Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 483: Hoang Đường Chiến Quả (2)

Từ Tiểu Kê vốn hóa thân thành hòn đá nhỏ, dự định làm vạn năm Vòi Đờ Mọt.
Chính là loại Trường Sinh Linh Giá kia.
Nào ngờ Vòi Đờ Mọt nằm được một nửa, kém chút bị hơn ngàn khỏa áp súc hỏa chủng nổ chết.
Ngay sau đó, Từ Tiểu Kê dựa vào sức khôi phục cường hãn khôi phục lại, có lẽ y là tồn tại duy nhất tứ chi kiện toàn, thần trí thanh tỉnh, chứng kiến từ đầu tới đuôi một màn điên cuồng vừa rồi.
Đế Cơ Hư Tượng, Quỷ Thú Ký Thể, Cuồng Bạo Cự Nhân, một con A Giới...
Có trời mới biết, một màn tàn khốc kia, đã khiến cho tâm linh yếu ớt của Từ Tiểu Kê lưu lại kinh sợ đến cỡ nào.
Y chỉ là một người qua đường A thôi!
Y chỉ đi theo tiếng gọi con tim, muốn truy tìm tung tích Thiên Xu Cơ Bàn mà thôi!
Vì sao, vì sao lại để cho y nhìn thấy những thứ này?
Nguyên lai vật trang sức trên người Từ Tiểu Thụ, không phải chỉ có "Giới gia" tương đối ngưu bức.
Những người còn lại, thậm chí bao gồm cả Từ Tiểu Thụ, đều là tồn tại cấp bậc "Gia"!
Từ Tiểu Kê y có tài đức gì, có thể tận mắt thấy hình tượng hùng vĩ như thế?
"Không có cách nào khác..."
Nếu như nói lúc trước còn ôm suy nghĩ bỏ chạy.
Giờ khắc này, Từ Tiểu Kê đã hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ này.
Y là Từ Tiểu Kê, không phải Từ Ngốc Kê.
Y biết có đôi khi làm người, nhìn thấy thứ không nên thấy, kết cục tốt nhất, chính là lưu lại toàn thây.
Nhưng mình không muốn chết!
Như vậy, làm thế nào dưới Tử Vong Ngưng Thị của "Thụ gia", "Giới gia", "Cô gia" các loại đại tồn tại đỉnh phong, bảo toàn tính mạng, liền trở thành vấn đề.
"Nguyên Phủ!"
Trong chớp mắt nhìn thấy Tân Cô Cô cùng A Giới tiến vào Nguyên Phủ.
Từ Tiểu Kê biết cơ hội của mình tới.
Khác với đám lẳng lơ tầm thường kia, Thụ gia ngay cả bảo vật trân quý như Nguyên Phủ đều có.
Bằng vào trí tuệ của y, cộng thêm Nguyên Phủ đặc thù gần như có thể nói là khó giải.
Nói không chừng, sau khi phong ba phủ thành chủ qua đi, y còn có thể dựa vào miệng lưỡi ba tấc không nát, đoạt được một chút hy vọng sống.
"Ta muốn đi vào!"
"Ca, Thụ ca, ta muốn theo ngươi!"
Từ Tiểu Kê cơ hồ dùng một loại giọng điệu nghẹn ngào hô lên.
Trong lòng, y cảm thấy đi theo Từ Tiểu Thụ nhất định sẽ rất thảm.
Nhưng tất cả những thứ này, tựa hồ từ giây phút mình ở bên ngoài lừa phỉnh hắn, đã chú định kết cục.
Không theo cùng.
Chính là chết!
Từ Tiểu Thụ chỉ do dự một giây, sau đó cũng ném Từ Tiểu Kê đã lần nữa hóa thành hình người vào trong Nguyên Phủ.
Lúc này, hắn không có thời gian xử lý việc vặt vãnh.
Chuyện của Từ Tiểu Kê.
Hiện tại kéo vào Nguyên Phủ trước, sau này sẽ giải quyết sau.
"Bảo bối a!"
Không thể không nói, Nguyên Phủ đúng là thứ tốt.
Nếu như không có nó, kế hoạch hôm nay, Từ Tiểu Thụ hắn thật không dám áp dụng.
"Bành" một tiếng vang lên.
Sau khi chính thức giải quyết xong mọi chuyện, Cuồng Bạo Cự Nhân đột nhiên nổ tung, kim sắc quang điểm óng ánh phiêu tán, vô cùng đẹp mắt.
Một cỗ cảm giác bất lực nặng nề lập tức ập tới.
Một tích tắc này, Từ Tiểu Thụ chỉ cảm thấy thân thể đều bị móc sạch, thậm chí muốn nhếch môi cũng không nhếch được.
Hắn "phanh" một tiếng ngã xuống đất, mí mắt nặng nề, muốn ngất đi.
"Ngủ một giấc."
Không có ngăn cản, trước mắt tốt nhất, tiến vào trạng thái ngủ say.
Hôn mê, có thể cự tuyệt hết thảy câu hỏi.
Hai mắt Từ Tiểu Thụ nhắm lại.
Kết thúc!
"Kết thúc."
Giới vực màu đỏ trước mặt chậm rãi tiêu tán.
Còn lại, chính là vô số linh văn đang bao phủ ở bên ngoài.
Thủ Dạ không có tận lực phá hư, ông ta đang đợi.
Cho đến khi đợi được Phó Chỉ trở về, lúc này mới hỏi:
"Thế nào?"
Mặt mo của Phó Chỉ đỏ bừng.
Làm một tên Vương Tọa, ông ta vậy mà hoàn toàn không kịp phản ứng, trực tiếp bị một cái mông từ trong giới vực bay ra húc bay.
Tốc độ kinh khủng đến cỡ nào?
Vừa trở về, quả nhiên, chiến đấu đã kết thúc.
Nhìn trước mặt bởi vì có linh trận tồn tại, ngược lại hạn chế Thủ Dạ đi vào, mặt già Phó Chỉ lần nữa hổ thẹn không thôi.
"Không sao."
Ông ta khoát tay chặn lại, trực tiếp giải khai linh trận mình bố trí xuống.
Đám người cùng nhau nhìn vào.
Sau đó, khóe miệng lại cùng nhau co rút.
Đây là chiến trường ư?
Đây rõ ràng là địa ngục mà!
Trong tầm mắt, không có bất kỳ một hòn đá hoàn hảo nào to hơn nắm tay.
Hố sâu ở khắp nơi, phổ biến đều sâu đến mấy chục trượng.
Cháy cạn, thấm nước...
Toàn bộ đều có.
Quan trọng nhất, chính là hư không đã hoàn toàn vỡ vụn.
Bức tường không gian tán loạn giống như bị tổn thương vĩnh cửu, cho dù giờ khắc này đang dùng tốc độ như rùa bò tự hành tu bổ, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có khe nứt màu đen xuất hiện.
Lực hấp xả của hắc động, khiến cho toàn bộ không gian ở đây cát bụi mịt mù.
"Chỗ này, không có ba năm năm năm tu bổ, căn bản không thể ở."
Phùng Mã thở dài một hơi.
Đây là kết quả Vương Tọa giao chiến.
Bật hết hỏa lực, không gian căn bản không chịu nổi.
Cũng may mấy tên kia còn có lương tâm, biết mở giới vực ra.
Nếu không, chỉ sợ chuyện phủ thành chủ cần làm tiếp theo, chính là dời nhà.
"Mùi thối, quá nồng nặc..."
Thủ Dạ khẽ ngâm.
Giới vực tản ra, linh trận vừa mở.
Mùi hôi thối bên trong hoàn toàn không còn chỗ trốn, khiến cho ông ta kém chút nôn tại chỗ.
"Quỷ Thú Ký Thể nhất định vẫn chưa chạy thoát..."
"Nhưng Quỷ Thú Ký Thể dám chạy đến trước mặt Hồng Y giương nanh múa vuốt, Thủ Dạ ta, lần đầu tiên nhìn thấy!"
Thủ Dạ hừ lạnh.
Đám người trầm mặc.
Bọn họ biết được, thả Quỷ Thú Ký Thể tiến vào phủ thành chủ, bản thân đã là thất trách.
Nhưng việc đến nước này, chỉ có thể nói rõ lần này Quỷ Thú Ký Thể tiến đến quá mạnh, tâm lý đề phòng của đám người quá yếu.
Truy cứu vô ích, ngẫm lại là được.
"Người."
Liễu Tinh nhìn thấy một bộ thi thể gần như không có hô hấp trôi nổi trong hố nước, chỉ đến, nhắc nhở.
Đám người nghiêng đầu nhìn lại.
Tuy nói khí tức chiến đấu nơi đây rất nồng đậm, nhưng quả thật, sinh cơ duy nhất vẫn còn tồn tại, chỉ có mỗi người kia.
"Từ Tiểu Thụ?"
Sau khi thấy rõ gương mặt của "thi thể", ngay cả Thủ Dạ cũng kinh ngạc không thôi.
"Thật đúng là Từ Tiểu Thụ?"
Phùng Mã cảm thấy rất không tốt.
Ông ta đột nhiên ý thức được, chẳng lẽ vừa rồi Từ Tiểu Thụ gọi mình đi tìm lão thành chủ ôn chuyện, chính là vì giờ phút này?
Nhưng...
Tu vi Từ Tiểu Thụ mới bao nhiêu, sao hắn có thể xuất hiện ở đây?
Hơn nữa còn lấy thân phận người sống sót duy nhất, nằm ở nơi này!
"Thụ huynh?"
Phó Chỉ thốt ra một lời, càng khiến cho mọi người kinh ngạc hơn.
Liễu Tinh cùng Phùng Mã còn tốt, bọn họ đều nghe qua quỷ thoại của Từ Tiểu Thụ, cho dù không tin, thế nhưng đã có chuẩn bị tâm lý.
Nhưng Thu Huyền cùng Thủ Dạ, tại chỗ chấn kinh.
"Ngươi thật nhận biết?"
Thủ Dạ hỏi đến.
"Đương nhiên."
Phó Chỉ lập tức hồi tưởng lại lần đầu tiên tiếp xúc với Từ Tiểu Thụ ở hoa hải.
"Tạo nghệ linh trận của hắn, không, phải nói là tạo nghệ Thiên Cơ Thuật của hắn cực mạnh, ngay cả ta cũng không theo kịp."
Phó Chỉ sợ hãi than, nói:
"Ta sao có thể không biết?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận