Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 996: Đây Là Một Cái Hũ Lớn (2)

Quả nhiên, khoái hoạt của kẻ có tiền, người bên ngoài căn bản không tưởng tượng nổi.
"Đông đông đông."
Bên ngoài tháp châu truyền đến tiếng vang.
Thông qua thủ lệnh, Từ Tiểu Thụ có thể nhìn thấy Mộc Tử Tịch đang vội vàng gõ cửa, tựa hồ cũng muốn tiến vào nơi đây xem thử.
Nhưng hình ảnh kia có mấy điểm không phù hợp với thiếu nhi, tiểu nha đầu không thể nhìn.
Từ Tiểu Thụ tập trung ý chí, rời khỏi tháp châu.
"Bên trong có gì?"
Mộc Tử Tịch chớp chớp mắt to, tựa hồ cũng nhìn ra được tháp châu bất phàm.
Từ Tiểu Thụ một mặt bình tĩnh: "Tháp châu Linh Tàng Các, ngươi cũng từng gặp qua, không sai biệt lắm."
"Không có khả năng!"
Mộc Tử Tịch phản bác: "Tháp châu Linh Cung là dùng để hút nóng, hơn nữa cũng không có trận văn, trần nhà nơi này có thể đóng mở, thẳng hướng tháp châu, tháp châu kia khẳng định bất phàm."
"Không có gì không có khả năng. . ."
Từ Tiểu Thụ lườm Mạc Mạt, Tân Cô Cô đồng dạng bay lên, vung tay lên: "Mọi người đi xuống đi."
"Ta muốn xem!"
Mộc Tử Tịch vểnh môi, lớn tiếng gọi, không chịu xuống.
Từ Tiểu Thụ vận dụng thủ lệnh, Mạc Mạt cùng Tân Cô Cô liền bị ném xuống lầu một.
Hắn đặt tay lên đầu tiểu sư muội, tình ý sâu xa nói: "Trẻ con không thể nhìn loạn, sẽ đau mắt hột."
Mộc Tử Tịch: ? ? ?
Lúc này Từ Tiểu Thụ mới khẽ động tâm niệm, Mộc Tử Tịch "Ôi" một tiếng, đặt mông ngã xuống sàn nhà tầng trệt.
Nàng tức giận trừng mắt nhìn Từ Tiểu Thụ ở phía trên.
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1, +1, +1, +1. . ."
. . .
Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, quả thật không hổ là Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
Từ Tiểu Thụ cảm thấy mình nhặt được bảo.
Cổ lâu bố cục, thiết kế, bao gồm đại trận, trên cơ bản đều không khác gì phòng hộ sau cùng nếu kết giới hộ thành bị phá.
Đối với một tổ chức thế lực mà nói, nơi này quả thật quá nhỏ, hơn nữa tiền thuê lại cao, cho nên cơ bản không ai chọn nơi đây làm trụ sở.
Nhưng nếu chỉ có bốn người dùng. . .
Quá dư xài!
Từ Tiểu Thụ trở lại đại sảnh tầng trệt, trong đầu có ý nghĩ.
Hắn gọi tiểu sư muội đang lần nữa bận bịu xanh hoá, cũng gọi hai người Tân Cô Cô cùng Mạc Mạt đến, nói:
"Tòa cổ lâu này, ta đã nhìn qua đại thể, chín mươi chín tầng, cơ bản đều là bố cục trung đình thêm bát quái."
"Các ngươi lên lầu chọn phòng, nhưng chú ý, đừng cách quá xa, tốt nhất đều ở tầng ba."
"Tại sao lại là tầng ba?" Mộc Tử Tịch rầu rĩ không vui, "Ta muốn ở tầng trệt!"
"Thuận tiện trợ giúp."
Từ Tiểu Thụ ấn đầu nàng xuống, "Hơn nữa hai tầng bên dưới, ta có dự định khác."
Mạc Mạt cùng Tân Cô Cô khẽ giật mình.
"Ngươi còn có tính toán gì?" Hai người trăm miệng một lời.
"Trước mắt không có, nhưng tối nay, đoán chừng sẽ hội náo nhiệt lên." Từ Tiểu Thụ cười thần bí.
"Nhận suy đoán, điểm bị động, +2."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1, +1, +1, +1. . ."
Ba người nghe thế không hiểu ra sao.
Từ Tiểu Thụ dám chắc, cái lưới thân phận "Từ thiếu" hắn trắng trợn vung xuống, nhất định sẽ hữu dụng.
Có lẽ là đêm nay, có lẽ là đêm mai. . .
Tóm lại vào một đêm dạ hắc phong cao nào đó, nhất định sẽ có khách không mời mà đến, quấy nhiễu mộng đẹp của mình.
Hắn muốn vận dụng thiết kế cổ quái của Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, còn có đội hình "Ba A", khiến cho đám người lòng mang ác ý kia, có đi không về.
"Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu. . ."
Từ Tiểu Thụ lầm bầm, ha ha ha cười to.
Đây không phải lâu, đây là một cái hũ lớn!
. . .
Vào đêm.
Sao lốm đốm đầy trời.
Hôm nay nội thành phát sinh một kiện đại sự, Triều Thánh Lâu đổi chủ, tấm bảng thay thành Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
Việc này toàn bộ thế lực lớn đều nhìn ở trong mắt, đối với đám người "Bắc Vực Thái Tương Từ gia" mới vào ở, cũng tiến hành điều tra chuyên sâu.
Nhưng khiến cho người nghi ngờ là, Từ thiếu kia giống như từ trong đá chui ra, căn bản không tra ra nửa điểm tin tức, vô cùng thần bí.
Về phần có phải thật từ trong đá chui ra. . .
Viên đá nào có tài lực lớn như vậy, chấp nhận giá thuê một tỷ một tháng, thuê lại Triều Thánh Lâu?
Hơn nữa còn là một lần thuê nửa năm?
Các loại thế lực không nhận biết "Bán Thánh thế gia" đã kia, nhao nhao lựa chọn quan sát, nhưng có ít người, tựa hồ không đợi được lâu như vậy.
"Sưu sưu!"
Hai đạo thân ảnh tách khỏi dòng người ồn ào náo động, tiến vào một mảnh cổ mộc tiếp giáp Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu.
"Là nơi này đi?"
Hắc y che mặt Khương Thái nghiêng đầu nhìn Khương Vũ bên cạnh hỏi.
Nói thật, trải qua chuyện ban ngày, y đã không dám đối mặt với Từ thiếu.
Rất khủng bố!
Cho dù là người trẻ tuổi, nhưng khí thế trên người đối phương, không phải một ngày hai ngày là có thể tạo thành.
Đây tuyệt đối là trường cư cao vị, bễ nghễ thế nhân, mới tạo thành khí thế kinh khủng như vậy.
Chỉ liếc nhìn một chút, cho dù y có tu vi Vương Tọa, trong lòng cũng run sợ không thôi.
Nhưng trời xui đất khiến, phương hướng cuối cùng Thiên Tri Châu chỉ, lại chính là đám người Từ gia.
Khương Thái vạn lần không muốn, thế nhưng Khương thiếu đã ra lệnh, y chỉ có thể cắn răn chấp hành.
"Mục tiêu tối nay, không phải Từ thiếu, chỉ cần mang nhị nữ đi là được."
Nghĩ đến đây, Khương Thái mới cảm thấy có chút an ủi.
Nhị nữ. . .
Nếu chỉ cần mang hai tên thị nữ về, hẳn sẽ ổn thỏa hơn trực tiếp đối mặt với Từ thiếu đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận