Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2142: Nói Chuyện Bát Quái (1)

Chương 2142: Nói Chuyện Bát Quái (1)Chương 2142: Nói Chuyện Bát Quái (1)
"Không đánh nhau, thật đáng tiếc."
Nhìn Phong Tiêu Sắt bước vào không gian thông đạo, thong dong thoát thân, Từ Tiểu Thụ cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Hắn cũng muốn sau khi bị nhằm vào, tung ra một chiếc cánh đỏ, triển khai đàm phán với Thiên Cơ Thần Sứ, sau đó rời đi.
So với trải qua đại chiến chật vật thoát thân, như thế tiêu sái hơn nhiều, chí ít không sợ bị người truy sát.
Nhưng không có cách nào!
Chặt Vũ Linh Tích là mình, kém chút trảm Tư Đồ Dung Nhân cũng là mình.
Đầu đội danh hiệu Thánh Nô, căn bản không thể đàm phán với Thánh Thần Điện, Từ Tiểu Thụ không dám tưởng tượng, đầu óc Thiên Cơ Thần Sứ phải chạm mạch nặng đến cỡ nào, mới cho mình cơ hội giống như Phong Tiêu Sắt.
Thời điểm không gian thông đạo sắp đóng lại, Từ Tiểu Thụ làm một chút thí nghiệm nhỏ.
Thân hình hắn hóa thành tàn ảnh biến mất, đồng thời bên trong không gian thông đạo, xuất hiện một đạo thân ảnh nhỏ bé.
Thế nhưng, Số 2 đã giải trừ "Hình thức phòng ngự " phản ứng quá nhanh, trong sát na xuất hiện tại vị trí không gian thông đạo.
Một cước!
"Bành" một tiếng vang lên, họa thể phân thân tiện tay chế tạo bị Số 2 đá nổ tại chỗiI
Từ Tiểu Thụ giải trừ trạng thái tiêu thất, cũng giải trừ trạng thái Cuồng Bạo Cự Nhân, xuất hiện tại vị trí lúc trước, một mặt ngượng ngùng.
"Thiên Cơ Thần Sứ đại nhân thật giỏi! Phản ứng thật nhanh!"
"Châm biếm?" Số 2 thờ ơ, ánh mắt bình tĩnh nhìn tới,'Ngươi không thể rời đi, †a sẽ không cho ngươi cơ hội."
"Phong Tiêu Sắt chết bầm thành công lừa gạt ngài rời đi, nếu như ngài không muốn đuổi theo, vậy ngài muốn nói chuyện gì? Ta có thể thay Phong Tiêu Sắt, bồi ngài nói chuyện phiếm."
Từ Tiểu Thụ cười hề hề gãi đầu, một bên dùng sức nói xấu Phong Tiêu Sắt trốn nhanh hơn thỏ, một bên bày ra thần sắc tiểu nhân nịnh nọt, tiếp tục trò chuyện.
"Thiên Cơ Thần Sứ đại nhân có chỗ không biết, ta trên thông thiên văn, dưới rành địa lý, thông kim bác cổ, không gì không biết."
"Lớn đến quy tắc áo nghĩa, bí mật vũ trụ, nhỏ đến đạo lý đối nhân xử thế, kiến bò qua đường...
"Vô luận chuyện gì, đều có thể nói ra đạo lý, tuyệt đối không kém bản sự nói chuyện phiếm của Phong Tiêu Sắt."
Số 2 nghe thế khóe môi nhếch lên, tựa hồ bị chọc cười.
Y nhấc nhấc thanh đồng đỉnh.
Lúc đầu Vũ Linh Tích trong đỉnh đã sắp khôi phục tốt, thế nhưng Đại Hồng Thần Chi Nộ bạo phát lực lượng trấn áp, y một lần nữa hóa thành máu thịt be bét.
Không biết có phải Phong Tiêu Sắt cố ý nhằm vào hay không, nhưng Từ Tiểu Thụ quả thật cảm kích chiêu này.
Bởi vì nó giúp hắn tranh thủ thêm không ít thời gian. Tuy nhiên Phong Tiêu Sắt vừa rời đi, Vũ Linh Tích liền cấp tốc phục sinh.
"Ngươi rất thú vị." Số 2 nói xong liền nhìn tới phương Bắc, ánh mắt vẫn bình tĩnh như trước: "Đã Phong Tiêu Sắt không phải hậu thủ ngươi chuẩn bị, như vậy nhất định là hắn."
Từ Tiểu Thụ không nghĩ tới, vòng vo một hồi thế mà vẫn trở lại chính đề.
Đây cũng quá nhanh đi?
Đổi lại thành Nhiêu Yêu Yêu tốt biết bao?
Từ Tiểu Thụ thề, hắn có thể cùng Nhiêu "đáng yêu" nói chuyện phiếm cho tới thế kỷ sau, hơn nữa còn là dùng thân phận khác biệt.
Ngay cả Bát Tôn Am hứa hẹn "chống lưng”, hắn đều có thể nói đến thiên hoa loạn trụy, điên đảo âm dương!
Đáng tiếc, Số 2 không phải Nhiêu Yêu Yêu.
Từ Tiểu Thụ nghe thế trong lòng hoảng hốt, sắc mặt không dám có phản ứng, vận dụng Biến Hóa khống chế biểu lộ, cơ bắp, nghi hoặc lên tiếng hỏi:
"Ngài nói ai cơ?”
"Ở trên Hư Không Đảo, còn ai có thể dùng kiếm đạo phong thánh, ta từng tại Kỳ Tích Sâm Lâm cảm nhận được kiếm ý của Mai Tị Nhân." Số 2 ngoái nhìn.
"Lớn mật!" Từ Tiểu Thụ nhướng cao mày, quát to một tiếng,'Thánh không thể nhục! Sao ngươi dám gọi thẳng tên thật của Bán Thánh? Cẩn thận Thiên Khiển!"
Ánh mắt Số 2 lập tức hiện vẻ hứng thú.
Y chưa từng gặp qua người trẻ tuổi nào dám nói chuyện với y như vậy, cho dù là Vũ Linh Tích, Tư Đồ Dung Nhân.
"Ngươi tựa hồ cảm thấy, nếu như Mai Tị Nhân đến đây, liên có thể vớt ngươi ra khỏi khốn cục."
"Hả?" Từ Tiểu Thụ biểu lộ mê mang, thế nhưng gan mật run rẩy.
Ánh mắt Số 2 khôi phục điềm nhiên, không chút gợn sóng nói:
"Ta không phải đang đợi Vũ Linh Tích phục sinh, đây chỉ là một phần nguyên nhân.”
"Ta cũng không thèm để ý Từ Tiểu Thụ người dùng kỹ xảo kéo dài thời gian thô ráp này, ngươi chơi vui là được."
"Bởi vì so sánh với chút chuyện nhỏ nhặt này, ta càng hiếu kỳ. . “
"Thất Kiếm Tiên Mai Tị Nhân lúc nào quyết định vào cuộc, đồng thời kiên định đứng ở mặt đối lập Thánh Thần Điện?"
"Hơn nữa, hắn chọn trúng ngươi? Hắn là thủ hộ thần của ngươi?"
"Kiếm của ngươi, là hắn dạy."
Số 2 luôn có thể nói trúng tim đen, nói một hồi, liền từ giọng điệu nghi vấn chuyển thành giọng điệu khẳng định.
Từ Tiểu Thụ không cách nào tiếp tực lừa mình dối người, giả vờ vô tri mê mang.
Nguyên lai, ta không quan trọng giống như ta nghĩ. ..
Số 2 nguyện ý phối hợp kéo dài thời gian, là bởi vì Tị Nhân tiên sinh lựa chọn, so với Vũ Linh Tích cùng Thứ Diện Chi Môn, so với "đệ nhất thế hệ thanh niên Thánh Thần đại lục", đây mới là vấn đề quan trọng.
Y muốn xem xem liệu Tị Nhân tiên sinh có thật tới cứu mình hay không, sau đó mới kết luận, không phải mình đang lừa y, mà là Thất Kiếm Tiên Mai Tị Nhân thật đã nhập cuộc.
“Ta có chút ưu thương." Từ Tiểu Thụ vô cùng thẳng thắn, ép u buồn trong nội tâm ra ngoài, khổ não nói: "Ngài cần gì như vậy, sao luôn có thể đọc hiểu lòng người, nói trúng tim đen, chạm vào nỗi đau của người khác?"
"Trả lời vấn đề ta hỏi." Số 2 bình tĩnh như trước.
"Ta không biết... "
Từ Tiểu Thụ dứt lời, phát hiện đối phương một lời không hợp, lập tức có dấu hiệu xuất thủ, liền vội vàng lắc đầu, duy trì nói chuyện phiếm:
"Ngươi đừng hoài nghị, ta chỉ là một quân cờ, thật không biết vì sao Tị Nhân tiên sinh lại chọn ta."
"Dựa theo cá nhân ta phỏng đoán... khả năng cao là vì thiên tư của ta tương đối tốt? Ừm, điểm ấy rõ ràng, Tị Nhân tiên sinh vì thế mới chọn trúng ta."
"Sau đó, hẳn mới là Bát Tôn Am ảnh hưởng. .. đi?" Từ Tiểu Thụ bày ra biểu lộ căm thù đến tận xương tuỷ.
Hắn biết ở trước mặt Thiên Cơ Thần Sứ, nói dối không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Khả năng tính toán cường đại của đối phương, có thể từ trong lời nói dối của mình, tính ra đáp án chính xác nhất.
Từ Tiểu Thụ dứt khoát móc tim móc phổi, mãnh liệt biểu đạt mình chán ghét Thánh Nô, chán ghét Bát Tôn Am. . . những thứ này đều là thật, thế nhưng phía trước "mãnh liệt", kỳ thật không nhiều.
"Bát Tôn Am mới là chấp kỳ giả phía sau màn, ta đơn thuần bị hắn thao túng.
"Ngài giết ta, hoặc bắt ta, đều không có ý nghĩa gì lớn, ta chỉ là một quân cờ hơi cường đại. ... đây không phải tự luyến, ta có thể làm được rất nhiều, hắc hắc." "Đáng tiếc, quân cờ chung quy chỉ là quân cờ, ngay cả ta cũng không biết, Bát Tôn Am rốt cuộc muốn làm gì."
"Không sợ nói cho ngươi biết. . "
Từ Tiểu Thụ ngừng tạm, thấp giọng.
Hai người cách xa như vậy, hắn thế mà đưa tay che bên miệng, giống như là đang nói nhỏ với Số 2, nói: "Bát Tôn Am nói với ta, cứ tùy tiện gây sự, hắn đến chống lưng cho tai"
"Ngươi dám tin không? Ta sao có thể không liều mạng kiếm chuyện được!"
"Nhưng đến lúc này, ta vẫn không biết được hậu thủ lão Bát chuẩn bị là gì, một mình ta đối mặt với ngài, đối mặt với Thiên Cơ Thần Sứ, kỳ thật ta rất hoảng!"
Số 2 không nói gì.
Y vậy mà không thể phân biệt ra được, lúc này Từ Tiểu Thụ đang nói lời thật lòng, hay là đang lừa gạt.
Vốn nên là một hồi khôi hài, song phương đều biết đối phương đang nói chuyện phiếm kéo dài thời gian, thế nhưng Từ Tiểu Thụ đột nhiên nói chuyện giật gân như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận