Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 239: Từ Cửu Phẩm

"Cũng may không phải lão Triệu tới, tương đối dễ lắc lư."
Từ Tiểu Thụ nhìn người áo đen vác lấy to con bay xa xa, lập tức thở dài một hơi, hắn quay đầu quan sát hiện trường gây án.
Ừm, diện tích phá hư quả thật có hơi lớn, nhưng hắn thật không phải cố ý.
Hắn vẫn rất có trách nhiệm muốn ra một chút Linh Tinh giúp đỡ trùng tu, nhưng tên kia bị lệnh bài Tang lão cường áp, tự nguyện nhận thầu.
"Là người tốt a."
Từ Tiểu Thụ cảm thán một câu, không nghĩ nhiều nữa, cất lệnh bài bảo bối vào.
Thứ này dùng tốt thật.
Lúc đầu chỉ là bởi vì không có lệnh bài đệ tử nội môn, Tang lão cho để chọn tiểu viện, lại bị Từ Tiểu Thụ khai phát ra chức năng mới.
Đoán chừng ngay cả bản thân Tang lão cũng không biết, trong lúc bất tri bất giác mình đã thay tên đại đệ tử này chà xát cái mông vài lần.
Suy nghĩ chuyển về thiết cầu, Từ Tiểu Thụ đã không có ý định tiếp tục nghiên cứu.
Trước mắt có thể lệnh cho A Giới biến thành giới đao đã không tồi, đã hình thái khác tạm thời không có cách nào khai thông, vậy cứ như thế đi.
Chí ít bằng vào giới đao có lực sát thương cực mạnh, ở giai đoạn hiện tại cũng đã đủ rồi.
Đợi đến khi lâu ngày sinh tình, tình cảm với A Giới trở nên tốt hơn, còn sợ không nghiên cứu ra càng nhiều chiêu thức sao?
"Tiếp theo, nên đến Linh Tàng Các một chuyến."
Từ Tiểu Thụ nhớ tới mục đích ban đầu của mình, giết Trương Tân Hùng chỉ là ngoài ý muốn, tìm lão đầu đội nón lá mới là trọng yếu.
Cũng không biết vì sao Tang lão tựa hồ không thích mình ở lại Linh Tàng Các, ông ta chủ động gọi mình qua, khẳng định có chuyện quan trọng.
"Ừm, lần này thuận tiện đào thêm mấy phần đan phương."
Trước khi tiến vào Thiên Huyền Môn, hắn đã hoàn toàn nắm giữ Xích Kim Đan cùng Luyện Linh Đan hai loại đan dược, thậm chí đã khai phát ra linh dịch mới.
Nhưng mà theo thực lực tăng vọt, tựa hồ hai loại đan dược thậm chí linh dịch, đã rất khó mang đến tác dụng.
Nguyên Đình Đan hắn có, nhưng số lượng không nhiều, chỉ có trên trăm.
Nếu có thể nắm giữ đan dược này, thậm chí là khai phát Nguyên Đình Dịch, tài nguyên nhất định sẽ cuồn cuộn.
Về phần vì sao cần tài nguyên...
Từ Tiểu Thụ nhìn phía chân trời, hắn đột nhiên nghĩ đến, từ khi giáng lâm thế giới này, mình tựa hồ chưa từng rời khỏi Linh Cung.
...
Linh Tàng Các, tầng ba.
Lô hỏa đang cháy mạnh, Mộc Tử Tịch nhìn không ra, chỉ có thể dùng linh niệm mới miễn cưỡng nhìn đại khái.
Nàng bắt đầu có chút hâm mộ ẩn hình hỏa diễm, không chỉ có thể luyện đan, ngay cả uy lực chiến đấu cũng không nhỏ.
Từ khi nhìn thấy Từ Tiểu Thụ dùng Tẫn Chiếu Thiên Phần đốt một mảng lớn Sâm La Bí Lâm, nàng liền có chút hướng tới.
Tang lão biểu thị lấy thủ pháp ngưng đan, đưa Xích Kim Đan mới ra lò qua, "Xem hiểu không?"
Mộc Tử Tịch ngốc manh gật đầu, suy nghĩ lại không ở trên đan dược, hỏi:
"Ngọn lửa kia..."
"Đừng suy nghĩ, Tẫn Chiếu Thiên Viêm không phải tiểu nha đầu con có thể tu luyện."
Tang lão ngắt lời nói.
Ông ta liếc mắt liền nhìn ra suy nghĩ của Mộc Tử Tịch, tiểu cô nương này không chỉ một lần nhắc qua muốn học Tẫn Chiếu Thiên Phần.
Thế nhưng nào có dễ dàng như vậy?
Vẻn vẹn ngưỡng cửa nhục thân Tiên Thiên, đã ngăn cản tiểu cô nương này lại ở bên ngoài.
Cho dù nàng có Thôn Sinh Mộc Thể, không đến đại thành, Tang lão vẫn không dám cho nàng tu luyện.
Từ Tiểu Thụ có thể thành công, bởi vì bản thân hắn là tồn tại trong vạn có một, cho dù xa vời, nhưng ít nhất vẫn có hy vọng thành công.
Mộc Tử Tịch...
Đoán chừng ngay cả một đợt công kích của Tẫn Chiếu Hỏa Chủng cũng không chống đỡ được.
"Vì sao?"
Mộc Tử Tịch có chút không hiểu, nàng quả thật không có nhục thân Tiên Thiên, nhưng chỉ cần sinh mệnh lực đầy đủ, nàng cảm thấy mình có thể chịu được tổn thương kia.
Tang lão vẫn lắc đầu như cũ, tiểu cô nương nghĩ quá đơn giản.
"Không có vì sao, ý chí của con không được."
Ông ta gọn gàng dứt khoát.
Mộc Tử Tịch giống như gặp bạo kích, bất mãn nói:
"Từ Tiểu Thụ làm được, con nhất định cũng có thể!"
"Con không thể."
"Con có thể!"
"Ngươi có thể!"
"Ta không thể!"
Mộc Tử Tịch nặng nề nói, dứt lời liền ngây ngẩn cả người.
Không đúng, bị chơi xỏ!
Âm thanh này... đến từ phía sau?
Nàng vừa quay đầu lại, bàn tay của Từ Tiểu Thụ đã trực tiếp ấn cái đầu nhỏ của nàng xuống.
"Ngươi xem, ngay cả ngươi cũng nói mình không được? Đừng vùng vẫy nữa, cam chịu số phận đi."
"Một số thời khắc, chúng ta phải nhìn rõ hiện thực, sính cái dũng nhất thời, chỉ sẽ chôn vùi bản thân."
Lời này Từ Tiểu Thụ không có nói sai.
Hắn có thể chịu qua Tẫn Chiếu Hỏa Chủng thiêu đốt, thuần túy dựa vào Cường Tráng cùng Sinh Sinh Bất Tức, cộng thêm ý chí lực kinh khủng chèo chống.
Ba thứ này cho dù chỉ thiếu một chút xíu, cũng sẽ chết không có chỗ chôn.
Tẫn Chiếu Thiên Phần quả thật rất đáng sợ, nếu như có thể lựa chọn một lần nữa, Từ Tiểu Thụ quả quyết sẽ không thử.
Đáng tiếc, lúc ấy hắn gặp phải, là một Tang lão đầu tâm ngoan thủ lạt.
Mộc Tử Tịch nghẹn đỏ mặt, phát hiện mình không thể thoát khỏi bàn tay của Từ Tiểu Thụ, thậm chí muốn ngẩng đầu cũng khó khăn.
"Sao hắn lại mạnh như vậy?"
Trong lòng oán thầm, phát hiện lực lượng phía trên biến mất, tiểu cô nương lập tức hờn dỗi nhảy cẫng lên, muốn gào thét.
Hai ngón tay của Từ Tiểu Thụ chính xác kẹp vào khuôn mặt mềm mại, miệng nhỏ Mộc Tử Tịch lập tức bĩu trở thành hình chữ "O".
"Tiểu nha đầu, không luyện là chuyện tốt, sao ngươi lại quật cường như vậy? Tự mình chuốc lấy cực khổ?"
"Ta lắc này!"
Mặt Mộc Tử Tịch đều đỏ lên vì tức, nàng vẫy tay, phát hiện mình vậy mà đánh không đến Từ Tiểu Thụ.
Đá chân.
Từ Tiểu Thụ hơi cong ra sau.
Mộc Tử Tịch trầm mặc."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động cộng 1 liên tục..."
"Sao lại táo bạo như thế, vừa gặp mặt liền muốn động thủ động cước."
Từ Tiểu Thụ thì thầm một tiếng, không còn để ý tới tiểu cô nương này, quay đầu nhìn về phía Tang lão.
"Lại có cái đại sự gì sao, tìm ta?"
Hắn một mặt mong đợi.
Tang lão không có trả lời, mà là hỏi:
"Đan dược ngươi luyện thế nào rồi?"
Từ Tiểu Thụ thuận thế lừa dối, nói:
"Nói đến chuyện này, Xích Kim Đan, Luyện Linh Đan gì gì đó ta đều đã luyện ra rồi, lão đầu ngài có đan phương cao cấp hơn không?"
"Tỉ như Nguyên Đình Đan, Vương Tọa Đan các loại?"
"Vương Tọa Đan..."
Khóe miệng Tang lão co giật hai lần.
Ông ta không có ý định tiếp tục nghe Từ Tiểu Thụ khoác lác, lực chú ý nghiễm nhiên bị nửa câu đầu của thiếu niên hấp dẫn, "Tẫn Chiếu ngưng đan thuật, ngươi học được?"
Từ Tiểu Thụ gật đầu:
"Đồ chơi này có chút tì vết, ta cải tiến lại, nghiên cứu ra một cái nấu canh lưu luyện đan thuật, chờ một lúc cho ngài xem."
Tang lão cạn lời.
Thần mẹ nó nấu canh lưu, ngươi thật cho rằng luyện đan là xào rau à?!
Được đó Từ Tiểu Thụ, mấy ngày không gặp, vậy mà trở nên quỷ thoại liên thiên.
Trước kia mặc dù không đứng đắn, nhưng tựa hồ không có càn rỡ như vậy?
Sao, hiện tại giết mấy người, liền có thể một bước lên trời?
Lão đầu trùng điệp thở dài, trầm giọng hỏi:
"Ngươi nói Xích Kim Đan, Luyện Linh Đan, ngươi đều đã nắm giữ?"
"Ừm ừm!"
Từ Tiểu Thụ lần nữa gật đầu.
Rất kinh ngạc sao?
Chẳng lẽ tốc độ luyện đan của mình, giống như tốc độ tu luyện, đều là trước nay chưa từng có?
Nhìn Tang lão một mặt không tin, Từ Tiểu Thụ cảm thấy mình hẳn đã đoán đúng.
"Không có khả năng!"
Lão đầu đội nón lá còn chưa lên tiếng, Mộc Tử Tịch đã tránh thoát bàn tay của Từ Tiểu Thụ.
Dĩ nhiên không phải nàng đẩy ra, mà là Từ Tiểu Thụ nhìn thấy tiểu cô nương lần nữa lộ ra răng nanh, cho nên vội vàng buông ra.
Hắn bị cắn sợ!
"Làm sao không có khả năng?"
Từ Tiểu Thụ nhìn lại.
Mộc Tử Tịch lạnh hừ một tiếng, thở phì phò nói:
"Ta ba ngày có thể luyện ra dược dịch mới miễn cưỡng tính là thiên tài, ngươi cho rằng ngươi đang nằm mơ à, muốn cái gì có cái đó?"
Lúc trước nàng còn tưởng Từ Tiểu Thụ theo chân Tang lão học rất lâu. Nào ngờ sau này hỏi thăm, mới biết hắn cũng chỉ vừa nhập môn không lâu.
Thậm chí lần giải thích nấu canh giò hầm kia, cũng mới là lần thứ hai Tang lão dạy cho Từ Tiểu Thụ.
Chỉ mới học hai lần, gia hỏa này sao có thể biết luyện đan?
Từ Tiểu Thụ nghe vậy lại cười, hắn bình tĩnh nhìn qua Mộc Tử Tịch, hỏi:
"Ngươi thật ba ngày mới luyện ra dược dịch?"
Mộc Tử Tịch hiển nhiên không có chú ý tới chữ "mới" trong lời nói của Từ Tiểu Thụ.
Nàng dùng sức một vểnh đầu lên, ngạo kiều nói:
"Không sai!"
Từ Tiểu Thụ vui cười:
"Tiểu sư muội, ngươi không được, thời gian ba ngày mới chỉ làm được như thế, sư huynh của ngươi đã là cửu phẩm luyện đan sư rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận