Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2213: Nhị Hí Nhiêu Đáng Yêu (1)

Chương 2213: Nhị Hí Nhiêu Đáng Yêu (1)Chương 2213: Nhị Hí Nhiêu Đáng Yêu (1)
Nhiêu Yêu Yêu thân thể mềm mại bỗng nhiên run lên, ánh mắt cương ngưng.
Bởi vì phía trên quạt xếp Mai Tị Nhân đối diện, xuất hiện vài chữ to:
"Ngươi có phải ngốc hay không?"
Giờ khắc này, Nhiêu Yêu Yêu cảm thấy nhục nhã đến cực điểm.
Ánh mắt Từ Tiểu Thụ, ánh mắt Bát Tôn Am, thậm chí là ánh mắt toàn bộ Luyện Linh Sư phía trên Hư Không Đảo.
Hóa ra lúc nói chuyện ở trên không Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, Mai Tị Nhân đã đứng phía sau Từ Tiểu Thụ?
Ông ấy còn dám dùng sư danh, đường hoàng, miệng lưỡi lưu loát giáo huấn mình?
Thiệt thòi mình kính cẩn lễ phép, cho rằng ông ấy là lão sư tốt, bất luận khi nào, cấp bậc lễ nghĩa không thể thiếu.
Nguyên lai lúc đó, Mai Tị Nhân gian trá lợi dụng điểm này bức lui mình?
Nguyên lai lúc đó, trực giác của mình đã đúng?
Nếu như lúc đó quyết tâm tìm hiểu ngọn nguồn, nắm chặt đầu dây này, kéo ra càng nhiều tin tức, như vậy hết thảy. . .
Tất cả mọi chuyện phát sinh tại Vân Lôn Sơn Mạch, Dị, Đằng Sơn Hải... .. phải chăng sẽ có một kết cục khác?
Nhiêu Yêu Yêu dung hội quán thông, phát hiện các loại chi tiết nhỏ bé lúc trước mình bỏ qua.
Mai Tị Nhân không hạ cờ lớn, ông ta chỉ hạ một con, hoàn mỹ dẫn dắt kết cục sang một hướng khác.
Loại người này, mặt ngoài nhìn như quân tử, bên trong há không phải tiểu nhân hay sao?
"Ra vẻ đạo mạo!" Nghĩ đến đây, gương mặt Nhiêu Yêu Yêu đỏ bừng, há miệng khiển trách.
Giờ khắc này, nàng rốt cuộc không còn khúc mắc.
Nếu như không thể tự tay giết Mai Tị Nhân, báo thù cho những người tao ngộ thảm cục kia, nàng cảm thấy mình không xứng làm Hồng Y chấp đạo chúa tế.
Nơi này!
Cùng với lúc trước!
Tất cả mọi thứ, đều nên dùng một kiếm thanh toán nợ nân!
"Mai Tị Nhân."
Ánh mắt Nhiêu Yêu Yêu đè nén như muốn phun ra lửa, rút kiếm chỉ hướng lão hồ ly hất lên da dê"Ngươi có dám chiến với ta một trận?"
Từ Tiểu Thụ nhìn Nhiêu Yêu Yêu bị dăm ba câu châm ngòi, bộ dáng sắp mất đi lý trí.
Quay đầu lại, thoáng nhìn Tị Nhân tiên sinh nhẹ lay động quạt xếp, tay phải vững vững vàng vàng, tay trái xách ngược Thái Thành Kiếm thả lỏng phía sau, lại run nhè nhẹ.
Hắn âm thầm thở dài, minh bạch vì sao lão sư lại làm như thế.
Theo Tị Nhân tiên sinh học kiếm một khoảng thời gian, hắn chưa từng nhìn thấy lão sư lộ ra biểu lộ "Gian trá", đông thời châm ngòi địch ý một người như thế. Nhưng hà tất làm đến mức này?
Chỉ vì Nhiêu Yêu Yêu, vì để Nhiêu Yêu Yêu không chút khúc mắc rút ra "Thí sư chi kiếm".
Còn lại, ngài một mình đến gánh lấy?
Nhưng nghĩ lại. ..
Đây chẳng phải một loại bảo hộ sư giả dành cho học sinh hay sao?
(Dịch: sư giả = người làm nghề giáo)
Cổ nhân có câu "Nhất nhật vi sư, chung sinh vi phụ”.
Đối với Mai Tị Nhân mà nói,'Nhất nhật vi đồ, chung sinh vi nữ" có lẽ hơi quá, nhưng phần tình cảm kia, ông ấy nhất định không cách nào tuỳ tiện dứt bỏ.
Đón lấy Nhiêu Yêu Yêu dùng Huyền Thương Thần Kiếm cao cao chỉ đến, Mai Tị Nhân hồi lâu không cách nào xuất kiếm.
Ông ta đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng thật đến giờ phút này, vẫn khó mà xuất thủ.
Từ Tiểu Thụ đột nhiên ngộ ra, có lẽ đây là lúc mình nên thay lão sư tiếp chiến.
Mặc dù hiện tại triển khai toàn bộ chiến lực, vẫn có khoảng cách với Nhiêu Yêu Yêu sau khi phong thánh.
Thế nhưng tình cảnh như vậy, trong lòng lão sư khó chịu đến nhường nào?
Từ đầu đến cuối, Tị Nhân tiên sinh không phải đến chiến đấu. . . đây không phải sứ mệnh của ông ấy.
Ông chỉ là tới dạy kiếm mà thôi, sở dĩ bị liên lụy chiến đấu với Số 2, hoàn toàn bởi vì mình. Hoặc nói, là bị lão Bát chân chính trong bóng tối an bài, bất đắc dĩ gia nhập chiến cuộc.
Mai Tị Nhân không phải thành viên Thánh Nô thuần túy.
Ông ấy có thứ để đấu tranh, có thứ không cần đấu, có kiên trì của mình, cũng cần tiếp tục kiên trì, không thể hoàn toàn thông đồng làm bậy với Thánh Nô.
“Nhưng ta thì khác!"
"Ở trong mắt bọn họ, ta đã là một vũng nước bẩn trong cống rãnh."
Ánh mắt Từ Tiểu Thụ trở nên kiên quyết,'Đúng lúc, ta cũng có thể xác minh sở học... -"
Không suy nghĩ quá nhiều, hắn bước tới một bước, đồng thời rút ra Hữu Tứ Kiếm cùng Diễm Mãng.
Kiếm Thánh Nhiêu Yêu Yêu, hắn cũng muốn thử xem.
Tạm thời không nói thắng bại ra sao, có thể chịu được mấy kiếm, xem như không uổng phí khoảng thời gian này học kiếm.
Nhưng đúng lúc này, có một người còn nhanh hơn cả hắn.
“Nhiêu Yêu Yêu, đã lâu không gặp.”
Tiếu Không Động đỉnh lấy khuôn mặt Bát Tôn Am, đúng lúc xuất hiện trên tuyến đường Từ Tiểu Thụ tiến lên, dùng thân thể ngăn ánh mắt Nhiêu Yêu Yêu nhìn tới.
Từ Tiểu Thụ sững sờ hiểu ra.
Hắn có thể nghĩ đến những chuyện kia, Tiếu Không Động đương nhiên cũng có thể nghĩ đến.
Để "Tân sinh kiếm đạo Từ Tiểu Thụ" đánh với Kiếm Thánh, xuất phát từ góc độ Tiếu Không Động, chuyện này căn bản không có khả năng, y sẽ không để chuyện như vậy phát sinh.
Cho nên phương án tốt nhất chính là y đứng ra, thay Tị Nhân tiên sinh tiếp kiếm.
Thế là y không chút do dự đứng ra.
“Tránh rat"
Đối diện, ánh mắt Nhiêu Yêu Yêu không chuyển, gắt gao nhìn chằm chằm Mai Tị¡ Nhân.
"Xa lạ như thế?" Bát Tôn Am cười,'Thập Tôn Tọa từ biệt đến nay, ngươi ta hẳn là lần đầu gặp mặt, không hàn huyên vài câu, lại vội vàng thí sư?"
Hai chữ cuối cùng tựa hồ xúc động Nhiêu Yêu Yêu, đề tỉnh nàng.
Sắc mặt Nhiêu Yêu Yêu phức tạp, có chút chờ mong nhìn Mai Tị Nhân, rốt cuộc dời ánh mắt đến chỗ "Bát Tôn Am'.
Cùng một thời gian, Huyền Thương Thần Kiếm cũng chỉ thẳng đến chỗ Bát Tôn Am.
Lông mày Bát Tôn Am khẽ động, không có nhiều lời.
"Ngươi ta không phải lần đầu tiên gặp, không cần hàn huyên, binh qua tương hướng."
Nhiêu Yêu Yêu lạnh giọng nói, phân tích người trước mặt có thể là ai.
"Ồ?" Bát Tôn Am hoài nghi lên tiếng,'Không phải lần đầu tiên?"
"Đông Thiên Vương Thành, chúng ta không phải từng gặp mặt hay sao?" Nhiêu Yêu Yêu tựa hồ đã xác định được thân phận người này.
"Có lẽ, ngươi nhận lầm người?" Bát Tôn Am nói xong, đưa tay lăng không điểm tới Huyền Thương Thần Kiếm đang chỉ thẳng mình,'Còn nữa, đây là hành vi không lễ phép."
Ông!
Thần kiếm Huyền Thương chấn động.
Nhiêu Yêu Yêu cảm thấy trên thân kiếm truyền đến một cỗ lực lượng. . .
Nó sắc bén đến mức gần như vắt đứt tay nàng, đâm vào trong khí hải.
"Kiếm Niệm?"
Ánh mắt Nhiêu Yêu Yêu ngưng tụ, một thân kiếm ý cuồn cuộn bạo phát, thổi bay ba ngàn tóc đen, váy dài phấp phới.
Hưul
Kiếm Niệm từ Huyền Thương Thần Kiếm ý đồ đâm vào trong thân thể, bị nàng chớp mắt đánh trở về, bắn ra không trung, tiến vào không gian loạn lưu biến mất không thấy đâu.
"Ong ong ong..."
Huyền Thương Thần Kiếm kịch liệt rung động, không nghe sai khiến, giống như muốn tuột tay, có xu hướng phệ chủ.
Một màn này khiến mọi người trên đảo kinh ngạc không thôi.
Truyền ngôn Đệ Bát Kiếm Tiên chỉ cần nhìn linh kiếm một chút, linh kiếm liền sẽ bị thu phục, nào ngờ ngay cả Huyền Thương Thần Kiếm trong tay Kiếm Thánh Nhiêu Yêu Yêu, cũng bị tác động đến?
"Đây cũng quá mạnh đi, đây chính là Quan Kiếm Thuật?"
"Đạo ngân sắc kiếm ý vừa rồi, chính là nhị đại Triệt Thân Niệm, Kiếm Niệm?”
"Thí sư? Đệ Bát Kiếm Tiên nhắc đến thí sư, tình huống thế nào, Nhiêu Kiếm Tiên cùng Tị Nhân tiên sinh còn có quan hệ này, nàng cũng là học sinh của Tị Nhân tiên sinh?”
"Không biết. .. nhưng ngươi hiển nhiên sai, hiện tại phải xưng hô là, Nhiêu Kiếm Thánh cùng Mai Kiếm Thánh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận