Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1984: Đương Thời Duy Nhất (1)

"Bản đại gia làm thế nào tin được ngươi?"
Hàn gia lại ngẩng lên, trong mắt mang theo cảnh giác cùng hoài nghi, "Nếu như lệnh bài trong tay ngươi, là nhặt được. . ."
"Ba" một tiếng, Từ Tiểu Thụ trực tiếp vung tay bộp xuống, Hàn gia hiểm hiểm tránh đi.
"Nói ngươi ngốc, ngươi thật đúng là ngốc rồi? Nếu như ngoại nhân có thể tùy tiện nhặt được lệnh bài của Bát Tôn Am, hắn còn gọi Bát Tôn Am sao?"
"Ngươi nói thế cũng đúng, nhưng chỉ sợ vạn nhất. . ."
Hàn gia lo lắng không phải không có lý do.
Nó có thể vì Bát Tự Lệnh, lộ ra một chút thân phận, thế nhưng muốn nó nói ra toàn bộ kế hoạch là không thể nào, một khi kế hoạch bị bại lộ, sự tình phát sinh ngoài ý muốn, như vậy nó phải gánh lấy toàn bộ trách nhiệm.
Đến lúc đó, chỉ sợ chết đều là một vấn đề!
Từ Tiểu Thụ giận không chỗ phát tiết, gia hỏa này là ngốc thật.
Nhưng cũng may nó có điểm mấu chốt, không bởi vì bị người uy hiếp mà nói ra toàn bộ.
Đổi góc độ ngẫm lại, đây tựa hồ cũng là một chút ưu điểm?
"Thứ này, ngươi biết không?" Từ Tiểu Thụ lộ ra Thập Đoạn Kiếm Chỉ.
"Biết."
"Vậy còn thứ này?" Từ Tiểu Thụ lại bày ra kiếm niệm.
Kiếm niệm được xếp vào nhị đại Triệt Thần Niệm, là do Bát Tôn Am sáng tạo ra.
Nếu hỏi trên thế giới này, dùng thứ gì đến chứng minh bản thân có quan hệ với Bát Tôn Am, như vậy kiếm niệm vừa ra, người sáng suốt nhìn vào liền sẽ minh bạch.
"Ta nói, ta nói!"
Hàn gia hiển nhiên từng bị kiếm niệm liếm láp qua, vừa nhìn thấy liền tê cả da đầu, không dám tiếp tục chất vấn thân phận Trần Đàm.
Hai bị cổ kiếm tu bên ngoài là sư chất Bát Tôn Am.
Vị này, sẽ không phải là đệ tử thân truyền của Bát Tôn Am đi?
Rất có thể! Bằng không sao bọn họ lại đi cùng nhau?
"Kế hoạch kỳ thật rất đơn giản, Thần Ngục Thanh Thạch đại nhân căn dặn ta sau khi rời khỏi nội đảo, chỉ cần làm một chuyện." Hàn gia hồi ức nói.
"Chuyện gì?" Từ Tiểu Thụ nhìn lại.
"Trốn! Trong quá trình thoát thân, tìm cơ hội hối đoái Thứ Diện Chi Môn, một khi thành công hối đoái, ta rất nhanh liền có thể nhìn thấy Bát Tôn Am, sau khi giao đồ vật cho hắn, ta liền tự do. . . kế tiếp, chỉ cần thoát khỏi Hư Không Đảo, ta hẳn rất khó bị bắt lại."
Chữ "Trốn" này, quả thật tràn đầy linh tính.
Từ Tiểu Thụ từ trong miệng Tha Yêu Yêu biết được, năng lực mạnh nhất của Hàn Thiên Chi Chồn không phải chiến đấu, mà là chạy trốn.
Gia hỏa kia trải qua nhiều lần đuổi bắt, cuối cùng mới bị đưa vào nội đảo Hư Không Đảo.
Dựa vào "Trí thông minh" của Hàn gia, Thần Ngục Thanh Thạch đại nhân an bài "Kế hoạch", hẳn đã trải qua suy sâu tính kỹ, đặc biệt định chế cho nó.
Bất quá. . .
"Nếu như không hối đoái được Thứ Diện Chi Môn thì sao?" Từ Tiểu Thụ hỏi, có lẽ hiện tại Hàn gia vẫn chưa biết được, Thứ Diện Chi Môn đã bị người ta hối đoái đi vào một ngày trước.
"Không hối đoái được, như vậy ta liền thảm rồi, tiếp theo ta không có khả năng nhìn thấy Bát Tôn Am, Thần Ngục Thanh Thạch đại nhân bảo ta đi tìm một người khác."
Vậy ngươi thảm là cái chắc. . . Từ Tiểu Thụ gật gật đầu, "Tìm ai?"
"Không biết." Hàn gia mờ mịt lắc đầu.
"Thần Ngục Thanh Thạch đại nhân nói, người kia sẽ tự mình tìm tới ta."
"Không hối đoái được Thứ Diện Chi Môn, ta liền không có nửa điểm giá trị lợi dụng."
"Nếu như người kia có thể tìm tới ta, ta hẳn có thể sống sót; tìm không thấy ta, ta liền phải tự cầu phúc, cầu mong có thể thoát khỏi Hư Không Đảo, chạy càng xa càng tốt."
Sắc mặt Hàn gia có chút ngưng trọng, hiển nhiên đối với những lời Thần Ngục Thanh Thạch đại nhân nói, tin tưởng không chút nghi ngờ.
"Chỉ những thứ này?" Từ Tiểu Thụ kinh ngạc.
"Ách, kỳ thật còn có nửa câu sau." Hàn gia do dự một hồi, ngượng ngùng mở miệng, "Thần Ngục Thanh Thạch đại nhân nói, nếu chỉ có một mình ngươi ra ngoài, quanh đi quẩn lại vẫn sẽ trở về nội đảo, đến lúc đó ngoan ngoãn tiếp nhận trừng phạt là được."
Từ Tiểu Thụ: ". . ."
Nói thật có lý!
Lấy tài trí, năng lực của ngươi, một khi Tha Yêu Yêu phong thánh xong, quyết tâm muốn bắt ngươi, ngươi ngay cả nửa điểm cơ hội cũng không có.
"Trần lão huynh. . ."
Hàn gia vẫn có tí khôn vặt, sau khi chần chờ một lúc, quyết định nhỏ giọng nói ra: "Ngươi nói, Thần Ngục Thanh Thạch đại nhân nói tới người kia, có phải là ngươi hay không?"
"Ách?" Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình, "Ngươi cảm thấy thế nào?"
"Ta cảm thấy. . ." Hàn gia chau mày, lo lắng nói: "Thực không dám giấu diếm, lúc trước ta cảm thấy, nếu như không chờ được Bát Tôn Am, ta hẳn có thể chờ đến Từ Tiểu Thụ. . ."
"Từ Tiểu Thụ?" Từ Tiểu Thụ lảo đảo một cái, kém chút không có đứng vững.
"Đúng vậy!" âm thanh Hàn gia có chút kính sợ, "Nghe nói hắn là người nối nghiệp Bát Tôn Am, hiện tại danh khí truyền khắp nội đảo, Bạch Mạch Tam Tổ, Ma Đế Hắc Long, tựa hồ đều đặt cược ở trên người hắn, không biết bộ dạng như thế nào."
Ta mẹ nó làm sao không biết?
Ta chính là Từ Tiểu Thụ!
Từ Tiểu Thụ có chút luống cuống.
Nhưng hắn nghĩ lại, trên người mình có Diễm Mãng của Tẫn Chiếu lão tổ, lực lượng Tẫn Chiếu, còn có long lân Thánh Đế của Ma Đế Hắc Long.
Ngoại trừ Thất Thụ Đại Đế cùng Thần Ngục Thanh Thạch. . .
"Đợi một chút, Thất Thụ Đại Đế là người như thế nào?" Từ Tiểu Thụ có cảm giác mình bỏ qua chuyện gì.
"Thất Thụ Đại Đế?" Hàn gia mộng bức, không biết chủ đề sao đột nhiên chuyển sang hướng này, nhưng vẫn đáp lại, "Thất Thụ Đại Đế là bản thể bảy cây Huyết Thụ chi linh, hắn rất tàn bạo, thị sát, không phải dễ trêu."
Huyết Thụ.
Huyết Thụ âm Chi
Từ Tiểu Thụ đầu tiên nghĩ đến Sầm Kiều Phu.
Sau đó nghĩ đến Liễu Trường Thanh cùng Vô Cơ lão tổ trên người y, hai tên này mang theo Huyết Thụ âm Chi ra sân, ở trên Linh Khuyết giao dịch hội chắp nối với mình.
Còn nữa, lúc trước làm thịt Tà lão, Quỷ Bà, trên người bọn họ cũng có Huyết Thụ âm Chi.
"Ngươi biết Vô Cơ lão tổ không?" Từ Tiểu Thụ hỏi lại.
Lông mày Hàn gia cao cao nhướng lên, cảm thấy tư duy Trần Đàm thập phần nhảy vọt, nó khó mà đuổi theo, nhưng vẫn gật đầu nói, "Nhận biết."
"Y là người của ai?"
"Vô Cơ lão tổ cơ bản không có thượng cấp trực thuộc, ngoại trừ Bạch Mạch Tam Tổ, Ma Đế Hắc Long ra, y là một trong những người có địa vị cao nhất trong nội đảo, bởi vì nơi đó chỉ có y nắm giữ Thiên Cơ Thuật, mà phần lớn người, là bị Thiên Cơ Thuật đưa vào."
Ngừng tạm, Hàn gia nói bổ sung: "Nếu như bắt buộc xếp theo phe, hẳn là thuộc Bạch Mạch Tam Tổ đi, y cùng Thất Thụ Đại Đế quan hệ khá tốt, đồng thơi cũng nhờ Thất Thụ Đại Đế ra sức ủng, thành công đạt được cơ hội thoát ly nội đảo."
Khó trách tên kia phách lối như vậy. . . Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình, "Y so với ngươi thì sao?"
"So với ta?" Hàn gia giật mình, hiển nhiên chưa từng nghĩ qua chuyện này, "Y là đế vị, ta là đệ vị. . ."
Hàn gia đã vô cùng uyển chuyển, loại nhân tài nắm giữ Thiên Cơ Thuật giống như Vô Cơ lão tổ, đi đến đầu đều là hòn ngọc quý.
Nó thì hoàn toàn ngược lại.
Thời điểm đám người bên trong nội đảo vui vẻ, sẽ cho nó một chút tôn trọng, gọi một tiếng "Hàn gia".
Thời điểm không vui, trên đường ngẫu nhiên gặp, tùy tiện vẫy tay một cái, dữ tợn cười, "Tiểu Hàn, tới! Hắc hắc hắc ~ "
Cùng là Bán Thánh, bên trong nội đảo chênh lệch lớn như vậy sao. . . Từ Tiểu Thụ có chút không hiểu.
Hắn phát hiện tình báo Hàn gia nói cho mình không rõ ràng cho lắm, tuy nhiên chỗ tốt chính là, có thể tận tai nghe thành viên nội đảo Hư Không Đảo, lộ ra một chút tin tức bí ẩn.
Đồng thời Từ Tiểu Thụ cũng nhớ lại, lý giải vì sao lúc trước ở trên Linh Khuyết giao dịch hội, Vô Cơ lão tổ hiện thân, dám cứng rắn Phong Vu Cẩn.
Chỉ là Bán Thánh, lại dám đỗi Phong Vu Cẩn, còn nói địa vị song phương không sai biệt lắm, trước đó không hiểu, hiện tại rốt cuộc minh bạch.
"Phong Vu Cẩn, ngươi biết không?"
"Phong cái gì?" Hàn gia sững sờ.
"Phong Thiên Thánh Đế Phong Vu Cẩn, chính là tên có thuộc tính phong ấn kia." Từ Tiểu Thụ nói.
Giờ khắc này, Hàn gia bị dọa đến hai mắt trợn to, "Phong phong. . . Phong Thiên Thánh Đế, ngươi cũng nhận biết."
Trần Đàm rốt cuộc là người nào?
Hàn gia có chút luống cuống.
Trần Đàm rõ ràng không phải người nội đảo, sao hắn lại biết nhiều như vậy, mỗi lần mở miệng đều là đại nhân vật, ngay cả Phong Thiên Thánh Đế cũng dám gọi thẳng tên?
Ở bên trong nội đảo, hành động này chẳng khác gì ngoắc ngoắc Ma Đế Hắc Long kêu một tiếng "Tiểu Hắc, tới".
Hàn gia rung động nói: "Phong Thiên Thánh Đế, tọa hạ Ma Đế Hắc Long, mặc dù địa vị nhìn thấp hơn Bạch Mạch Tam Tổ, Ma Đế Hắc Long một chút, thế nhưng không ai dám cho rằng như vậy, bởi vì đặt ở bên ngoài, tên kia chính là Thánh Đế, là tồn tại cùng cấp bậc với Tam Tổ, Ma Đế. . . huống chi người Hắc mạch đều thập phần táo bạo, không dễ chọc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận