Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 652: Ta Muốn Luyện Đan! (1)

"Sưu sưu."
Hai bóng người cấp tốc phi hành, một đường hướng xuống.
Từ Tiểu Thụ không biết mình đã bay bao lâu.
Ở trong đầu hắn, khái niệm thời gian và không gian đang dần mờ nhạt.
Cho đến khi xuyên qua một tầng bình chướng. . .
Hắc ám đột nhiên biến mất.
Ánh lửa hừng hực xuất hiện.
Cùng lúc đó, nhiệt lượng cực cao thổi thẳng vào mặt khiến cho người ta hít thở không thông.
"Khụ khụ."
Mộc Tử Tịch bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp bị nhiệt lượng nóng rực xộc vào mũi, ho khan liên tục.
"Đến rồi?"
Nàng kinh ngạc mở miệng.
Còn chưa kịp hỏi nhiều, Mộc Tử Tịch đã cảm thấy y phục có xu hướng phát hỏa, cho nên lập tức điều động linh nguyên hộ thân.
"Xèo xèo."
Đúng lúc này, tiếng vang rất nhỏ xuất hiện.
Từ Tiểu Thụ cảnh giác liếc mắt.
"Cẩn thận."
Há mồm khẽ hấp, Tẫn Chiếu Thiên Viêm bám vào linh nguyên Mộc Tự Tịch bị hắn hút sạch sành sanh.
Hai người không nói gì liếc nhau, tiểu cô nương vỗ vỗ ngực, lúc này mới từ trong sợ hãi khôi phục lại.
"Cảm, cảm ơn."
"Nhận cảm kích, điểm bị động, +1."
. . .
"Xuy xuy xuy ~ "
Ánh lửa trùng thiên rực sáng ở trước mặt.
Sau khi từ trong thông đạo hang động bay ra, phía dưới hai người, là một cái hồ nham tương cực kỳ lớn.
Nham tương có màu ngà sữa, "ọc ọc ọc ọc" rung động lấy.
Nếu như không phải cảm nhận được từ trong không gian truyền tới lực lượng Tẫn Chiếu tinh thuần, Từ Tiểu Thụ căn bản không thể tin được.
Tẫn Chiếu Thiên Viêm thân là một loại hỏa diễm, vậy mà có thể ngưng thành dịch trạng!
"Đến."
"Nhưng mà nơi này. . . "
Từ Tiểu Thụ nhìn tê cả da đầu.
Uy lực này đã hoàn toàn vượt qua Tẫn Chiếu Đại Hỏa Chủng!
Phán đoán lúc trước của hắn đối với nơi này không sai.
Thế nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới, lực lượng ẩn chứa bên dưới, đã đạt tới tình trạng dọa người như vậy.
"Hô ~ "
Dùng sức đẩy Tẫn Chiếu cường độ cao trong thân thể ra, sau đó lại chuyển hóa thành năng lượng hút vào, Từ Tiểu Thụ mới miễn cưỡng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Cho dù lực lượng đồng nguyên.
Cho dù hắn có Tông Sư chi thân.
Nhưng chỉ cần đứng ở nơi này, hắn đều cảm thấy có chút quá sức, kém chút bị hòa tan mất.
"Nhiệt lượng thật đáng sợ. . . "
Từ Tiểu Thụ nỉ non một tiếng, quay đầu nhìn về phía Mộc Tử Tịch.
"Vừa rồi chúng ta đột phá tầng bình chướng vô hình kia, hẳn là thiên địa đại trận."
"Chỉ bất quá đại trận không có lực lượng phòng ngự, e rằng chỉ có công dụng kiềm chế nhiệt độ nơi này phát ra mà thôi."
"Cho nên. . . "
Hắn dừng một chút, lần nữa giải quyết Bạch Viêm nhiễm lên người mình vào tiểu sư muội, cau mày nói: "Ngươi ra ngoài trước, hệ Mộc ở chỗ này, sẽ bị khắc đến chết."
"Được."
Mộc Tử Tịch lần đầu tiên nghe lời như thế.
Nàng không dám khinh thường.
Tuy nói nàng muốn cùng Từ Tiểu Thụ tìm tòi nơi này.
Thế nhưng vừa thấy tình cảnh như vậy, nàng liền bác bỏ ý nghĩ này.
Không có dây dưa quá nhiều, sau khi ứng thanh, tiểu cô nương lập tức xoay người bay trở lại hang động.
"Ta ở bên ngoài bố trí một phen, nếu như có người tới, lập tức thông tri ngươi."
"Cẩn thận."
Mộc Tử Tịch ném một hạt giống tới, sau đó thân ảnh lập tức biến mất không thấy đâu.
Từ Tiểu Thụ tiếp lấy hạt giống.
Thứ này chỉ mới phi hành có một đoạn, đã bị đốt đến mất đi hai phần ba.
Nhưng vừa tiếp xúc với nhục thân Từ Tiểu Thụ, nó liền thẩm thấu tiến vào.
Bằng vào Sinh Sinh Bất Tức không ngừng cung cấp sinh mệnh lực, trong chớp mắt nó đã khôi phục như lúc đầu.
Cuối cùng hóa thành một cái ấn ký hạt giống, tồn tại ở trong lòng bàn tay Từ Tiểu Thụ.
"Ký sinh sao. . . "
Từ Tiểu Thụ cảm nhận lực lượng trong lòng bàn tay, trong mắt có có dị sắc.
Lực lượng của tiểu sư muội, tựa hồ lại thay đổi một chút.
Tông Sư chi thân cộng thêm nhiều tầng kỹ năng bị động.
Thế nhưng hạt giống kia, mặc dù chưa được mình cho phép, nó vẫn có thể trực tiếp thẩm thấu vào trong cơ thể?
Không có suy nghĩ nhiều.
Hiện tại không phải lúc suy nghĩ những chuyện nhỏ không đáng kể này.
Từ Tiểu Thụ một lần nữa quay đầu, nhìn xuống hồ nham tương bên dưới.
"Ọc ọc ọc ọc ọc. . . "
Nham tương tụ lại thành bọt khí, nổ bốp bốp.
Âm thanh sôi sùng sục kia, phảng phất đang cảnh cáo kẻ ngoại lai hãy biết tự lượng sức mình.
"Có nên xuống dưới không?"
Từ Tiểu Thụ do dự.
Trực giác nói cho hắn biết. . .
Ừm, kỳ thật không cần trực giác, thuần túy dùng mắt thường nhìn.
Bảo vật ở nơi này, chỉ có một cái hồ nham tương bên dưới.
Vốn cho rằng điểm cuối sẽ có vô số bảo vật xếp chồng nằm đấy.
Nhưng sự thật chứng minh.
Nghĩ quá đẹp rồi.
Bảo vật đúng là có đấy, thế nhưng chỉ bằng nhiệt lượng phóng thích ra, đã tạo thành nham tương màu trắng doạ người như thế.
Nếu như mình xuống dưới tìm kiếm, Tông Sư chi thân bị đốt trụi, thì biết tính sao bây giờ?
Có cần thử một lần hay không. . .
Yên lặng quay đầu.
Bởi vì cửa động có thiên địa đại trận ngăn cách, Từ Tiểu Thụ không nghe thấy âm thanh bên ngoài.
Nhưng hắn biết, A Giới không ngăn được tên to con kia bao lâu.
Thời gian của hắn đã không còn nhiều!
"Liều!"
Cắn răng một cái, Từ Tiểu Thụ bày ra khí thế tráng sĩ một đi không trở lại.
Sau khi mãnh liệt nhào tới mặt hồ nham tương, hắn đột nhiên dừng lại.
Sau đó, cẩn thận từng li từng tí cúi người, dùng ngón tay dò xét nhiệt độ nham tương.
"Xùy ~ "
"Nhận công kích, điểm bị động, +1."
Trong nháy mắt, Từ Tiểu Thụ bị bỏng rụt tay lại.
Sau đó, hắn nhìn một nửa đầu ngón tay còn sót lại, cả người đờ đẫn mông lung.
"Thần mẹ nó liều!"
Sinh Sinh Bất Tức điên cuồng vận chuyển.
Như con kiến gặm ăn, cảm giác ngứa ngáy khó nhịn từ chỗ ngón tay cụt truyền đến.
Từ Tiểu Thụ chịu đựng, đợi đến khi ngón tay cụt hoàn toàn khôi phục.
Hắn thở dài một hơi.
"Không còn thời gian. . . "
Ngửa đầu.
Hiển nhiên, Bạch Khô Lâu đã đến đây, cũng từng cải tạo qua nơi này.
Động đá rất lớn, rất cao.
Trọn vẹn cao hơn ba mươi trượng.
Chiều cao, độ rộng như thế.
Nếu như Cuồng Bạo Cự Nhân giá lâm, dư xài!
"Như vậy. . . "
"Xông lên!"
Từ Tiểu Thụ lập tức nắm chặt thanh đồng điêu phiến.
Ma khí kinh khủng trực tiếp xâm lấn đầu óc, hoàn toàn phá hủy ý thức thanh minh.
Mà sâu trong linh hồn, cỗ lực lượng nguyên thủy cuồng bạo kia đồng dạng bị dẫn dắt ra.
"Rống!"
Tiếng rống giận dữ quét sạch tứ phương, nhấc lên bạch sắc nham tương cao mấy trượng.
Ở giữa động đá rực lửa, quang mang hoàng kim nở rộ.
Một giây sau, Cuồng Bạo Cự Nhân giống như thiên thần giá lâm, ầm vang xuất hiện.
"Bành!"
Một cước đạp xuống.
Bạch sắc nham tương văng tung toé.
"Nhận công kích, điểm bị động, +1."
"Nhận công kích, điểm bị động, +1."
". . . "
Đau nhức kịch liệt truyền tới.
Từ Tiểu Thụ miễn cưỡng tìm được điểm trung hoà giữa ma khí và lực lượng cuồng bạo, trong đôi mắt màu đỏ tươi khôi phục một chút thần thái.
"Ngọa tào. . . tào. . . "
Sau khi ý thức khôi phục.
Cuồng Bạo Cự Nhân cao mấy trượng, thần thánh không thể xâm phạm, đột nhiên bị đau ré lên, ôm chân thổi phù phù.
"Chết tiệt! Chết tiệt."
"Quả nhiên thi triển Cuồng Bạo Cự Nhân vẫn có phong hiểm, không thể lập tức lấy lại ý thức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận