Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1670: Y Tính Là Thứ Gì?! (2)

"Thế giới này, thật không có thứ gì đáng để ngươi lo lắng? Vậy nếu là cô bạn gái nhỏ của ngươi thì sao, ngươi thật mặc kệ sinh tử của nàng?" Thủy Quỷ cuối cùng nói ra.
Hửm?
Từ Tiểu Thụ giống như bị chạm đến thần kinh nhạy cảm, thân hình ngừng lại, sau đó do dự một hồi, cuối cùng mới vận dụng Nhất Bộ Đăng Thiên trở lại trước mặt Thủy Quỷ.
"Bạn gái nhỏ?" Hắn chần chờ hỏi, "Ngươi nói người nào?"
"Người nào?" Thủy Quỷ trừng to mắt, có chút không dám tin, "Ngươi còn có rất nhiều?"
"Nói chính sự đi!" Từ Tiểu Thụ hết cách.
"Chính là cô nàng kia. . ." Thủy Quỷ bày ra biểu lộ nghiền ngẫm, hai tay khoa khoa dưới biển sâu, giọng điệu buồn cười nói, "Tóc bạc, ngoại trừ nàng, còn có thể là ai?"
Nhìn ra được, lần này Thủy Quỷ là thật hiếu kỳ.
Tóc bạc. . . trong đầu Từ Tiểu Thụ lập tức lóe lên một đạo thân ảnh yểu điệu, nhất thời trợn to mắt: "Nàng là sư muội ta, không phải bạn gái."
"Ừm ừm, sư muội nha ~" Thủy Quỷ bật cười thành tiếng, ý vị thâm trường nói, "Cái gọi là sư muội, không phải chính là "nhà ở ven hồ hưởng ánh trăng" hay sao?"
Lúc trước thật không nhìn ra, ngươi vẫn rất tao. . . Từ Tiểu Thụ ở âm thầm giễu cợt, tức giận nói: "Nói chính sự, Khương thị Bán Thánh, sao lại để mắt tới sư muội ta?"
"Thần Ma Đồng."
Thủy Quỷ khôi phục nghiêm túc, nghiêm trang nói: "Y tới tìm ta, nhắc đến đồng tử Lệ gia, tựa hồ là muốn sưu tập tất cả."
"Tất cả đồng tử Lệ gia?" Từ Tiểu Thụ nhíu mày lại, đây không phải trùng với mục tiêu của Diêm Vương sao?
Chỉ bất quá, Diêm Vương người ta là đang hành động thật, Khương thị Bán Thánh, vừa mới bắt đầu?
Vậy đối tượng y muốn tìm, hẳn không phải tiểu sư muội, mà là Diêm Vương mới đúng, dù sao đám người kia có rất nhiều đồng tử Lệ gia!
"Ngươi không có gạt ta đấy chứ?" Từ Tiểu Thụ một mặt hoài nghi, "Sự tình sư muội ta, thiên hạ này chỉ có mấy người biết, nhưng Diêm Vương âm thầm sưu tập đồng tử Lệ gia, đối với mấy người cấp bậc cao mà nói, hẳn không phải bí mật mới đúng?"
Thần sắc Thủy Quỷ đột nhiên lộ ra vẻ tán thưởng, nói: "Ngươi quả nhiên rất thông minh, ta còn chưa nói gì, ngươi đã đoán ra được mục đích thật sự của Khương thị Bán Thánh."
Có ý gì?
Từ Tiểu Thụ mơ mơ màng màng.
Thủy Quỷ không chút che giấu, nói ngay vào chính đề: "Không sai, mục tiêu của Khương thị Bán Thánh chính là Diêm Vương, y muốn ta giúp y tìm người, chiếm lấy toàn bộ đồng tử Lệ gia mà Diêm Vương sưu tập được."
Chuyện này?
Trong lòng Từ Tiểu Thụ có chút tức giận.
Khương thị Bán Thánh muốn tìm Diêm Vương, liên quan gì đến tiểu sư muội nhà ta?
Ngươi chụp cho ta cái nồi lớn như vậy, sẽ không phải sự tình tiểu sư muội có Thần Ma Đồng Tử, là do ngươi tiết lộ ra ngoài đi?
Mặc dù trong lòng có chút tức giận, thế nhưng Từ Tiểu Thụ cũng không đến mức mất đi lý trí, gào thét hỏi ra.
Nói thế nào Thủy Quỷ cũng là Thánh Nô Ngũ Tọa, là người mình, hẳn sẽ không tuyệt tình đến mức nói chuyện này cho ngoại nhân biết, bằng không người đầu tiên tìm y tính số, khả năng cao chính là Bát Tôn Am.
Dù sao Bát Tôn Am có chút quan hệ với Lệ gia, Lệ Song Hành là do hắn bảo vệ.
"Nói rõ một chút, Khương thị Bán Thánh muốn tìm Diêm Vương gây phiền phức, đây là chuyện tốt, liên quan gì đến tiểu sư muội ta?" Từ Tiểu Thụ cau mày mở miệng, bất giác tới gần, âm thanh đè thấp không ít.
"Liên quan rất lớn là đằng khác." Thủy Quỷ cười cười lui lại một bước, kéo dài khoảng cách, chắp tay nói:
"Ngươi suy nghĩ một chút, Diêm Vương Hoàng Tuyền có thuộc tính thời gian, không gian, nào dễ bắt như vậy?"
"Thất bại, Khương thị Bán Thánh nhất định sẽ lùi bước cầu toàn, tìm đồng tử Lệ gia khác, sau đó từng bước đi lên, tiếp tục hoàn thành mục tiêu của y."
"Trong quá trình này, ngươi cảm thấy lấy năng lực của Bán Thánh, cô bạn gái nhỏ kia của ngươi có thể tránh được bao lâu?"
Thủy Quỷ cười cười nhướng mày, nhún vai buông tay, biểu lộ ngươi hẳn biết Bán Thánh lợi hại.
"Sư muội ta." Từ Tiểu Thụ trầm giọng uốn nắn lấy, trong lòng đã theo lời nói chìm vào đáy cốc: "Tiếp tục."
Ban gái sư muội. . . Thủy Quỷ lẩm bẩm một câu, sau đó nói tiếp:
"Thay mạch suy nghĩ nghĩ, giả sử Khương thị Bán Thánh thành công lấy được toàn bộ đồng tử Lệ gia từ trong tay Diêm Vương."
"Như vậy tiếp theo, y sẽ dừng bước sao?
"Sẽ không, y sẽ tiếp tục tìm kiếm đồng tử Lệ gia tản mát ở trên đại lục, mà đồng tử Lệ gia có thể cảm ứng được đồng tử Lệ gia, không biết ngươi có biết chuyện này hay không. . ."
Thủy Quỷ kéo dài âm cuối, thấy Từ Tiểu Thụ im ắng gật đầu, liền biết hắn biết được, không giải thích nhiều, nói: "Cho nên, Khương thị Bán Thánh thông qua thứ này tìm tới cô bạn. . . ừm, tiểu sư muội ngươi, khả năng không phải rất lớn sao?"
Cao!
Thật quá cao!
Từ Tiểu Thụ kém chút bị Thủy Quỷ dao động qua.
Nhưng hắn có thể sống đến hiện tại, bàn về phương diện lừa dối, hắn cũng có thể xem như lô hỏa thuần thanh, sao có thể bị lừa được?
"Ngươi nói đều đúng."
Sau khi thuận lời nói ổn định tâm tính Thủy Quỷ, Từ Tiểu Thụ mới bắt đầu chậm rãi phân tích nói:
"Nhưng vô luận thế nào, Khương thị Bán Thánh đều sẽ khóa chắt Diêm Vương trước, đã Hoàng Tuyền khó chơi như vậy, song phương khẳng định sẽ hao tổn rất nhiều thời gian.
"Lại nói, ta chỉ là Tông Sư, có thể giúp ngươi chuyện gì, ngươi muốn tìm người hợp tác, hẳn nên tìm Hoàng Tuyền mới đúng. . ."
Nói đến đây, Từ Tiểu Thụ giống như nghĩ đến chuyện gì, mãnh liệt ngước mắt, không hiểu hỏi:
"Không đúng, Khương thị Bán Thánh muốn tính kế Hoàng Tuyền, liên quan gì tới ngươi? Ngươi muốn đồ Thánh?
"Sự tình này không phải nên để Hoàng Tuyền đến cân nhắc hay sao, đừng nói hai người các ngươi, có giao dịch không thể lộ ra ánh. . . ách!"
Từ Tiểu Thụ kịp thời ngậm miệng, biểu lộ bắt đầu cổ quái.
Khí chất toàn thân Thủy Quỷ đột nhiên trở nên lạnh lẽo, trước khi Từ Tiểu Thụ bị dọa đến mức kém chút mở miệng nói xin lỗi, y đã nghiêm tiếng nói: "Ta muốn giết hắn, cùng hắn muốn tính kế ai, không có quan hệ."
Hả?
Từ Tiểu Thụ nhất thời ngây ngốc, sau đó liền phản ứng lại.
Ngươi điên rồi?
Ngươi muốn làm đao cho người khác dùng?
Hắn há to miệng, cưỡng ép nuốt lời này vào trong bụng, hỏi: "Vì sao?"
"Không vì sao cả." Thủy Quỷ hừ một tiếng, "Lão gia hỏa này ỷ thế hiếp người, nói tới nói lui ngay cả một câu kính ngữ cũng không có, ta có thân phận gì, sao có thể nhịn được y làm càn như thế? Liền Bát Tôn Am đều phải nhẹ nhàng khuyên ta rời núi, y tính là thứ chim gì!"
"? ? ?"
Lúc này trên đầu Từ Tiểu Thụ nổi lên vô số dấu chấm hỏi.
Chỉ như thế?
Thần mẹ nó, đây là tính tình tiểu thiếu gia ngạo kiều gì thế này?
Nguyên lai Thủy Quỷ ngươi là người như vậy? Ta thật đúng là được mở rộng tầm mắt oa!
"Đúng vậy, thân phận tiền bối vô cùng tôn quý. . ." Từ Tiểu Thụ rắn bò theo côn, lòng đầy hiếu kỳ hỏi, "Cho nên, ngài có thân phận gì?"
"Ta chính là. . ." Thủy Quỷ hất tay áo lên, giận không chỗ phát tiết, nhưng lời đến khóe miệng, tựa hồ bừng tỉnh, mặt lạnh trừng trở về.
"Khá lắm, ngươi ngay cả ta cũng dám hố?" Thủy Quỷ cười lạnh trừng Từ Tiểu Thụ, trên mặt khôi phục biểu lộ tư tiếu phi tiếu.
"Tiền bối muốn nói liền nói, không muốn nói thì thôi, ta cũng không phải con mèo hiếu kỳ." Từ Tiểu Thụ không quan trọng nhún nhún vai, trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc.
Thủy Quỷ hiển nhiên tôn quý đã quen, không phải người không có thân phận.
Tựa như y nói, núi vàng núi bạc đã không thể lay động tôn đại phật này, liền Bát Tôn Am mời y, đều phải bỏ ra "Đáp án" làm đại giới.
Khương thị Bán Thánh hẳn là dùng ngữ khí nói chuyện với Thái Hư bình thường, cưỡng mua ép bán hoàn thành giao dịch, cuối cùng bị Thủy Quỷ ghi hận đi?
Chậc chậc, đại lão phân tranh, vốn cho rằng đều là đại đạo chi tranh.
Nào ngờ lại xuất hiện tình huống hố cha thế này.
Mặc dù sự tình nơi này không lớn, nhưng nếu như tập hợp lại, khả năng không phải Thánh vẫn, thì chính là Diêm Vương hủy diệt, hoặc là Thánh Nô Ngũ Tọa bỏ mình.
Nếu thế nhân biết được nguyên nhân dẫn đến chuyện này, chỉ đơn thuần là vị Bán Thánh nào đó nói chuyện không khách khí. . .
"Uầy!"
Từ Tiểu Thụ đột nhiên rùng mình một cái.
Thế giới này, thật mẹ nó kỳ hoa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận