Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2385: Trích Tiên Nhân (1)

Chương 2385: Trích Tiên Nhân (1)Chương 2385: Trích Tiên Nhân (1)
Hư Không Đảo.
Đám người may mắn sống sót nhìn Từ Tiểu Thụ rút kiếm lao vào khe nứt không gian, lại từ trong cái khe nứt không gian thong dong trở về, hồi lâu không nói gì.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi, không gian cự nhân quốc gia kết nối với không gian Thánh Thần đại lục.
Nhiêu Yêu Yêu chạy ra, Từ Tiểu Thụ chạy ra.
Mọi người đương nhiên nghe thấy Nhiêu Yêu Yêu hô lên "Ngư lão cứu ta”.
Đồng thời cũng nghe được Từ Tiểu Thụ lạnh nhạt tuyên án "Nhất niệm thần phật thù, nhất niệm Bàn Nhược Vô."
Âm thanh thánh vẫn bi minh, trực tiếp xác nhận kết quả sau khi Từ Tiểu Thụ xuất kiếm.
Nhiêu Yêu Yêu, hắn Bàn Nhược Vô chém!
Thánh vẫn!
Trong lòng mọi người hiện ra dấu hỏi lớn:
Đã chạy về Thánh Thần đại lục rồi, Thánh Đế thế gia Nhiêu thị, không phái người xuất thủ tiếp ứng Nhiêu Yêu Yêu?
"Ngư lão" trong miệng Nhiêu Yêu Yêu gặp phải chuyện gì, không thể từ trong tay Từ Tiểu Thụ mất đi tứ đại lực lượng Thánh Đế, bảo vệ Nhiêu Yêu Yêu?
Vì sao Từ Tiểu Thụ ngộ đạo lại có thánh kiếp giáng lâm, sau khi dùng Thứ Diện Chi Môn triệt tiêu, liền bước vào cảnh giới tối cao của cổ kiếm tu, thi triển ra kiếm thuật cảnh giới thứ hai, Bàn Nhược Vô? Rất nhiều, rất nhiều vấn đề!
Từ Tiểu Thụ chỉ là một tên tiểu bối thanh danh vang dội, hắn làm sao làm được?
Trước sự kiện Hư Không Đảo, mọi người xếp hắn ngang hàng với Vũ Linh Tích, cảm thấy giá trị xưng hào "Linh bộ thủ tọa" bị giảm đi.
Hiện tại Từ Tiểu Thụ rút kiếm trảm thánh, mặc kệ quá trình thế nào, kết quả đúng là như thế, hắn quả thật làm ra hành động vĩ đại kia.
Thành tựu của hắn, nghĩ kỹ lại, đã hoàn toàn siêu việt 'Ba hơi Tiên Thiên, ba năm Kiếm Tiên"!
"Thời đại, thật thay đổi. . "
Nhìn bóng người màu đen từ trên không bước tới, khí tức cùng khí thế không ngừng giảm đi, trong lòng đám người không khỏi hiện lên suy nghĩ như vậy:
Do Từ Tiểu Thụ dẫn đầu, thời đại sóng sau đè sóng trước, sắp tới.
Lần trước là Thập Tôn Tọa, lân này Từ Tiểu Thụ trảm thánh làm cờ hiệu, trước thời hạn quá nhiều, hoàn toàn không cho người cùng thế hệ thời gian.
Thủy Quỷ nhìn Từ Tiểu Thụ tập tênh trở về, giống như thấy được một đầu cự thú ngủ say đang thức tỉnh.
Thời khắc cuối cùng, chính là y thả Nhiêu Yêu Yêu rời đi.
Thả hổ về núi. .. núi này, phải là núi Vân Lôn.
Tuy Thủy Quỷ không biết tâm tư thật sự của Bát Tôn Am, nhưng y có thể đoán được một chút.
Nếu như lúc đó Từ Tiểu Thụ từ bỏ không đuổi theo, Nhiêu Yêu Yêu vẫn sẽ chết, chết dưới lực lượng Thứ Diện Chi Môn, nhân quả sau này sẽ do một mình Thủy Quỷ gánh chịu, chuyện này nằm trong kế hoạch, kết cục sẽ không thay đổi.
Nếu Từ Tiểu Thụ quyết định đuổi đến cùng, cũng chính là tuyến thời gian hiện tại, Thủy Quỷ đồng dạng thả Từ Tiểu Thụ ra ngoài, giúp hắn tại Vân Lôn Sơn Mạch nhất chiến thành danh.
Con đường cổ kiếm tu, phương thức tu hành chung quy khác với Luyện Linh SƯ.
Từ Tiểu Thụ miễn cưỡng xem như "một nửa truyền nhân" của Bát Tôn Am, đồng dạng cần tiếp nhận "Danh khí" tẩm bổ.
Đây chính là nguyên nhân trước khi Từ Tiểu Thụ lên đảo, Nam Vực Bán Nguyệt Cư đã tuyên truyền danh tiếng "Thánh Nô Thụ gia".
Thủy Quỷ hành động như vậy, xem như giúp hắn một tay.
Đương nhiên, nhân quả trảm Nhiêu Yêu Yêu, Từ Tiểu Thụ có thể chịu được hay không, liền phải xem bản sự của hắn.
Những chuyện này, Thủy Quỷ không quan tâm.
Nhiệm vụ của y đã kết thúc, thành công lui thân, hiện tại đến lượt Bát Tôn Am đến cân nhắc những chuyện kia.
Cách đó không xa, Đạo Khung Thương đồng dạng biết được thắng bại đã phân, tạm thời dừng chiến, y nhìn bóng người trẻ tuổi kia, thần sắc có chút phức tạp.
Y thua.
Thua triệt để.
Ngay cả kế hoạch từ trong bại cục, bồi dưỡng ra một quân cờ có sức chịu đựng tốt, để tương lai sử dụng, đều bị Từ Tiểu Thụ cường thế đánh nát. Quả nhiên, biến số lớn nhất Hư Không Đảo chính là người trẻ tuổi này, không có một trong.
Lúc đó Đạo Khung Thương ở trên Quế Chiết Thánh Sơn không tính ra được biến hóa, kết quả cả bàn đều thua, thậm chí âm thầm bố cục hòng cứu vãn một hơi, đều không được.
"Hậu sinh khả uý.. "
Đạo Khung Thương nghẹn ngào cười, trong mắt hiện vẻ hồi ức, nhớ lại thuở thiếu thời cùng các lộ thiên kiêu giao phong, nhiệt huyết sôi trào.
Rất nhanh, y bình phục cảm xúc, thần sắc vô cùng bình tĩnh.
Thất bại không đáng sợ, đáng sợ là không thể tiếp nhận thất bại.
Trong mắt thế nhân, cục này triệt để kết thúc, Thánh Thần Điện hoàn toàn thất bại.
Nhưng trong mắt Đạo Khung Thương, đây chỉ là kết quả xấu nhất, hết thảy y đã sớm tính đến.
Từ lúc còn tại Quế Chiết Thánh Sơn, y không đích thân xuất thủ, ngược lại giao toàn quyền cho Nhan Vô Sắc đến xử lý, đã có thể nhìn ra được một chút.
Nếu đổi thành Đạo Khung Thương lên, nói không chừng hiện tại y đã thánh vẫn, thậm chí liên lụy đến bản thể.
Về phần chết một người, hai người, hay là chết sạch. . .
Đã đến nước này rồi, hết thảy không còn quan trọng.
Từ đầu đến cuối, nơi này căn bản không phải chiến trường của mình, mà là hậu hoa viên địch nhân muốn đoạt.
Như vậy, làm thế nào mới có thể tối ưu hóa tử vong, mới là chuyện mình nên cân nhắc. Giờ khắc này, Đạo Khung Thương tâm lạnh, máu cũng lạnh, y đã sớm quen thuộc.
Y thậm chí có thể tỉnh táo suy tính hai loại phương hướng phát triển tiếp theo:
Một, đám người ngồi không ăn bám phía trên Quế Chiết Thánh Sơn, thậm chí Ngũ Đại Thánh Đế thế gia, sẽ bị tình báo này rung động bừng tỉnh, Thánh Thần Điện dưới sự lãnh đạo của y, một lần nữa bện thành dây thừng, dùng đến đối kháng Thánh Nô.
Hai, Đạo Khung Thương y nhận lỗi từ chức, nhưng vậy sẽ không chết, giao toàn bộ cục diện rối rắm cho bọn họ xử lý, thuận tiện dịch chuyển ánh mắt người trong thiên hạ, bản thân tiếp tục tiến hành nghiên cứu.
Hai loại phương hướng phát triển, Đạo Khung Thương đều có thể tiếp nhận, đều không lỗ.
Cho nên đối với chuyện Nhiêu Yêu Yêu không thể trở thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay, Đạo Khung Thương cảm thấy thập phần tiếc nuối.
Nhưng cũng chỉ có thể mà thôi.
Y không phải hạng người lưu luyến quá khứ.
Đá mài kiếm họ Nhiêu, mài ra kinh thế danh kiếm Từ Tiểu Thụ, Đạo Khung Thương cảm thấy Nhiêu Yêu Yêu chết có ý nghĩa.
Quân cờ giá trị tám điểm, vượt chỉ tiêu hoàn thành sứ mệnh của nàng:
Xao sơn chấn hổ, đánh thức Quế Chiết Thánh Sơn, phá vỡ cân bằng Ngũ Đại Thánh Đế thế gia, sớm bức ra át chủ bài của Bát Tôn Am, kéo Từ Tiểu Thụ còn chưa trưởng thành vào nơi đầu sóng ngọn gió, bị vạn chúng chú mục.
Nhiêu Yêu Yêu chết quá đáng giá! Từ Tiểu Thụ mất đi lực lượng Thánh Đế, ngã về Vương Tọa Đạo cảnh, cần bao nhiêu thời gian khôi phục, bao lâu mới đạt tới cảnh giới Bán Thánh, Đạo Khung Thương không biết.
Y chỉ biết dã tâm tiểu tử này còn lớn hơn cả Bát Tôn Am, đồng thời nắm giữ nhiều loại năng lực hơn, đạo cơ kiên cố. .. đại biểu càng khó trảm!
Trong khoảng thời gian trưởng thành, cho dù quá trình rất ngắn, thế nhưng hắn có thể thừa nhận được nhiều ánh mắt như vậy, bao gồm Thánh Đế nhìn chăm chú?
Phủng sát, chính là phương thức giết người trong vô hình.
Sau khi Từ Tiểu Thụ kết thúc hành trình Hư Không Đảo, nhất định sẽ bị thế nhân gác lên khung nướng, là "Heo sữa quay" hay "Vàng thật không sợ lửa”, Đạo Khung Thương rửa mắt chờ đợi.
Đạo điện chủ trong khoảng thời gian ngắn tính toán xong hết thảy, chuyển mắt nhìn sang một bên khác, thấy được Mai Tị Nhân đã tỉnh lại, đang mang theo Bát Tôn Am chạy tới chiến trường.
Y tin chắc, Từ Tiểu Thụ tạm thời không nghĩ xa như vậy, nhưng Bát Tôn Am tuyệt đối đã tính đến.
Cho nên mới nói, người này thật cuồng, dám để Từ Tiểu Thụ làm như vậy, thành công từ nơi đầu sóng ngọn gió giết ra một con đường sống.
Sinh tử thành bại, tẫn tại vị lai.
Như vậy, Từ Tiểu Thụ, ngươi sẽ phát triển như thế nào đây?
Liệu có bước lên con đường ta an bài, làm việc cho ta hay không?
Trong mắt Đạo Khung Thương thoáng hiện một chút chờ mong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận