Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1665: Thủ Dạ Đã Chết, Từ Hôm Nay Trở Đi, Ta Gọi Hắc Dạ! (1)

Oanh!
Lôi kiếp lại đánh xuống.
Trong đầu Từ Tiểu Thụ cũng có thêm một đạo sấm sét giữa trời quang.
Cho dù Thủ Dạ không có nói rõ, thế nhưng chỉ bằng những lời vừa rồi, hắn sao có thể không nghe ra hàm nghĩa bên trong?
"Cho nên, lực lượng Thái Hư lúc trước ngươi dùng, chính là lực lượng Quỷ Thú không có mùi Quỷ Thú?" Từ Tiểu Thụ cảm thấy bí mật mình nghe được từ chỗ Thủ Dạ, còn khoa trương hơn cả bí mật Tham Nguyệt Tiên Thành đại chủy ba nói ra!"
Hắn nghĩ tới Lộ Kha.
Vị tiểu Hồng Y kia lại là tồn tại như thế nào?
Chỉ đơn thuần là Quỷ Thú Ký Thể, hay. . . có cùng nguồn gốc với Thủ Dạ?
"Có lẽ thế." Thủ Dạ từ chối cho ý kiến, cười cười, "Tựa như ngươi nói, có chút đáp án, cần tự mình đi tìm, hiện tại chưa thể hoàn toàn xác định được. . .
Ông ta bỗng nhiên ngước mắt nhìn về phía lôi kiếp trên đỉnh đầu, trong mắt hiện vẻ kiên quyết.
"Lão phu, sẽ đi tìm!"
Tiếng sấm "ầm ầm" lần nữa nổ vang, soi sáng biểu lộ khác biệt trên mặt hai người.
"Thật mẹ nó đau. . ."
Từ Tiểu Thụ sờ lên đầu lâu huyết nhục be bét, không thể lập tức hồi thần.
Hắn cảm thấy thống khổ lôi kiếp mang đến, còn không bạo tạc bằng tin tức Thủ Dạ nói ra.
Chuyện này quá khoa trương!
Thánh Thần Điện thành lập tổ chức Hồng Y, đối ứng còn có tổ chức Bạch Y.
Hai đại tổ chức này, một chuyên môn săn giết Quỷ Thú, một chuyên môn săn giết Luyện Linh Sư hắc ám.
Kết quả, bản thân Thánh Thần Điện cũng đang lợi dụng Quỷ Thú, phân tách năng lực, "ký sinh" vào người Luyện Linh Sư?
Loại thủ đoạn này, có khác gì "Quỷ Thú Ký Thể tàn bạo" trong miệng bọn họ?
"Khó trách. . ."
Từ Tiểu Thụ thoáng cái nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Hắn nhớ thời điểm ở trong Bạch Quật, Tiêu Đường Đường giao cho mình khế ước Quỷ Thú, từng nói qua những lời kia.
Cũng nghĩ đến Bát Tôn Am là một nhân vật chính phái như vậy, vì sao lại trở thành thủ lĩnh thế lực hắc ám, muốn lật đổ sự thống trị của Thánh Thần Điện.
Đồng dạng, đêm bái sư ở Thiên Tang Linh Cung, Tang lão nói ra "Thuyết lồng giam", nghĩ đến đây, hết thảy liền trở nên thông thấu rõ ràng.
"Khi ném một cục đá vào trong hồ, trong hồ nổi lên gợn sóng, là bản thân hồ gợn sóng, hay là bởi vì bầu trời đang nhìn chăm chú, nó không thể không nổi lên gợn sóng?"
Đồng dạng. . .
"Thời điểm phiến thiên khung vây nhốt thế nhân bị đâm xuyên, là nhân định thắng thiên, hay bởi vì thiên ngoại hữu thiên, những thứ ngươi nhìn thấy sau khi nghịch thiên, chỉ là thiên ngoại thiên muốn cho ngươi nhìn thấy?"
"Ta dốc hết toàn lực khám phá chân tướng", cùng "Ta dốc hết toàn lực khám phá chân tướng tự cho là đúng, kỳ thật chỉ là một tầng hoang ngôn do hắc thủ phía sau màn bày ra", hai thứ này, hoàn toàn khác biệt.
Từ Tiểu Thụ nghiền ngẫm những lời Thủ Dạ nói, tâm tình dần bình tĩnh lại.
Hắn nghĩ đến lịch sử Thánh Thần Điện.
Không thể phủ nhận, đệ nhất thế lực đại lục, bọn họ quả thật hoàn toành tốt nhiệm vụ bảo vệ Nhân tộc, mặc kệ Luyện Linh Sư hay là người bình thường.
Không có bọn họ, chỉ sợ thế giới này đã loạn thành một đoàn.
Thế lực hắc ám hoành hành bốn phương, Quỷ Thú nổi dậy, tranh quyền đoạt lợi, dân chúng lầm than. . . những chuyện này, đều có khả năng phát sinh.
Cho nên, xuất phát từ góc độ Thủ Dạ, sử dụng "thuyết lồng giam" của Tang lão, những gì hiện tại ông ta nhìn thấy, chất vấn, liệu bản thân Thánh Thần Điện cũng có cho mình một bộ lý do thoái thác
Đệ nhất tổ chức chính nghĩa Thánh Thần Điện, có lẽ cũng có nan ngôn chi ẩn?
Từ Tiểu Thụ giờ phút này giống như con ngựa bị bịt mắt, không biết được đâu mới là thật, mình nên tin ai.
Bát Tôn Am có lý do của hắn.
Thánh Thần Điện cũng có lý do của mình.
Song phương đều cho rằng mình đúng, đều cực kỳ "Chính nghĩa", đều cực kỳ "Cấp tiến", thế nhưng hết lần này tới lần khác, lại đều cực kỳ "Hợp tình hợp lý".
"Đại đạo chi tranh. . ."
Từ Tiểu Thụ nhớ đến từ ngữ mình nghe được lúc trước.
Có lẽ thứ mọi người đang tranh, chính là quyền sáng tác lịch sử đi?
Đáp án. . . trở lại những lời vừa rồi Thủ Dạ nói, Từ Tiểu Thụ suy nghĩ một chút, cảm thấy so với Thủ Dạ chính nghĩa trước đây, Thủ Dạ hiện tại tràn ngập lệ khí, mặc dù ngữ khí bình tĩnh thế nhưng lại chứa đầy nguy hiểm.
"Ngươi muốn làm thế nào tìm kiếm đáp án?" Từ Tiểu Thụ châm chước từ ngữ, sau đó nói bổ sung, "Ý ta là, con đường tiếp theo, ngươi dự định đi thế nào?"
Thủ Dạ im ắng ngước mắt, nhìn lôi kiếp trừ trên trời hạ xuống, sau khi mạnh mẽ chống đỡ, trên người chỉ có một chú tổn thương, ông ta cười nói: "Độ qua lôi kiếp."
Từ Tiểu Thụ lần nữa bị nổ đến da tróc thịt bong, đau đến nhe răng trợn mắt.
Hắn cảm thấy có lẽ lôi kiếp đang nổi giận, bởi vì nó phát hiện dưới biển sâu có hai người đang đối thoại không thèm để ý đến nó, cho nên lôi kiếp oanh xuống, lôi sau mạnh hơn lôi trước.
"Sau khi độ kiếp xong thì sao?" Từ Tiểu Thụ lại hỏi.
Hắn so sánh trạng thái của mình với trạng thái Thủ của Dạ sau khi lôi kiếp đánh xuống, cảm thấy Thủ Dạ hiện tại, có lẽ đã có bảy thành có thể độ qua lôi kiếp.
Chỉ cần không phát sinh ngoài ý muốn.
"Đi một bước, tính một bước." Thủ Dạ nhìn Từ Tiểu Thụ máu me đầm đìa, có chút không rõ vì sao gia hỏa này muốn nói chuyện với mình ở trong lôi kiếp."
Muốn nói chuyện phiếm, chờ ta độ kiếp xong rồi nói không được sao?
Nếu đổi thành người khác, Thủ Dạ hiện tai có lẽ sẽ tránh, sẽ phản kích, sẽ giết người diệt khẩu.
Thế nhưng đối phương là Từ Tiểu Thụ, Thủ Dạ ông ta, vĩnh viễn sẽ không!
". . ." Từ Tiểu Thụ nghe thế trầm mặc.
Hắn từ trong lời nói của Thủ Dạ nghe ra được quyết tâm cường đại.
Loại quyết tâm này, hoàn toàn khác với lúc ông ta còn là Hồng Y.
Lúc đó Thủ Dạ chỉ là nghe lệnh làm việc; mà hiện tại, ông ta tựa hồ đã có được mục tiêu thập phần tinh chuẩn, đồng thời cũng vì thế mà bước lên một cái cực đoan khác.
Thử hỏi một vị Hồng Y tin tưởng vững chắc chính nghĩa cùng quang minh, ở trong một trận lôi kiếp, không hiểu ra sao bị oanh thành Quỷ Thú Ký Thể nà mình ghét nhất.
Mặc dù hiện tại nhìn Thủ Dạ rất bình tĩnh.
Nhưng nội tâm ông ta đã "hắc hóa" hay chưa, Từ Tiểu Thụ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết được.
Thủ Dạ càng bình tĩnh, trong lòng hắn càng bất an!
"Thế nào mới gọi là "Đi một bước, tính một bước"?"
Mặc dù biết mình "hỏi đến cùng" như thế, sẽ khiến người khác sinh lòng khó chịu, đồng thời thông qua câu trả lời vừa rồi, có thể thấy Thủ Dạ cũng không có ý định chính diện đáp lại mình.
Thế nhưng Từ Tiểu Thụ vẫn kiên quyết hỏi như cũ.
Thủ Dạ bình tĩnh, đôi mắt ẩn bên trong quỷ khí không hề có một tia mất kiên nhẫn.
Tương phản, ông ta mang theo ngữ khí trêu tức nói: "Dùng lời Thánh Thần Điện đến nói, chính là "Ra sức tiến lên, rèn luyện tiến lên"."
Từ Tiểu Thụ: ". . ."
Hay cho một chiêu đẩu chuyển tinh di.
Nhưng Thủ Dạ càng không nói, hắn lại càng được một tấc lại muốn tiến một thước.
"Ta nên lý giải đáp án tràn ngập tinh thần trọng nghĩa cùng kích tình này như thế nào đây?" Ánh mắt Từ Tiểu Thụ sáng rực, lôi kiếp đánh tới da tróc thịt bong, máu tươi văng tung tóe.
Thủ Dạ cười mỉm: "Vì đáp án, không từ thủ đoạn."
Ầm ầm!
Lại một đạo lôi kiếp hạ xuống, oanh Từ Tiểu Thụ đầu rơi máu chảy, vậy khiến cho hắn hãi hùng khiếp vía.
Không từ thủ đoạn. . .
Sao ngươi có thể bình tĩnh nói ra bốn chữ kia như vậy?
Đổi lại thành nơi khác, lúc khác, người khác, Từ Tiểu Thụ sẽ cảm thấy đối phương là đang nói đùa.
Thế nhưng Thủ Dạ giờ phút này, hắn hoàn toàn không nghe ra nửa điểm đùa cợt, từng câu từng chữ đều rất nghiêm túc.
"Thật muốn nói cho ngươi biết, bộ dáng ngươi giờ phút này cực kỳ giống tà ác đại Boss sau khi hắc hóa. . ."
Từ Tiểu Thụ cuối cùng vẫn không thể nói ra khỏi miệng, nhưng dựa vào cảm giác lúc này của hắn, Thủ Dạ cực kỳ giống thiên đạo nhân vật chính trong tiểu thuyết kiếp trước.
Nhận hết gian khổ, nhận hết lừa gạt, nhận hết tra tấn. . .
Trong một lần độ kiếp, thân phận triệt để chuyển biến, hóa thân thành chúa tể thế giới hắc ám, bắt đầu hô phong hoán vũ.
Càng trùng hợp hơn chính là, bản thân Thủ Dạ, có thuộc tính hắc ám. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận