Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 513: Kiếm Linh Hữu Tứ Kiếm? (2)

Khẽ gọi một tiếng, Từ Tiểu Thụ đi tới bên cạnh A Giới.
Kể từ khi biết lai lịch A Giới bảo bảo tuyệt không tầm thường, hắn liền vô cùng chú ý đến hành động của nó.
Giờ phút này, A Giới đang cúi đầu, nhìn chằm chằm thiên cơ văn lộ phía trên Thiên Xu Cơ Bàn, trong mắt lộ ra vẻ đăm chiêu.
"Đây là đang... học tập?"
Từ Tiểu Thụ chấn kinh.
Thần thái như vậy, quả thật chính là đang học tập hấp thu không thể nghi ngờ.
Nhưng làm sao có thể?
Đột nhiên, ánh mắt Từ Tiểu Thụ ngưng trệ.
Có thiên cơ văn lộ ở trên Thiên Xu Cơ Bàn, cộng thêm tri thức Tinh Thông Dệt mang tới sau khi thăng cấp đến Tông Sư.
Từ Tiểu Thụ hoàn toàn có thể nhìn ra, trên người A Giới có quang mang mờ mịt đang lưu chuyển.
"Thiên cơ linh văn?"
Lần phát hiện này, khiến cho hắn được mở rộng tầm mắt.
"A Giới, là dùng Thiên Cơ Thuật chế tạo ra?"
Từ Tiểu Thụ cảm thấy mình đã phá vỡ đại môn dẫn tới thế giới mới.
Dùng Thiên Cơ Thuật chế tạo ra bán sinh vật có trí khôn?
Tồn tại mạnh tới cỡ nào, mới có thể giao phó linh hồn cho tạo vật?
"Đừng nói A Giới thật có quan hệ với điện chủ Đạo Khung Thương của Thánh Thần Điện?"
Dựa theo tin tức mà hắn biết, điện chủ đương đại Thánh Thần Điện, Đạo Khung Thương, đã luyện Thiên Cơ Thuật đến đại thành.
Ông ta nói thứ hai, chỉ sợ Thiên Cơ Thuật Sĩ trong thiên hạ, không ai dám nói thứ nhất.
Mà nếu có thể chế tạo ra tồn tại giống như A Giới, chỉ sợ đại năng như thế, mới có thể miễn cưỡng làm được?
Trước mắt Từ Tiểu Thụ tiếp xúc với tồn tại có linh tính, e rằng cũng chỉ có danh kiếm.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn có linh tính mà thôi.
Có thể đối thoại, có thể suy nghĩ, trí tuệ đặc thù có thể học tập, cho dù là danh kiếm, cũng không làm được.
Hắn từng nghe nói qua, linh tính của kiếm, nếu như có thể liên tục tăng trưởng, sẽ có khả năng sinh ra kiếm linh.
Nhưng tồn tại như thế, đừng nói là hắn.
Chỉ sợ thiên hạ người từng gặp qua, ít càng thêm ít.
"Thiên Cơ Thuật..."
Từ Tiểu Thụ cảm thấy Tinh Thông Dệt của mình, lại có thêm một cái phương hướng mới có thể nghiên cứu.
Hắn không nói gì.
Yên lặng quan sát Thiên Xu Cơ Bàn cùng A Giới.
Tinh Thông Dệt cấp bậc Tông Sư, giúp cho hắn đối với thiên cơ văn lộ ở trên Thiên Xu Cơ Bàn, không cảm thấy tối nghĩa khó hiểu, ngược lại có một loại cảm giác vừa xem hiểu ngay.
Dù sao kỹ năng bị động loại tinh thông, nội tình rất lớn.
Dù chỉ là "Tông Sư Level 1", thế nhưng Từ Tiểu Thụ tự tin, có lẽ tất cả Linh Trận Tông Sư trong thiên hạ tỷ thí với mình, đều không nhất định thắng mình về mặt cơ sở.
Có thể nhìn thấu Thiên Xu Cơ Bàn.
Từ Tiểu Thụ phát hiện, mình đối với thiên cơ văn lộ mịt mờ ở trên người A Giới, vậy mà vẫn không biết không hiểu như cũ.
Hoàn toàn không nghĩ ra.
"Quá mạnh."
"Thiên cơ văn lộ cao cấp như thế, căn bản không phải cấp bậc hiện tại của hắn có thể xem hiểu."
"Kết hợp khi đó A Giới bày ra chân... lực lượng Thái Hư, đúng vậy, chỉ sợ người chế tạo ra A Giới, không phải Đạo Khung Thương, thì cũng là đại lão cùng cấp bậc."
"Ít nhất, phải là Thiên Cơ Thuật Sĩ phía trên Thái Hư!"
Đạt được kết luận này, tim Từ Tiểu Thụ đập nhanh không thôi.
Thái Hư.
Phía trên Trảm Đạo.
Đây là cảnh giới đáng sợ tới cỡ nào?
Nhưng cho dù như thế, vẫn không đủ.
Thiên Cơ Thuật cũng phải đạt đến cấp độ tương ứng, mới có một chút cơ hội chế tạo ra sinh vật giống như A Giới.
"Chờ trở lại Linh Cung, nhất định phải hỏi Kiều trưởng lão, A Giới đến cùng từ đâu tới."
"Tồn tại như thế, sao lại bị song trọng phong ấn, phong tại bên trong Thiên Huyền Môn?"
Từ Tiểu Thụ đè xuống kinh dị trong lòng, cũng không quấy rầy A Giới học tập, trực tiếp rời đi.
"Ngươi còn nhớ được chuyện gì, nói ta nghe xem."
Từ Tiểu Thụ ngồi xổm xuống trước mặt Từ Tiểu Kê.
Gia hỏa này, chiến đấu không xuất lực, trực tiếp nằm thi giả chết.
Lúc ấy không có thời gian, lại sợ xảy ra ngoài ý muốn, cho nên không có để ý tới.
Hiện tại, là thời điểm giải quyết y.
Một tên không rõ lai lịch, nhưng lại thập phần cổ quái, không phải người...
"Bom hẹn giờ sao?"
Từ Tiểu Thụ híp mắt lại, trong mắt có quang mang nguy hiểm lấp lóe.
Cuối cùng vẫn tới...
Sắc mặt Từ Tiểu Kê đắng chát.
"Ta thật không nhỡ rõ, nên nói ta đều đã nói."
Y khúm núm, liếc nhìn A Giới đang yên tĩnh học tập, nói:
"Ta là bị cảm ứng đặc thù hấp dẫn đến, muốn trộm lấy Thiên Xu Cơ Bàn, sau đó liền gặp được ngươi, cùng Giới ca."
"Trước đó thì sao?"
Từ Tiểu Thụ không quá hài lòng với câu trả lời này.
"Trước đó..."
Từ Tiểu Kê do dự.
"Trả lời, hoặc là chết."
Sắc mặt Từ Tiểu Thụ nghiêm lại.
Hắn đã không còn là Từ Tiểu Thụ nóng mặt thiện tâm khi mới tham gia Phong Vân Tranh Bá nữa.
Đối với sinh tử, đối với lựa chọn, hắn rất quả quyết.
"Ta..."
Từ Tiểu Kê bị dọa đến thân thể lắc một cái.
Đổi thành người khác nói như vậy, y sẽ là người đầu tiên "chào hỏi" trước.
Nhưng Từ Tiểu Thụ...
Tên này không chỉ bản thân đáng sợ, bên cạnh còn có hai đại cao thủ cấp bậc Vương Tọa.
Làm sao phản kháng?
Người là dao thớt, ta là thịt cá.
Đầu hàng đi Từ Tiểu Kê, ngươi đánh không lại gia hỏa này.
"Kỳ thật ta cũng không biết."
Từ Tiểu Kê than bài.
"Thậm chí trước khi ngươi đặt tên cho ta, ta cũng không biết ta là ai, chỉ biết là vì sống, dùng qua rất nhiều danh tự, dù sao ta có thể biến thân."
"Liên quan tới thực lực, ngươi cũng biết, ta cực kỳ cùi bắp, mặc dù đôi khi có được tu vi Vương Tọa, nhưng qua một trận, liền không thấy tăm hơi."
"Cho nên đêm qua, không phải ta không muốn hỗ trợ, mà là hữu tâm vô lực."
Từ Tiểu Kê nói xong, chỉ chỉ thân thể mình, ra hiệu giờ phút này y hoàn toàn không có một chút uy hiếp nào.
"Thời gian trôi qua, tu vi ta liền trở về không."
Từ Tiểu Thụ nghe thế bắt đầu buồn rầu.
Kỳ thật hắn đã nghiệm chứng qua thân phận Từ Tiểu Kê, biết con hàng này rất có thể không có nói láo.
Nhưng nói không khác gì không nói này, hỏi ra, có ý nghĩa gì?
"Ngươi không phải người."
Từ Tiểu Thụ quả quyết nói:
"Cho nên, ngươi đến cùng là thứ gì?"
Từ Tiểu Kê lập tức rụt cổ lại.
Y cảm thấy mình nhận lấy vũ nhục, nhưng hoàn toàn không dám phản kháng.
"Ta không phải người, vậy ta là thứ gì? Ta thật là người, ta chẳng qua là biết biến thân mà thôi."
"Không!"
Từ Tiểu Thụ lắc đầu.
Có lẽ ngay cả bản thân Từ Tiểu Kê cũng không nhận ra.
Nhưng hệ thống đã nghiệm chứng qua, gia hỏa này quả thật không phải người.
"Ngươi bị mình lừa, ngươi có từng nghĩ đến, người, cũng chỉ là một loại hình thái sau khi ngươi biến thân?"
"Vì sống sót ở trong thế giới loài người, ngươi mới dùng hình thái "người" nhiều, từ đó ý thức chủ quan mới cảm thấy mình là người."
"Chuyện này..."
Từ Tiểu Kê chần chừ.
Kỳ thật y cũng từng hoài nghi qua điểm ấy.
Nhưng nếu không phải người, vậy mình là thứ gì?
"Ban đầu thì sao, lúc ngươi vừa mới bắt đầu có ký ức ấy?"
Từ Tiểu Thụ định giúp gia hỏa này hồi phục ký ức.
Nếu như hồi ức hữu dụng, Từ Tiểu Kê liền có thể giữ lại.
Nếu như là kẻ gây họa, sớm giải quyết đi, để tránh đêm dài lắm mộng.
"Ban đầu, ta hẳn ở trong một cái không gian nhỏ?"
Mắt Từ Tiểu Kê lộ ra vẻ hồi ức:
"Ta không nhớ rõ lắm, giống như có một đạo vết rách hư không, ta tiến vào, sau đó liền đi ra."
Tiến vào?
Đi ra?
Bạn cần đăng nhập để bình luận