Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2548: Đồ Văn Giao Dung Diễn Tân Sinh (2)

Chương 2548: Đồ Văn Giao Dung Diễn Tân Sinh (2)Chương 2548: Đồ Văn Giao Dung Diễn Tân Sinh (2)
Nhà tranh.
"Cạch" một tiếng, Kiều Thiên Chi vừa mở cửa, trong mắt lập tức xuất hiện bốn đạo thân ảnh.
Ông ta tê cả da đầu,'vù" một tiếng, vội vàng đóng cửa lại.
"Tiếu Thất Tu, ngươi cút cho ta!"
Đáng tiếc cửa gỗ bị một thanh kiếm chặn lại.
Tiếu Thất Tu dùng sức nạy ra, thần sắc tức giận nhìn chằm chằm lão già tham sống sợ chết bên trong.
"Ngươi còn mặt mũi bảo ta cút?"
"Ngươi ngay cả lộ diện cũng không dám, lão ba ba rụt đầu này!"
Kiêu Thiên Chi muốn phát điên, trừng to mắt, không dám tin nói: "Ngươi dẫn mấy người này tới... "
"Bọn hắn tìm Diệp Tiểu Thiên."
"Hở? Vậy thì tốt, khặc khặc khặc. . " Kiều Thiên Chi cười gượng hai tiếng, vội vàng mở rộng cửa, lách mình đi ra:
"Mấy vị, mời vào trong."
Diệp Tiểu Thiên mộng bức trước bàn gõ, y vốn đang dùng đũa kẹp một miếng thịt ngỗng quay mập mạp/cạch" một tiếng, miếng thịt rơi xuống, 'Hai người các ngươi...”
Y vừa định chạy.
Bát Tôn Am đã từ ngoài cửa bước vào. "Tang Thất Diệp xảy ra chuyện."
Diệp Tiểu Thiên phiêu phù giữa không trung, nghe thế bước chân dừng lại, chuyển mắt nhìn qua,"Thánh Nô Vô Tụ, liên quan gì đến ta?"
"Nghiêm ngặt mà nói, là đồ đệ bằng hữu Tang Thất Diệp của ngươi, xảy ra chuyện."
"Từ Tiểu Thụ? Ha ha ha, hắn càng liên quan gì đến ta?"
"Từ Tiểu Thụ tình thâm nghĩa trọng, vì cứu sư phụ, bị vây ở hiểm địa Trung Vực.. -
Bát Tôn Am thở dài một hơi,'Hắn thật đúng là một người trọng tình cảm."
Diệp Tiểu Thiên nghe câu cảm thán không có chút tình cảm nào, khóe miệng giật một cái: "Toàn bộ liên quan gì đến ta?"
"Bọn hắn tại Trung Vực, chúng ta tại Đông Vực, hiện tại đi qua không kịp, biện pháp nhanh nhất, chính là ngươi!"
"Ha ha ha, các ngươi không có Linh Tinh sử dụng truyên tống trận xuyên vực ư, ta có thể giúp ba người các người."
Diệp Tiểu Thiên cười to.
"Như thế sẽ bị tiêu ký."
"Ha ha ha, chẳng lẽ ta là truyền tống trận?"
Diệp Tiểu Thiên cuồng tiếu.
"Ngươi phải, ngươi là truyền tống trận duy nhất hiện tại chúng ta có thể dùng, hơn nữa sẽ không bị người khác khóa chặt!"
Bát Tôn Am vô cùng xác định nói ra, ngữ khí có thêm một chút tán thưởng:
"Ngươi đã là Thái Hư, là Không Gian Áo Nghĩa duy nhất đương thời, khoảng cách Áo Nghĩa Bán Thánh, chỉ kém nửa bước, Đông Vực cùng Trung Vực, ngươi chỉ cần một ý niệm."
"Không chỉ như vậy, Linh Cung nhỏ bé, thực lực hiện tại của ngươi đã có thể bễ nghễ thiên hạ, Bán Thánh không ra, ai dám tranh phong? Bán Thánh vừa ra, ngươi có thể tự phong thánh!"
Diệp Tiểu Thiên sững sờ.
Thổi phồng đến quá đột nhiên, khiến người ta không biết nên phản ứng thế nào, hơn nữa những lời này còn đến từ Đệ Bát Kiếm Tiên
Diệp Tiểu Thiên quả thật đã đột phá Thái Hư.
Kể từ lần đó rời khỏi Linh Cung, luyện thành Không Gian Áo Nghĩa, thành công Trảm Đạo, luyện linh chi đạo tựa hồ trở nên vô cùng bằng phẳng, không có chút bình cảnh nào.
Hoặc là nói, bình cảnh khóa chặt y bên trong Linh Cung mấy chục năm, sau khi hậu tích bạc phát, biến thành cá chép hóa rông.
Về phần phong thánh. ..
Nói thật, trong tay y có một viên Bán Thánh vị cách!
Sở dĩ Diệp Tiểu Thiên không phong thánh, bởi vì thân là Thánh Cung Tứ Tử, y biết được một chút nội tình, cho nên không muốn vội phong thánh.
“Ta là ta, các ngươi là các ngươi.'
Diệp Tiểu Thiên lắc đầu, phân rõ giới tuyến, y không muốn bị cuốn vào trong vòng xoáy Thánh Nô cùng Thánh Thần Điện.
"Nam Vực có Hắc Tâm Quả tộc, còn có Bán Thánh Tang Nhân, y chỉ gặp ta một lần, thậm chí còn chưa chạm mặt, đã lựa chọn nhập cuộc, y rất sáng suốt." Bát Tôn Am nói.
Diệp Tiểu Thiên nhất thời trâm mặc.
Bán Thánh Tang Nhân, y từng nghe nói qua.
Hiện tại, đã bị Thánh Nô kéo nhập đội?
"Ngươi từng hành động với Từ Tiểu Thụ, có quan hệ thân thiết với Vô Tụ, vì tiến Vân Lôn Sơn, còn từ chức cung chủ Thiên Tang Linh Cung, Thánh Thần Điện đang truy nã ngươi, hôm nay ta còn đích thân tới gặp ngươi... .'
Bát Tôn Am tự tiếu phi tiếu "Ngươi cảm thấy, ngươi còn có thể đặt mình ngoài cuộc?”
Diệp Tiểu Thiên há to miệng, nói không nên lời.
Y nghĩ đến phong thứ cưới cùng Tang lão để lại cho mình...
"Vân Lôn Sơn Mạch, Thánh Nguyên Tinh Thạch."
Thánh Nguyên Tinh Thạch cẩu thí, rõ ràng là muốn kéo ta xuống nước, thiệt thòi ta còn nghiêm túc, đau khổ tìm kiếm viên đá vụn kia, cuối cùng còn bị kéo vào trong Hư Không Đảo, cửu tử nhất sinh xuyên quan thời không loạn lưu chạy rai
Hiện tại Diệp Tiểu Thiên rất muốn kéo Tang lão đầu tới, bức sạch số tóc còn lại trên đầu ông tai
Y trầm mặc hồi lâu, sau đó bình tĩnh mở miệng, hoàn toàn không để tức giận trong lòng ảnh hưởng hình tượng bên ngoài: "Từ Tiểu Thụ, lại đến đâu gây sự?”
“Trung Vực."
"Đối thủ của hắn. . "
"Còn có thể là Thánh Đế hay sao? Diệp Tiểu Thiên ngẫm lại cũng đúng.
Cho dù là Bán Thánh, hiện tại cũng không làm gì được "Không Gian Áo Nghĩa Diệp Tiểu Thên'.
Nghĩ đến mình ở Linh Cung mấy chục năm, thời điểm xuất đạo đánh hai trận, trận đầu mình chỉ là Vương Tọa, đánh không lại Bát Tôn Am, trận thứ hai đột phá Trảm Đạo, cũng đánh không lại Hoàng Tuyền, kém chút bị đánh tự bế.
Sauu khi lắng đọng lâu như vậy, thâm nhập quan sát Thái Hư, Áo Nghĩa viên mãn, chiến lực đã có thể sánh vai Bán Thánh
Không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót kinh người!
Áo Nghĩa Thủy Quỷ gì gì đó, chỉ cần mình muốn, thật không nói chơi!
Trong lòng Diệp Tiểu Thiên khẽ động, ẩn ẩn có suy nghĩ rời núi.
Huống chi, nghĩ đến Hoàng Tuyền, liền nghĩ đến lúc ấy mình còn thiếu Bát Tôn Am một cái nhân tình, cộng thêm Từ Tiểu Thụ nhường cho mình Bán Thánh vị cách, thật đúng là cầm chỗ tốt của người ta, liên quan rất lớn.
Diệp Tiểu Thiên nặng nề thở dài:
“Ta cự tuyệt."
Hôm nay, mặt mũi này, ta liên ném trên mặt đất!
Không ai có thể khiến ta bước vào vòng xoáy Song Thánh!
Cho dù Bát Tôn Am ngươi mạnh hơn, thế nhưng Không Gian Áo Nghĩa muốn chạy, ngươi còn có thể bắt được, giết được ta hay sao?
Ngoài cửa, Kiều Thiên Chi bỗng nhiên đi vào, không nói lời nào đưa qua một chiếc nhẫn trữ vật.
"Thứ đồ gì?" Diệp Tiểu Thiên mộng bức.
"Không phải ngươi muốn đi cứu Tiểu Thụ ư?"
Kiều Thiên Chỉ thân thần bí bí nhướng mày,'Một bước cuối cùng. .
Một bước cuối cùng gì cơ? Diệp Tiểu Thiên một mặt mờ mịt.
"A Giới..
Bạch phát đạo đồng nghe xong, sắc mặt lập tức đen lại, nhét không gian giới chỉ trở về,"Ta lúc nào nói muốn đi gặp Từ Tiểu Thụ... “
“Tên mặt dày nhà ngươi thật không đi?"
Kiều Thiên Chi một mặt ghét bỏ, ông ta biết Bán Thánh vị cách trong tay Diệp Tiểu Thiên từ đâu tới.
Cho dù tại Thánh Cung, muốn đạt được cũng không phải chuyện dễ dàng gì, sau đó phong thánh dưới vạn chúng chú mục, cả đời cũng chỉ như vậy.
Từ Tiểu Thụ tiện tay chuyển tặng, ân tình lớn như thế, cầm xong liền quên?
"Chậc chậc chậc" Kiều Thiên Chi lắc đầu, vẻ mặt chấn kinh, phảng phất nhận thức lại Diệp Tiểu Thiên, lui về phía sau, cho đến khi lui ra ngoài cửa.
"Chậc chậc chậc. . " Tiếu Thất Tu đứng bên ngoài cũng thò đầu vào,'chậc chậc" mấy tiếng, sau đó rụt đầu trở về.
"Chậc chậc chậc. . " Thuyết Thư Nhân cùng Vô Cơ lão tổ không rõ ràng cho lắm, nhưng rất am hiểu nhìn mặt nói chuyện, có người "chậc chậc" liền "chậc chậc" theo, bảo sao hay vậy.
Diệp Tiểu Thiên tức muốn nổ phổi.
Hai lão già này không hố chết người quyết không bỏ qua đúng không?
Y nắm lấy không gian giới chỉ, có cảm giác giống như cầm lấy 'Ân Sơn" nóng bỏng tay, không phải vừa rồi mình đã nhét trở về rồi ư? Diệp Tiểu Thiên kinh dị ngước mắt nhìn lên. Nhưng cửa gỗ khép hờ, đã sớm không thấy mặt mo Kiều Thiên Chi. Bên trong nhà tranh, an tĩnh hồi lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận