Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 610: Không Cần (3)

Từ Tiểu Thụ thở dài.
"Ngươi cho rằng ngươi bị thua thiệt, kỳ thật ngươi cũng không thiệt thòi."
"Linh Lung Thạch để đến cuối cùng mới dễ bán, hiện tại bán cho ngươi, kỳ thật đã xem như ta bán đổ bán tháo."
"Đương nhiên, ta cũng không so đo chút tiền lẻ này, tựa như không để ý tới ba trăm triệu, nếu như ngươi muốn mua, vậy liền mua, không muốn mua, ta liền rời đi, vô cùng đơn giản."
"Trước mắt ta không thiếu tiền, cho nên giao dịch là giao dịch, ngươi muốn ưu đãi..."
Từ Tiểu Thụ suy nghĩ một chút, nói: "Cũng được, ta bán ngươi một viên 45 triệu, như thế nào?"
Khuất Tình Nhi giật mình.
Dễ mặc cả như vậy?
"Một viên bớt năm triệu, sáu viên, chính là 30 triệu!"
Nàng khó hiểu nói: "30 triệu, ngươi biết giá trị của con số này không?"
Từ Tiểu Thụ thẳng tắp nhìn nàng.
"Tiền lẻ."
Khuất Tình Nhi: "..."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
Nàng cả đời này, lần đầu tiên biết được tắt tiếng, là loại cảm thụ gì.
Chịu đựng, Khuất Tình Nhi!
Ngươi là người nối nghiệp Đa Kim Thương Hội tương lai, ngươi nhất định không thể thất thủ ở trong tay Từ Tiểu Thụ!
Nhưng cho dù hiện tại khuyên đối phương tăng giá, Khuất Tình Nhi cũng không thể nào mở miệng được.
Nàng rất muốn cách xa La Ngọc Phách, thoát ly đội ngũ kia.
Từ Tiểu Thụ đến, chính là một cái ván cầu tốt.
Đương nhiên, nàng cũng có suy nghĩ của mình.
Sự tình nhập đội nhìn như đơn giản, nhưng một khi thành công, liền có tình nghĩa kề vai chiến đấu.
Ở cùng với người tài giỏi giống như Từ Tiểu Thụ.
Mình, mới có cơ hội làm quen.
Nhân tố tiềm ẩn này, mới là nguyên nhân Khuất Tình Nhi nàng coi nhẹ 30 triệu!
"Từ... Chu Thiên Tham, có phải ngươi choáng váng hay không?"
"Lấy thêm 30 triệu, lại có thêm một Tông Sư nhập đội, đây không phải chuyện tốt sao, ta thật không biết ngươi đang nghĩ gì!"
Ngữ khí Khuất Tình Nhi có chút phẫn nộ.
"Ngươi quả thật không biết ta đang nghĩ gì..."
Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ ngươi căn bản không có chiến lực, nhiều nhất chỉ xem như bình hoa có sức tự vệ mà thôi.
Nhưng lời nói tổn thương tình cảm như thế, Từ Tiểu Thụ hắn, sao có thể nói ra.
"Thay lời nói vậy!"
Từ Tiểu Thụ cân nhắc dùng từ, thật lâu mới nói: "Cho ngươi 30 triệu, sau đó chúng ta giao dịch bình thường, được không?"
Lúc này Khuất Tình Nhi kinh động như gặp thiên nhân.
"Ý của ngươi là, muốn dùng 30 triệu, đuổi ta đi?"
Lời vừa nói ra, ngay cả nàng cũng cảm thấy chiều hướng phát triển không đúng.
Mọi người không phải đang giao dịch sao?
Sao nói một hồi...
Có chút biến vị?
"Nếu như ngươi nhất định phải hiểu như vậy..." Từ Tiểu Thụ lui ra phía sau một bước, "Cũng được."
Khuất Tình Nhi nhìn chân hắn, trái tim đột nhiên cực tốc nhảy lên mấy lần.
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
"Nhận ghi nhớ, điểm bị động, +1."
"Được, ta hiểu rồi, ta tiếp nhận, ta hiểu."
Khuất Tình Nhi có chút thất hồn lạc phách nói ra: "Một viên Linh Lung Thạch 50 triệu, tổng cộng ba trăm triệu, ta cũng không cần ngươi ưu đãi, cũng không kèm theo điều kiện ngoài định mức, ta mua, ta mua còn không được sao?"
Bờ môi Từ Tiểu Thụ lúng túng mấy lần, do dự nói: "Ta cũng không có buộc ngươi mua, sao bộ dáng ngươi lại ủy khuất như vậy?"
Khuất Tình Nhi: "..."
Giờ phút này nàng thật muốn hô Từ Tiểu Thụ im miệng!
Gia hỏa này vừa mở miệng, lá gan mình liền đau, thận đau, toàn thân đều đau!
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
Soạt một cái, kim thẻ giao dịch, sáu viên Linh Lung Thạch đổi chủ.
Đám người Trần Thần không thể tin nhìn hai người giao dịch.
Một người nguyện làm thịt, một người nguyện ý bị hố.
Cuối cùng, người làm thịt còn bày làm ra biểu lộ ta là người vô tội.
Dưới tình huống đã nói rõ hết thảy, người cam nguyện bị hố vẫn một bộ ai oán, nghiên người quẹt thẻ, hoàn thành giao dịch.
"Thế đạo này làm sao vậy?"
Trần Thần im lặng quay đầu nhìn qua Hứa Tĩnh.
Hứa Tĩnh lại nhìn kim thẻ của Khuất Tình Nhi, sợ run.
"300 triệu... nguyên lai, Tình Nhi tỷ, có tiền như vậy?"
La Ngọc Phách ở phía sau, đôi mắt âm trầm đáng sợ.
Đối với Khuất Tình Nhi, y đúng là có tưởng niệm.
Hiện nay, nhìn thấy đối phương cam nguyên dâng đến tận cửa, thế nhưng tên kia lại không cần.
Y không khỏi phẫn nộ.
Thế nhưng phẫn nộ này, cũng không nhằm vào Khuất Tình Nhi.
Mà là nhằm vào Từ Tiểu Thụ!
Nhưng tên kia...
"Phẫn nộ thì có ích lợi gì?"
La Ngọc Phách buông lỏng nắm đấm, y đánh không lại người ta.
"Đúng rồi!"
Trong đầu lóe lên linh quang, ánh mắt đột nhiên ngắm nhìn phương xa.
"Linh Dung Trạch?"
Đúng!
Trận pháp tự nhiên do thiên địa sinh ra, người khác không thể thao túng, y lại có thể thúc đẩy một hai.
Chỉ cần Từ Tiểu Thụ dám bước vào chỗ kia một bước, không phải mình liền có cơ hội sao?
"Nhưng, Linh Trận Sư..."
"Hai người kia, đều là Linh Trận Sư..."
La Ngọc Phách do dự.
Có lẽ, nếu làm như thế, y chỉ có cơ hội một lần.
Một khi thất bại...
Nhìn chiến lực tên kia.
Không thành công, tiện thành nhân!
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
...
"Giao dịch hoàn thành."
Từ Tiểu Thụ cười cười thu hồi thẻ.
Kiếm tiền, có đôi khi chỉ đơn giản như vậy.
Chỉ bằng tấm thẻ này, sinh hoạt nửa đời sau, đã không cần sầu lo.
Dùng thời gian hai ngày, giải quyết nhu cầu cuộc sống cả một đời.
Loại hiệu suất này, quá nhanh quá nguy hiểm!
"Ngươi còn mối sinh ý thứ hai?"
Bên trong âm thanh Từ Tiểu Thụ rốt cuộc có vui vẻ, đối với nữ tử sảng khoái trước mặt, cũng có một chút thưởng thức.
"Không sai."
Khuất Tình Nhi thu lấy Linh Lung Thạch.
Nàng là người làm ăn, đương nhiên hiểu được mấy viên Linh Lung Thạch này, càng về sau sẽ càng có giá trị.
Từ Tiểu Thụ nói không sai, chỉ nhìn dưới mắt, mình tựa hồ thua lỗ.
Nhưng nhìn tới tương lai, tuyệt đối lời to!
"Vụ giao dịch thứ hai, không liên quan tới tiền tài, mà là một cái tình báo."
"Tình báo gì?"
Khuất Tình Nhi nghe hắn trả lời, chậm rãi tiếp tục, "Chắc hẳn Từ... Chu huynh đến bên này, là bởi vì Linh Dung Trạch?"
"Ừm ừm."
Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ không biết Linh Dung Trạch là thứ gì, đây là lần thứ hai hắn nghe thấy.
Lần đầu tiên là vừa nghe các ngươi nhắc đến.
Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng hắn làm ra vẻ, "Nói thế nào?"
"Linh Dung Trạch là một cái cấm địa nổi danh Bạch Quật, vị trí mỗi lần xuất hiện, đều không giống nhau."
"Nhưng dù sao mấy năm qua bị người phát hiện, mặc dù chưa bị đào móc sạch, nhưng mỗi lần, đều khiến người đến khai hoang kiếm được đầy bồn đầy bát."
"Một trong những mục tiêu của Đa Kim Thương Hội lần này, chính là khai phát Linh Dung Trạch."
Khuất Tình Nhi bình tĩnh nói.
"Ồ, vậy sao các ngươi ít người như vậy?" Từ Tiểu Thụ hỏi.
"..."
Đây là trọng điểm sao?
Khuất Tình Nhi nổi giận.
Nếu không phải linh khí thăm dò trên người ta cùng ngọc giản truyền tin đặc biệt bị hỏng, nơi này, sẽ chỉ có một mình ta thôi sao?
Nàng lựa chọn bỏ qua câu hỏi của Từ Tiểu Thụ, nói:
"Linh Dung Trạch không chỉ thừa thãi linh dược hệ Hỏa, trong truyền thuyết, bên trong còn có dị vật đặc thù."
"Thủ hộ giả bên trong, bản đồ lộ tuyến, thiên địa linh trận bao phủ bên ngoài..."
"Những tình báo này..."
Trong lời nói Khuất Tình Nhi có thêm một chút dụ hoặc: "Ngươi muốn không?"
Linh dược hệ Hỏa, dị vật?
Từ Tiểu Thụ khẽ giật mình.
Nói thật, nghe mấy lời phía trước, hắn có chút động tâm.
Nhưng càng nghe, càng cảm thấy đây đều là thứ gì?
Tối cường thủ hộ giả...
Chính là kẻ mang theo Tẫn Chiếu Đại Hỏa Chủng, Bạch Khô Lâu?
Bản đồ lộ tuyến...
Không phải có Cảm Giác là được?
Thiên địa linh trận?
Không phải có Tiểu Ngư là được?
Nhưng mà nghĩ tới vừa rồi người ta sảng khoái chuyển 300 triệu cho mình, Từ Tiểu Thụ cảm thấy, hắn không thể không cho nàng mặt mũi.
Thế là, thời điểm trong lòng đã có kết quả, hắn vẫn do dự ba cái hô hấp, sau đó mới một mặt chân thành nói:
"Không cần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận