đều dựa vào bản thân bước ral
Bạn cần đăng nhập để bình luận