Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1546: Những Năm Bát Tôn Am Ghi Nợ Nhân Tình (2)

Bên trong giới vực.
Thời điểm Mộ Dung Ảnh sờ máy truyền tin ba lần, Hoàng Tuyền liền ghé mắt trông lại, phương hướng nhìn tới, đương nhiên chính là vị trí bên dưới tảng đá.
Khuôn mặt bên dưới mặt nạ không có chút ba động, nhưng tâm huyết dâng trào báo hiệu cho y biết, tiểu đội Diêm Vương bọn họ đang gặp nguy hiểm.
Lúc đầu cho dù Diệp Tiểu Thiên thi triển giới vực, sẽ khiến cho chấp pháp quan chú ý.
Thế nhưng trong kế hoạch của Hoàng Tuyền, người bên ngoài nhìn thấy giới vực Diệp Tiểu Thiên ba động, tối đa cũng chỉ là cấp bậc Vương Tọa, Trảm Đạo, sẽ không dẫn tới nguy hiểm quá lớn.
Căn bản không ngờ tới, giữa đường đột nhiên xuất hiện một cái ý niệm phân thân Bát Tôn Am, mở miệng nói toạc ra thân phận của y, trong nháy mắt gia tăng hệ số nguy hiểm lên mấy lần.
"Bát Tôn Am, muốn làm gì?"
Hoàng Tuyền hơi động não một chút liền đạt được đáp án.
Bát Tôn Am là Thánh Nô thủ tọa, Thánh Nô Nhị Tọa Vô Tụ nguyên danh Tang Thất Diệp, lúc trước đảm nhiệm vị trí phó cung chủ Thiên Tang Linh Cung, là bằng hữu của Diệp Tiểu Thiên.
Cho nên hắn xuất hiện, chính là vì giải vây cho Diệp Tiểu Thiên?
Trong lúc đang suy tư, Diệp Tiểu Thiên kịp thời nắm lấy cơ hội, lập tức giải trừ giới vực, xoay người bay vút lên, muốn rời khỏi nơi đây.
Giới vực vừa giải trừ, trong lúc bay lên, hắn bất thình lình bay lướt qua "Bát Tôn Am". . .
"Đây là?"
Ánh mắt Diệp Tiểu Thiên dán chặt vào, bởi vì hắn nhận ra thân phận người kia!
Lần trước đối phương hóa thân người bị mặt, buổi tối chạy tới Thiên Tang Linh Cung náo một trận, đoạn mất một tay Diệp Tiểu Thiên y.
Sau đó Diệp Tiểu Thiên liền sưu tập toàn bộ tình báo có liên quan đến Đệ Bát Kiếm Tiên.
Cho nên mặc dù lúc này bay lướt qua, người kia không có dùng y phục bao kín người, Diệp Tiểu Thiên vẫn có thể nhận ra, đây chính là Bát Tôn Am!
"Cho nên, Hoàng Tuyền ở bên trong giới vực nhìn thấy, chính là người này?"
Diệp Tiểu Thiên giật mình minh ngộ vừa rồi Hoàng Tuyền dừng lại ở trước mặt mình, không hiểu ra sao nói ra bốn chữ "Ý niệm phân thân".
Hắn không có dừng bước, một bên rời xa Bát Tôn Am, một bên dùng linh niệm bao trùm, điều tra tình huống xung quanh.
Bên dưới tảng đá lớn có hai tên chấp pháp quan.
Nơi xa còn có rất nhiều đạo khí tức đang cấp tốc bay đến.
"Cực kỳ nguy hiểm!"
Tuy nhiên dưới tình huống nguy hiểm như vậy, Hoàng Tuyền vẫn xử biến bất kinh, lạnh nhạt nhìn "Bát Tôn Am" đứng trên hư không, chỉ hướng Diệp Tiểu Thiên, nhẹ giọng nói ra: "Ngươi muốn người này?"
Bát Tôn Am không có tu vi cảnh giới, thậm chí ngay cả khí tức sinh mệnh cũng không có, giống như mình nghĩ, đây chỉ là người giả.
Nhưng Hoàng Tuyền biết, hiện tại Bát Tôn Am đang ở giai đoạn tàng kiếm, ý niệm phân thân trước mắt càng bình thường, càng không thể khinh thường.
"Bát Tôn Am" nghe lời này, bộ dáng thập phần nhẹ nhõm, cũng không thèm để ý tới nguy hiểm đang đến, khẽ cười nói: "Cho ta mặt mũi, như thế nào?"
Thời điểm nói ra câu này, Từ Tiểu Thụ trốn bên dưới tảng đá đã không khác gì đội trưởng Mộ Dung Ảnh, trán đổ mồ hôi, lòng bàn chân phát lạnh.
Hắn từng nghe Bát Tôn Am nói qua, trên thế giới này, nếu như gặp phải bất trắc, chỉ cần báo ra danh hào y, thế hệ trẻ tuổi không hiểu chuyện, có lẽ sẽ không cho mặt mũi.
Nhưng phàm là đại lão, hiểu được ý nghĩa thật sự của ba chữ "Bát Tôn Am" này, đều sẽ cân nhắc.
Hiện tại hắn cũng không chắc Hoàng Tuyền liệu có cho mặt mũi hay không.
Cung chủ đại nhân, ta đã tận tâm tận lực, nếu như lần này có thể giúp ngươi giải vây, tương lai trở lại Thiên Tang Linh Cung, ngươi nhất định phải dùng mười bàn vịt quay đến hồi báo ta!
Từ Tiểu Thụ suy nghĩ miên man.
Một bên khác.
Mặt mũi. . .
Hoàng Tuyền thờ ơ đứng dưới mặt đất nghe vậy, trong lòng ẩn ẩn dấy lên ngọn lửa vô danh.
Ngươi muốn mặt mũi, ta có thể cho ngươi, nhưng cùng là đồng đạo hắc ám, sao ngươi lại bại lộ hành tung Diêm Vương chúng ta cho Hồng Y biết?
"Nếu như. . . bản tọa không cho thì sao?" Hoàng Tuyền hơi híp mắt lại, đưa tay nắm nhẹ vào hư không.
Ông!
Thiên địa phảng phất bị giam cầm.
Giờ khắc này, Diệp Tiểu Thiên đang chạy trốn cảm thấy toàn bộ thế giới bỗng nhiên gia tốc.
Không!
Là mình trở nên chậm đi. . .
Vạn vật giữa thiên địa vẫn hoạt động như thường, chỉ có Diệp Tiểu Thiên ta trở thành hàng hóa giao dịch, trước khi song phương thỏa thuận xong, không thể động đậy.
Trong lòng Diệp Tiểu Thiên tuôn ra cảm giác bất lực nồng đậm.
Giờ khắc này, hắn mơ hồ minh bạch lời nói lúc trước của Tang lão:
Co đầu rút cổ tại Thiên Tang Linh Cung, thời gian dài không nhập hồng trần, không có nghĩa các ngươi đã siêu thoát, mà là các ngươi đều đã bị Thiên Tang Linh Cung nhốt lại!
Diệp Tiểu Thiên hận mình bất lực trước thế cục.
Rõ ràng hắn ngộ được Không Gian Áo Nghĩa đại thành, thế nhưng đứng trước mặt đại lão chân chính, hắn vẫn chỉ là một con giun dế, mặc người giày vò.
Trong hư không, "Bát Tôn Am" không chút lay động, càng không liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Thiên một cái, bày ra tư thái bễ nghễ thiên hạ, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay.
Bên dưới tảng đá lớn, Từ Tiểu Thụ âm thầm cảm khái gương mặt "Bát Tôn Am" dùng thật tốt.
Đều đến lúc này, Hoàng Tuyền vẫn chỉ sử dụng lực lượng thời gian đối phó Diệp Tiểu Thiên, không dám tùy tiện thăm dò "Bát Tôn Am" một chút nào.
Một bên khác, hắn lại điều khiển "Bát Tôn Am" không bị lực lượng thời gian ảnh hưởng, mỉm cười cười một tiếng, mở miệng nói ra:
"Ngươi có thể không nể mặt ta, nhưng mười hơi, ba mươi hơi qua đi, ta có thể đi, ngươi có thể đi, nhưng người phía sau ngươi muốn đi. . . liền có chút khó khăn."
Hắn nói xong, ánh mắt liền chuyển tới chỗ Cửu U Quỷ Anh, Bỉ Ngạn Hoa Khai.
Rõ ràng trong mắt không có nửa điểm sát khí, thế nhưng Cửu U Quỷ Anh, Bỉ Ngạn Hoa Khai giờ khắc này lại cảm thấy áp lực lớn lao, bọn họ ngay cả ngẩng đầu đối mặt cũng không dám.
Hoàng Tuyền trầm mặc.
Y tựa hồ đang nghĩ xem nên lựa chọn như thế nào.
Là mạnh mẽ cướp đi Diệp Tiểu Thiên, bao gồm Thánh Nguyên Tinh Thạch hắn ẩn giấu;
Hay là cho Bát Tôn Am mặt mũi, thừa dịp Tha Yêu Yêu chưa đến, lập tức dẫn theo thành viên Diêm Vương rời đi, lần nữa ẩn vào hắc ám?
Bên trong linh niệm, rất nhiều khí tức Trảm Đạo, Thái Hư đang nhanh chóng tới gần.
Về phần Vương Tọa. . .
Giờ khắc này, khu vực vòng ngoài đã có rất nhiều chấp pháp quan Vương Tọa bao vây, nhưng bọn họ lại không dám tiến thêm một bước.
Bọn họ không nhận ra Hoàng Tuyền.
Lại biết người đang đứng trên hư không, thần sắc nhẹ nhàng không chút ba động.
Một người giữ ải, vạn người khó qua!
"Hoàng Tuyền đại nhân. . . "
Cửu U Quỷ Anh định nói chuyện, thân là một thành viên Diêm Vương, y sẽ không bởi vì sự tồn tại của mình mà khiến Hoàng Tuyền đại nhân khó xử.
Thời khắc mấu chốt, bỏ qua mình, bảo vệ Diêm Vương bí ẩn, y cùng Bỉ Ngạn Hoa Khai đều đã chuẩn bị xong tinh thần.
Thế nhưng còn chưa nói hết lời, Hoàng Tuyền đã hất tay áo lên, hai cái vòng xoáy thời không chuyển động, thôn phệ bọn họ.
Hoàng Tuyền chưa đi.
Y lưu đến cuối cùng, triệt để san bằng vết tích vòng xoáy thời không, sau đó mới nhìn hướng Bát Tôn Am, trịnh trọng nói ra:
"Hôm nay bản tọa liền cho Bát Tôn Am ngươi mặt mũi, nhớ kỹ, ngươi thiếu bản tọa một cái nhân tình."
Nói xong, y ngoái nhìn vô số chấp pháp quan đang lao đến, lạnh hừ một tiếng, thân hình tiêu thất, hóa thành vô số điểm lấm tấm màu vàng độn vào hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận