Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1203: Các Ngươi Đi Trước, Ta Đoạn Hậu (1)

Tân Cô Cô là người cựu phái.
Tiêu Đường Đường cũng là người cựu phái.
Lần trước bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ đi đến Bạch Quật tìm kiếm Phong Vu Cẩn, cũng là lần chống cự cuối cùng của cựu phái.
Nhưng thất bại.
Phong Vu Cẩn không có đáp ứng bọn họ gia nhập Tuất Nguyệt Hôi Cung, ngược lại bị Từ Tiểu Thụ "bắt cóc".
Tiêu Đường Đường bởi vì thấy được tiềm lực của Từ Tiểu Thụ, cho nên giao Tham Thần cho hắn, cuối cùng còn để Tân Cô Cô lưu lại bên cạnh hắn.
Đây là một nước cờ rất quan trọng của cựu phái.
Nếu thành công, liền có thể ngăn cơn sóng dữ, chống đỡ cao ốc sụp đổ.
Nhưng những chuyện này tạm thời không nói đến.
Trở lại thực tế.
Khi hai vị tiền bối cựu phái Ô Hạ, Nguyệt Tà thật xuất hiện ở trước mặt, đồng thời sắp bị Hồng Y bắt lại, Tân Cô Cô liền không nhịn được nữa.
Kia là hai người hắn tín ngưỡng lúc còn nhỏ.
Đồng dạng cũng là tín ngưỡng của đại bộ phận Quỷ Thú Ký Thể tâm tính thuần lương.
Bọn hắn không nên bị đối xử như thế. . .
Ô Hạ tiền bối, thật là một người tốt!
Tân Cô Cô biết được hết thảy.
Hắn biết được chiến tranh có lẽ sẽ mang đến hòa bình, nhưng đại giới phải bỏ ra tuyệt đối không nhỏ.
Nhất định tồn tại biện pháp khác, vừa có thể bảo vệ Quỷ Thú Ký Thể không muốn chiến tranh, vừa có thể tìm tới hòa bình chân chính.
Mà biện pháp kia, Ô Hạ tiền bối đang tìm, Tuất Nguyệt Hôi Cung cựu phái đang tìm, Tân Cô Cô hắn cũng đang tìm.
Không giống những người khác.
Có lẽ người khác tìm tới, là một con đường.
Mà Tân Cô Cô hắn, lại nhìn trúng một người.
"Mạc Mạt!"
Nghĩ đến đây, Tân Cô Cô ngoái nhìn, thần sắc nghiêm túc truyền âm nói: "Ô Hạ tiền bối không thể chết, ta nhất định phải tìm Từ Tiểu Thụ, ngươi có biện pháp liên hệ hắn hay không?"
"Ô Hạ?"
Mạc Mạt khẽ giật mình, lập tức hoàn hồn: "Giờ phút này Từ Tiểu Thụ nhất định đang nghĩ biện pháp, ngươi liên hệ hắn làm gì?"
"Quá chậm!"
Tân Cô Cô sốt ruột cứu người, sao có thể đợi thêm?
Hắn lại truyền âm nói: "Hiện tại kết giới không còn, có lẽ chúng ta có thể liên hệ Từ Tiểu Thụ, ta có việc gấp, nhất định phải lập tức tìm tới hắn, lập tức nói rõ ràng."
"Không được. . ." Mạc Mạt lắc đầu, "Mặc dù không có kết giới, nhưng nếu dùng Truyền Tin Châu, nhất định sẽ bị Bạch Y, Hồng Y chặn lại, không nói không chừng còn sẽ bại lộ Từ Tiểu Thụ tồn tại, hành động này tuyệt đối không sáng suốt."
Tân Cô Cô yên lặng.
Thật không có biện pháp?
Lúc này Mạc Mạt linh cơ khẽ động, nhãn châu xoay chuyển, tựa hồ nghĩ đến cái gì.
"Có lẽ, thật có một biện pháp. . ."
"Biện pháp gì?" Tân Cô Cô vui mừng.
Mạc Mạt không nói, quay đầu nhìn về Liễu Trường Thanh.
Quỷ Thú Ký Thể tân tấn, tu vi Trảm Đạo đặt ở chỗ này hoàn toàn không phát huy được tác dụng.
Nhưng Huyền Vô Cơ trong cơ thể y lại là Thiên Cơ Thuật Sĩ, còn dám xưng ngoại trừ Đạo Khung Thương, không ai có thể sánh!
Nói không chừng, y thật có thể phát huy một chút tác dụng?
. . .
Khu thành bắc, Thiên Kỳ Lâm.
Thân ảnh Bạch Y sột sột soạt soạt, đợt trợ giúp thứ nhất đã có mấy tiểu đội chạy đến.
Không có cách, thánh lực ba động, chuyện này không ai dám khinh thường.
Nếu thánh lực tiết lộ chỉ là ngoài ý muốn thì không có gì để nói.
Thế nhưng nếu nó thật là khúc nhạc dạo dấy lên chiến hỏa, chiến hỏa lại đốt tới bố cục của Bạch Y, Hồng Y, một khi viện binh tới chậm, hậu quả sẽ khó mà đoán trước được.
Tuy nhiên cho dù tốc độ Bạch Y rất nhanh.
Thời điểm bọn họ đuổi tới Thiên Kỳ Lâm, chiến cuộc cũng đã kết thúc.
Hoa Tiên Mâu của Âm Phủ Lai Khách quá mạnh.
Nếu không phải cuối cùng tịch diệt Bán Thánh huyết mạch ấn ký, có lẽ lần này bọn họ tập kích Khương thị, đám người Bạch Y đều không thể phát hiện bọn họ xuất thủ qua.
Cho nên, một đám đám người chạy tới, chỉ có thể ở bên ngoài Thiên Kỳ Lâm tìm tới Khương Triều Thiêm, cùng Khương Nhàn đang hôn mê bất tỉnh.
Sau khi tìm hiểu tình huống, Bạch Y lập tức xuất động, bốn phía tìm kiếm kẻ cầm đầu Diêm Vương cùng tổ chức Thánh Nô khiến người ta sợ hãi không thôi.
Bên trong nội thành.
Trước khi Bạch Y triển khai hành động, dưới bầu trời đêm đã có ba đạo thân ảnh cực tốc lao vùn vụt.
Từ Tiểu Thụ thân là một trong những hắc thủ sau màn, được lực lượng không gian Âm Dương Sinh Tử yểm hộ, sớm đã thoát khỏi Thiên Kỳ Lâm.
Hắn không khỏi cảm thán lực lượng không gian cường đại.
Dưới điều kiện tiên quyết không bị Trảm Đạo phong tỏa, Nhất Bộ Đăng Thiên cộng thêm Tiêu Thất Thuật có thể giúp hắn tự do lui tới bất kỳ khu vực gì.
Chỉ khi bị thiên đạo trục xuất, Từ Tiểu Thụ mới bất lực.
Thuyết Thư Nhân thì khác.
Gia hỏa này đã là Trảm Đạo đỉnh phong.
Cộng thêm lực lượng không gian vô tung vô ảnh, cho dù gặp Thái Hư phổ thông, cơ bản cũng có thể nhẹ nhàng chạy trốn.
Ở trên thế giới nguy cơ san sát, đôi khi tu vi cường đại cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Thủ đoạn chạy trốn mới là vương đạo, Từ Tiểu Thụ cảm thấy cân nhắc chiến lực một người, nhất định không thể thiếu thứ này.
"Cho nên, đại thúc ngươi thật muốn trực tiếp đi tìm Diêm Vương lão đại Hoàng Tuyền?"
Vừa bay, Từ Tiểu Thụ vừa quay đầu, nhìn về phía đại thúc lôi thôi khiêng bao tải.
Hiện tại đại thúc đang đi theo hắn.
Về phần nguyên nhân. . .
Sau khi Từ Tiểu Thụ biết đại thúc muốn tìm Diêm Vương Hoàng Tuyền, hắn chỉ nói một câu: "Ta biết Diêm Vương lão đại ở đâu."
Tiếp theo, đại thúc liền đi theo hắn.
Không có nói nhảm quá nhiều.
Cũng không có chút đề phòng nào.
Từ Tiểu Thụ cảm thán, liền hỏi một câu: "Ta muốn bán ngươi, ngươi có thể giúp ta kiếm tiền không?"
Đại thúc trịnh trọng gật đầu trả lời "Được", đồng thời không nói lời nào bắt đầu hành động.
Thời điểm Từ Tiểu Thụ cảm thấy khả năng có trá, muốn ngăn cản.
Đối phương lại không cho!
Đại thúc khăng khăng muốn giúp hắn kiếm tiền.
Hơn nữa còn không muốn kiếm số lẻ, bộ dáng muốn giúp đỡ đến cùng, tiễn Phật tiễn đến tây thiên.
Cho nên.
Hiện tại hành động cùng nhau, khiến Từ Tiểu Thụ có chút không thích ứng.
"Ừm."
Trên đường, đối mặt với những vấn đề tương tự, đại thúc không nói, chỉ gật đầu đáp lại, tích chữ như vàng.
Từ Tiểu Thụ bị hành động của y làm cho hoảng hốt: "Ngươi thật không sợ ta lợi dụng ngươi?"
Đại thúc trả lời: "Ngươi có thể lợi dụng ta?"
Từ Tiểu Thụ: ". . ."
"Thật không có nguyên nhân khác sao? Ta không tin ngươi không biết tình huống khu thành nam. . . ngươi đây là đang giúp ta!" Từ Tiểu Thụ lại nói.
Đại thúc: "Ta không phải đang giúp ngươi, ta chỉ là muốn Thương Huyền Kiếm."
Từ Tiểu Thụ: "Cách làm của ngươi, sẽ gián tiếp giúp ta."
Đại thúc: "Ngươi không phải nên cảm thấy cao hứng sao?"
Từ Tiểu Thụ: ". . ."
Hắn bỗng nhiên bị nói đến á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy!
Mình quả thật nên cảm thấy cao hứng mới phải.
Thế nhưng. . .
Trên thế giới này, sao có thể có người tốt như vậy?
Rõ ràng là người khác muốn lợi dụng ngươi, ngươi còn đần độn đi theo cọ, đây không phải ngu xuẩn hay sao?
Nhưng muốn nói đại thúc ngu xuẩn. . .
Từ Tiểu Thụ không dám gật bừa.
Hắn cảm thấy trong chuyện này nhất định có trá, là loại cục mình không thể phát hiện ra, cũng không thể sờ tới nửa điểm kia.
Kỹ xảo rất cao minh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận