Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2311: Tính Toán Tường Tận (1)

Chương 2311: Tính Toán Tường Tận (1)Chương 2311: Tính Toán Tường Tận (1)
Từ Tiểu Thụ sợ thứ gì nhất?
Mãng phu!
Đối phó người thông minh, phương pháp tốt nhất là gì?
Hoặc thông minh hơn đối phương, hoặc trở thành Mộc Tử Tịch!
Trải qua một phen tiếp xúc, Từ Tiểu Thụ cảm thấy phương diện ngôn ngữ quyết đấu, cứng đối cứng, trong khoảng thời gian ngắn không chiếm được chỗ tốt.
Đạo Khung Thương cực thiện mưu kế, Từ Tiểu Thụ trong lúc nhất thời không thể nhìn thấu.
Tiếp tục dây dưa, nhất định sẽ bị đối phương kéo vào trong cái bẫy lớn hơn.
Đây là thủ đoạn Từ Tiểu Thụ thường dùng.
Đã như vậy, Từ Tiểu Thụ dứt khoát buông xuống trí thông minh, hóa thân cực hạn ngu xuẩn, trở thành loại người mình sợ nhất.
Mãng phu!
"Tích tích, tích tích, tích tích. . “
Thời điểm Thiên Cơ Trận liên lạc hoàn thành, ngọc bội tùy thân Đạo Khung Thương phát ra tiếng kêu đáp lại, không chỉ Từ Tiểu Thụ sửng sốt.
Sắc mặt Đạo Khung Thương cũng cứng đờ, tựa hồ không ngờ tới Từ Tiểu Thụ rất thích nguy biện, sẽ làm ra hành động ngu xuẩn như thế.
Hư Không Đảo, đám người quan sát nơi xa cũng bị âm thanh "Tích tích" quấn choáng. Phần lớn bọn họ cho rằng, Thánh Thần Điện là Thánh Thần Điện, Thánh Nô là Thánh Nô, cho dù Đạo Khung Thương cùng Từ Tiểu Thụ mặt ngoài trò chuyên rất tốt, thế nhưng cuối cùng đồng hành, khả năng rất nhỏ.
Đây là hai con hồ ly một già một trẻ!
Lời nói của bọn hắn, nghe một chút là được, có thể tin một thành đã không tệ.
Thật tin toàn bộ, đầu óc ngươi tuyệt đối có vấn đề.
Tuy nhiên, sau khi phát hiện Thiên Cơ Trận liên lạc là thật, chẳng phải mang ý nghĩa những gì bọn hắn nói lúc trước, thật đến bảy tám phần mười?
"Đạo điện chủ thật muốn chiêu mộ Từ Tiểu Thụ, y thật mặc kệ cái chết của Nhan lão?"
"Không chỉ Nhan lão, trước đó Từ Tiểu Thụ còn nói qua, lục bộ thủ tọa, có hơn một nửa là hắn làm phế, chuyện này Đạo điện chủ cũng không quan tâm?"
"Còn có Nhiêu tiên tử! Từ Tiểu Thụ đoạn Nhiêu tiên tử một tay, kém chút nổ chết nàng, khiến cho Nhiêu tiên tử biến thành bộ dạng này, như thế cũng có thể tha thứ?"
"Đạo điện chủ hồ đồ al Chúng ta phải tử chiến, sao ngài có thể phản bội? Ha. .. ừm”" Lý Phú Quý trốn trong đám người, vung quạt thổi gió dư luận.
Rút củi dưới đáy nồi?
Chân trời, Đạo Khung Thương nhấn ngừng ngọc bội rung vang, sắc mặt không chút gợn sóng.
Y nhìn ra được, Từ Tiểu Thụ đã không dám chơi tiếp.
Một chiêu mãng phu kia, thật đánh y không kịp trở tay, không thể không nói, cực kỳ thành công! "Oa ngẫu -"
Phía trên đầu rồng, Từ Tiểu Thụ "bành" một tiếng thu nhỏ, khôi phục hình thái bình thường.
Hắn bị mấy chữ "Hư Không Đảo, Từ Tiểu Thụ xem" dọa sợ.
Nhưng hắn không chần chờ, sau khi tung ra một kích chí mạng liên thoát trận, không cho đối phương cơ hội phản kích, khiến đối thủ càng khó chịu hơn.
Sắc mặt Từ Tiểu Thụ vô cùng đặc sắc, đi qua đi lại phía trên đầu rồng.
Hắn chỉ tới ngọc bội trên người Đạo điện chủ, lại chỉ tới mặt đối phương, che miệng "khà khà”" cười trộm, không ngừng "Oa ngẫu'”'Oa a'", chế tạo ra tiếng kêu âm dương quái khí:
"Đạo điện chủ, có chút đặc sắc nha, ta không nghĩ tới, ngươi đùa thật?"
"Ngươi thật chiêu mộ ta vào Thánh Thần Điện, đám người cao tâng Thánh Thần Điện sẽ xử trí ngươi thế nào? Bọn hắn sẽ mắng ngươi?"
"Đầu óc ngươi bị Vũ Linh Tích tiến vào đấy à?"
Nhìn sắc mặt Đạo Khung Thương có chút biến hóa, Thủy Quỷ cũng đột nhiên có phản ứng, Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình, ý thức được mình một câu đắc tội hai người.
Hắn tùy thời kích hoạt Tiêu Thất Thuật, trốn phía sau sừng rồng, sau đó ló đầu ra, nhắm ngay Đạo Khung Thương:
"Oa ngấu - "
Không thể không nói, vài tiếng "Oa ngẫu", thật khiến Đạo Khung Thương có chút nổi giận.
Y xem như minh bạch, vì sao đám người Nhiêu Yêu Yêu đối mặt với Từ Tiểu Thụ, luôn bị mất khống chế. Kỹ năng khiêu khích của tiểu tử này, cơ hô đăng phong tạo cực, Đạo Khung Thương kém chút muốn xuất thủ.
Thế nhưng y là ai, một cái chớp mắt liền khôi phục, cười cười nói ra:
"Từ Tiểu Thụ, ngươi biết người. . “
"Không nghe không nghe, con rùa niệm kinhl"
Từ Tiểu Thụ "ba" một tiếng bịt kín lỗ tai.
Còn "Người"?
Ngươi muốn theo ta thăng cấp?
Lúc này, Từ Tiểu Thụ nào dám đấu pháp với Đạo Khung Thương?
Ngay cả "Hư Không Đảo, Từ Tiểu Thụ xem" làm thế nào xuất hiện, hắn đều không biết được.
Cho nên, trả chiến trường lại cho Thủy Quỷ, bởi vì đấu tiếp, Từ Tiểu Thụ có thể dự cảm được đại kết cục của mình.
"Sau khi thắng hiểm một chiêu, trực tiếp xốc ván cờ, đối thủ liên không thắng được." Cách làm này quả thật vô cùng buồn nôn.
Cho nên, đấu với đám lão hồ ly, nhất định phải có năng lực bảo mệnh thật tốt.
Bởi vì một khi ngươi xốc ván cờ, đối phương khả năng cao sẽ trực tiếp đánh người!
Đạo Khung Thương lần nữa bị nghẹn lại, nhưng mặt không đổi sắc: "Từ Tiểu... "
"Thủy Quỷ tiền bối, đây là đối thủ của ngài nha! Y vừa lên liền kéo ta nhét vào hố, hoàn toàn không để ý tới ngài, đổi lại là ta, ta liền không nhịn được!" Từ Tiểu Thụ cất giọng hô to, âm thanh tiểu nhân đặc trưng, lần nữa cắt đứt Đạo Khung Thương thi pháp.
Phía trên Hư Không Đảo, âm thanh hít khí lạnh vang lên khắp nơi.
Tiểu tử này thật không sợ chết, sau khi công khai đỗi Đạo điện chủ xong, còn quang minh chính kéo Thủy Quỷ làm bia đỡ đạn? Lấy trí tuệ của Thủy Quỷ, y nhìn không ra?
Nhưng mọi người hiển nhiên quên mất. ..
Đối với cục diện hiện tại, cho dù Thủy Quỷ mang thù, y cũng là thành viên Thánh Nô, sao có thể ngồi nhìn Đạo Khung Thương hết lần này đến lần khác ra tay với Từ Tiểu Thụ?
"Đủ rồi Đạo Khung Thương, hắn chỉ là một tên tiểu bối, ngươi lại tiếp tục, thế nhân sẽ cho rằng ngươi nghiêm túc."
Thủy Quỷ đứng dưới mưa to, đưa tay đẩy nhẹ mặt nạ thú hoàng kim trên sống mũi, vô cùng lạnh nhạt, thay Từ Tiểu Thụ tiếp nhận áp lực đến từ Đạo Khung Thương.
Vừa rồi hai người kia đối thoại, tâm lý đánh cờ, mặc dù quanh co, nhưng thực tế không tốn bao nhiêu thời gian.
Thủy Quỷ yên lặng nhìn xem, nghe lấy, mặt không biểu tình.
Nhiêu Yêu Yêu vẫn đang ở phía sau thống khổ kêu rên, Bán Thánh vị cách hoàn toàn bị bức ra.
Thủy Quỷ không nhúc nhích, cũng không có xách kích, đoạt lấy viên Bán Thánh vị cách thứ ba.
Bởi vì y biết được, Đạo Khung Thương thoạt nhìn đang đấu võ mồm với Từ Tiểu Thụ, thế nhưng chỉ cần mình động, hắn sẽ lập tức theo sát. Người này đã đăng tràng, liền mang ý nghĩa hắn muốn bảo vệ Nhiêu Yêu Yêu, cho nên viên Bán Thánh vị cách trước mặt, không có dễ cầm như vậy.
Đạo Khung Thương ngậm cục bồ hòn, cuối cùng chỉ có thể cười bất đắc dĩ, nhìn về phía thân ảnh vô cùng quen thuộc một bên khác, cũng chính là chủ nhân chiến trường lúc này.
"Thủy Quỷ..
"Dừng lại, dừng lại!"
Hắn vừa mở miệng, Thủy Quỷ lập tức kêu dừng, giọng nói mang theo một chút hồi ức: "Người khác, ta thích nghe bọn hắn gọi ta Thủy Quỷ, riêng ngươi, ta thích nghe xưng hô trước kia."
Xưng hô trước kia?
Sau khi Từ Tiểu Thụ trốn sau sừng rồng, cũng xem như lui ra khỏi chiến trường.
Hắn một bên ngẫm lại quá trình đấu pháp với Đạo Khung Thương, tính toán chỉ tiết cùng sai lầm, một bên hứng thú nhìn tới chỗ hai người đang giao lưu.
Hai người bọn họ, quan hệ rất thân mật?
Đúng rồi, đều là Linh bộ thủ tọa cùng Đạo bộ thủ tọa ngày xưa... .
Hình như cũng là người đồng lứa, lúc trước tại Quế Chiết Thánh Sơn, từng là đồng bạn kề vai chiến đấu. . .
Dưới tình huống vạn chúng chú mục, Đạo Khung Thương nhìn chằm chằm người đeo mặt thú hoàng kim vừa quen thuộc vừa xa lạ, thổn thức mở miệng:
"Vũ Mặc huynh... “
Bạn cần đăng nhập để bình luận