Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 576: Một Triệu Linh Tinh (2)

Cố Thanh Nhị không có trả lời.
Y lần nữa nhìn Thủ Dạ lên tiếng.
"Tiền bối, quá!"
"Nều như danh kiếm là của ngài, ngươi cầm thử cho chúng ta xem, chỉ cần nhận chủ, chúng ta không nói hai lời, lập tức xoay người rời đi."
"Nhưng nếu như không có nhận chủ..."
"Một!"
Cố Thanh Nhị còn chưa dứt lời.
Quay đầu nhìn Cố Thanh Tam có chút không biết nên rút lui hay nên chiến.
"Tiểu sư đệ, rút kiếm!"
Ông!
Trong chốc lát, kiếm ý đầy trời bộc phát, trực tiếp đỉnh lấy sát khí lạnh lẽo ở trong thiên địa.
Cố Thanh Tam vốn còn có chút do dự, thế nhưng sau khi nghe thấy nhị sư huynh nói, liền biết cái gọi là kiếm tu, cần thẳng tiến không lùi.
"Chí Kiếm Đạo Thể, khai!"
Xiềng xích kiếm đạo vô hình hiện ra quanh người Cố Thanh Tam, hóa thành thực chất.
Sau khi âm thanh kết thúc, trực tiếp nổ tung.
Giờ khắc này, kiếm ý đầy trời tụ lại, tiến vào trong thân thể Cố Thanh Tam.
"Thiên Tri · Vô Ngã."
Sau khi lặng lẽ "Ba" một tiếng, thân ảnh Cố Thanh Tam trực tiếp hóa thành hư vô.
"Oanh!"
Nhưng mà một giây sau, thiên địa vỡ vụn, một thanh Huyền Thiên Kiếm dài đến mấy trăm trượng, trực tiếp treo lơ lửng ở trên đầu Thủ Dạ.
Tất cả mọi người đều bị kinh đến.
Cho dù là Từ Tiểu Thụ, lần này trong lòng cũng cuồng loạn.
Hai tên sư huynh đệ này thật quá cương.
Chỉ là hai tên Kiếm Tông, vậy mà nói đánh liền đánh.
Đối mặt với Hồng Y cấp bậc ít nhất là Trảm Đạo, sau khi kêu lên một tiếng, trực tiếp rút kiếm?
"Nhị sư huynh, ta có thể khống chế nửa hơi, còn lại, nhờ vào ngươi!"
"Ừ."
Cố Thanh Nhị híp mắt, hơi nhấc cằm lên.
Tám thanh linh kiếm ở bên trong kiếm luân lập tức bay lên, theo sát phía sau, chính là huyết hồng chi kiếm ưu nhã đến cực hạn.
"Cửu Kiếm Thuật · Thiên Trì."
Tiếng vọng nhàn nhạt truyền khắp mảnh thiên địa này.
Cố Thanh Nhị chắp hai tay trước ngực, chín thanh kiếm phía trên, ngoại trừ Tuyệt Sắc Yêu Cơ, tất cả đều ra khỏi vỏ.
Bát kiếm lưu chuyển, lạc tọa tứ phương, trực tiếp đính ở trên đỉnh đầu Thủ Dạ.
Kiếm mang giao thoa, ba ngân câu ảnh.
Thiên địa, tựa hồ đều chậm lại.
Đám người lúc trước lựa chọn rút lui nhìn thấy một màn này, tập thể kinh hãi.
Thủ đoạn như vậy, hiển nhiên đã hoàn toàn vượt ra phạm trù linh kỹ Luyện Linh Sư.
Thuần vận dùng kiếm ý như thế, khiến cho bọn họ trong lúc nhất thời, hoàn toàn không tìm ra phương pháp phá giải.
Thậm chí ngay cả kiếm kỹ của hai sư huynh đệ kia có tác dụng gì, bọn họ cũng không nhìn ra được.
Có người quay đầu muốn nghị luận một phen.
Lại đột nhiên phát hiện, hư không mấy trăm trượng bị Huyền Thiên Kiếm trấn áp, không chỉ vỡ tan, mà còn bị cố định tại chỗ.
Cường giả Tông Sư cảm ngộ Thiên Đạo, bởi vì mục tiêu Huyền Thiên Kiếm không phải bọn hô, sau khi giãy dụa một phen, cuối cùng cũng phá vỡ định thân chi thuật.
Kết quả vừa bước chân ra, phát hiện ngoại trừ tư duy còn đang cấp tốc lưu chuyển.
Một mảnh thiên địa này, thật chậm lại!
Một cước kia phóng ra, cả người giống như lâm vào vũng bùn, hành động đều bị trì hoãn đến mấy chục lần.
"Thiên trì..."
"Thuộc tính thời gian?"
Sau khi nhận ra điểm này, con ngươi tất cả mọi người đột nhiên co rụt lại, nhìn thân ảnh cửu kiếm khách, ánh mắt từ hoài nghi biến thành kinh hãi.
Trẻ tuổi như vậy, cảm ngộ thuộc tính thời gian?
"Chuyện này..."
Thủ Dạ đồng dạng bị hai tiểu tử này phối hợp kinh đến.
Nhưng mà, thời gian cùng không gian, có thể đè ép được Tông Sư, thậm chí chịu Vương Tọa.
Thế nhưng đối với Thủ Dạ ông ta, lại bất lực.
Nói cho cùng, hai hạng năng lực tuyệt thế này, cho dù mạnh hơn, cũng đều quy về thiên đạo.
Mà Thủ Dạ ông ta, đã Trảm Đạo!
"Không."
Âm thanh không chút ba động xuất hiện, trong lòng Cố Thanh Nhị cùng Cố Thanh Tam đồng thời giật mình.
Đã thấy Thủ Dạ chậm rãi dựng một ngón tay lên.
Rõ ràng còn không có linh nguyên bám vào, không có linh kỹ xuất hiện.
Vẻn vẹn dựng thẳng một ngón tay lên, liền có thể khiến cho thiên địa chấn động.
Liền hư không Huyền Thiên Kiếm, cũng bắt đầu rạn nứt, kiếm khí tán loạn.
Thủ Dạ quả thật bị ảnh hưởng đến.
Nhưng hành động, vẻn vẹn chỉ giảm xuống không đến. . . 1%!
"Đây chính là Trảm Đạo sao?"
Cố Thanh Nhị nhìn thấy trên người Thủ Dạ bắt đầu có linh nguyên toát ra, không dám chủ quan, chớp mắt biến mất tại chỗ.
Lần nữa xuất hiện, đã tới giữa không trung.
Tay, nắm lấy danh kiếm, Tuyệt Sắc Yêu Cơ!
"Cuối cùng, vẫn phải ra khỏi vỏ sao..."
Hai đầu lông mày Cố Thanh Nhị nhíu chặt, khi khẩu hình Thủ Dạ chuyển thành chữ "Phá", lập tức tiêu nát.
Y không do dự nữa, ngón trỏ tách ra, Tuyệt Sắc Yêu Cơ liền sắp xuất thế.
Ngay một khắc này.
"Chậm đã!"
Từ Tiểu Thụ cảm thấy lực lượng phản chấn khi mình duỗi tay ra, kém chút chấn mình ra máu.
Cho dù như thế, hai người đã vận sức chờ phát động, căn bản không nghe mình nói.
"Khanh!"
Một tiếng kiếm minh phá thiên, huyết sắc giá lâm.
"Phá!"
Thủ Dạ đơn giản nói một chữ, thiên đạo thời không vỡ vụn.
Lần này, tất cả mọi người đều khôi phục hành động, kinh hãi nhìn huyết vụ đầy trời cuồng tuôn, hội tụ vào trong thân thể Cố Thanh Nhị.
Cố Thanh Nhị đỏ mắt cầm kiếm lao xuống, chớp mắt giết tới trước mặt Thủ Dạ.
Thủ Dạ đột nhiên cười.
"Cút!"
Một tiếng bạo hưởng oanh minh, kim khẩu ngọc ngôn hội tụ linh nguyên đánh về phía Cố Thanh Nhị.
Nhưng mà Cố Thanh Nhị giống như đã sớm đoán trước được.
"Cửu Kiếm Thuật, Thiên Cửu."
Trong nháy mắt, một hóa ba, ba hóa chín.
Chín tên Cố Thanh Nhị chung quy nhất thể, ở phía trên thiên khung, gọi ra một thanh huyết sắc cự kiếm.
Cự kiếm từ trên trời rơi xuống, cắm ở trước mặt hai người, đón lấy một kích cuồng bạo kia.
"Bành!"
Phong thanh cuồng bạo, mặt đất vỡ vụn.
Cố Thanh Nhị hoàn toàn không để ý, xoay người một cái, Tuyệt Sắc Yêu Cơ trong tay liền ấn vào hư ảnh huyết kiếm.
"Huyễn Kiếm Thuật, Cửu Vị."
Thiên địa đột nhiên xuất hiện chín cái thân ảnh tán loạn, một giây sau, Cố Thanh Nhị tiêu thất ở trước mặt Thủ Dạ, phía sau lưng có một tên Cố Thanh Nhị khác đang khẽ động danh kiếm trong tay.
"Chết!"
Một kiếm bổ xuống, huyết sắc kiếm ảnh bị Tuyệt Sắc Yêu Cơ ấn vào cũng đồng thời di chuyển.
Một kiếm này chém xuống, sơn hà phảng phất vỡ vụn, thiên địa bị xé mở.
Thủ Dạ bị thủ đoạn của thanh niên này là cho kinh ngạc.
Nhưng cho dù ông ta bị lừa, thế nhưng tốc độ phản ứng của Trảm Đạo, người bình thường căn bản khó tưởng tượng nổi.
Thậm chí không thấy xoay người, một cái vòng bảo hộ ngưng tụ từ sát ý đã bao phủ toàn thân.
Đúng lúc này, hư không Huyền Thiên Kiếm phản phát sắp tán loạn, đột nhiên ổn định lại.
"Trấn!"
Cố Thanh Tam vừa dứt lời, động tác Thủ Dạ trì trệ.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, Tuyệt Sắc Yêu Cơ trực tiếp từ đầu đến chân, một kiếm trảm qua!
"Ầm ầm!"
Thời điểm hư ảnh huyết sắc cự kiếm chém qua, mặt đất trực tiếp bị chém mở một cái rãnh sâu, nước ngầm liên tục phun ra, nơi đây phản phất sắp biến thành biển sâu.
Từ Tiểu Thụ ở bên cạnh.
Cho dù hắn không có tham dự vào trận chiến này, thế nhưng cũng bị chiến lực của hai sư huynh đệ kia làm cho ngây người.
Đây chính là Cổ Kiếm Thuật?
Đây chính là con đường thế lực lớn truyền thừa, thuần kiếm ý chiến đấu?
Thậm chí nhìn từ đầu đến giờ, Từ Tiểu Thụ vẫn không nhìn thấy Cố Thanh Nhị sử dụng một chút linh nguyên nào.
Toàn bộ kiếm kỹ của y, đều là do kiếm ý biến thành.
Nhưng mà cách y vận dụng kiếm thuật, nói thật, cho dù Từ Tiểu Thụ có Tính Thông Kiếm Thuật, cũng không nghĩ tới còn có thể sử dụng như thế.
"Thời không, phân thân, thác vị... cùng huyễn thuật?"
Lúc nãy Cố Thanh Nhị phân thân thành chín người, không chỉ lừa được Thủ Dạ, ngay cả Cảm Giác của Từ Tiểu Thụ cũng không kịp phản ứng.
Nhưng hắn có thể kết luận.
Gia hỏa này dùng, không phải thuấn di.
Mà là đã thiết lập ngay từ đầu, lợi dụng không gian chế tạo ra huyễn thuật.
"Huyễn Kiếm Thuật..."
Từ Tiểu Thụ biết được bên trong Cửu Đại Kiếm Thuật, khó chơi nhất chính là thuật này, hôm nay được kiến thức đến, quả nhiên thật mở rộng tầm mắt.
"Không tệ, không tệ."
Tiếng vang nhàn nhạt từ chỗ Thủ Dạ bị đánh nứt vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận