Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1365: Khởi Tử Hoàn Sinh (1)

Vân Lôn Sơn Mạch, vòng trong.
"Hưu hưu hưu. . . "
Ba đạo lưu quang vụt qua hư không, thoáng cái tan biến ở trong mây mù.
"Lại có người đi qua."
Mấy tên thí luyện giả bên dưới ngước mắt nhìn theo, tràn đầy cảm khái: "Hỏa Nguyên Thạch rốt cuộc hấp dẫn đến bao nhiêu Tông Sư, đám người kia vốn dĩ nhịn gần chết, thế nhưng vừa thấy Nguyên Thạch xuất hiện, liền mặc kệ không áp chế cảnh giới nữa."
"Ừm, thời gian mới qua nửa ngày, chúng ta đã thấy không dưới hai trăm tên Tông Sư, có trời mới biết địa phương khác, lại có bao nhiêu thí luyện giả đột phá."
"An tâm tìm Vân Châu thôi, bảo bối như thế, không phải chúng ta có thể nhúng chàm, trước không nói có thể cầm tới hay không, cho dù cầm tới, các ngươi giữ được sao?"
"Cũng phải. . . "
Thí luyện giả tầng dưới chót cực kỳ hâm mộ, nhưng biết được không phải ai cũng có thể cầm tới Nguyên Thạch.
Tương phản, thừa dịp Nguyên Thạch xuất hiện, chiến lực cao tầng đều bị hấp dẫn, bọn hắn ngược lại có rất nhiều thời gian cùng không gian đi xoát điểm tích lũy.
Bên trong hư không.
Lấy tốc độ Tông Sư đỉnh phong, ba người Từ Tiểu Thụ toàn lực chạy nước rút, thời gian vẻn vẹn nửa ngày, đột tiến khu vực vòng trong.
Quả thật, nếu như bỏ sự tình xoát điểm tích lũy sang một bên, toàn tâm đi đường, Vân Lôn Sơn Mạch ngang dọc mấy vạn dặm, chỉ cần hơn một ngày liền có thể vượt qua.
"Từ thiếu, sắp đến."
Liễu Trường Thanh vừa đi đường vừa tra xét bản đồ thí luyện.
Tốc độ ba người bọn họ đã rất nhanh, nhưng dù sao cách khá xa, lúc này tọa độ Hỏa Nguyên Thạch đã bắt đầu di động.
"Lại động."
Tân Cô Cô cũng nhìn chằm chằm bản đồ thí luyện, vừa cười vừa nói: "Chỉ là sau khi phóng đại mới có thể nhìn thấy nó động, hẳn lại có người bắt đầu tranh đoạt, chiến đấu phát sinh tại chỗ, Nguyên Thạch không ngừng đổi chủ."
Từ Tiểu Thụ nghe xong, liền biết tình huống như thế nào.
Vị trí Hỏa Nguyên Thạch hiện tại, vẫn chưa có chí cường giả xuất hiện.
Bằng không tọa độ Nguyên Thạch lúc này, đã bắt đầu di động với tốc độ cao.
"Mau đi thôi, chỉ cần chúng ta có thể giành được tiên cơ, không ai có thể từ trong tay bản thiếu gia đoạt được Nguyên Thạch!" Từ Tiểu Thụ quả quyết nói.
Hắn chỉ sợ mình tới chậm, Nguyên Thạch rơi vào trong tay người hắn không thể xuất thủ.
Tỉ như Thánh Nô, người nhập cư trái phép, truyền nhân Bán Thánh các loại.
Đến lúc đó không nói có khai chiến hay không.
Đồ vật sẽ không dễ dàng tới tay như vậy, quá trình cũng sẽ rất phiền phức.
Nhưng chỉ cần đoạt trước tiên cơ, lấy thân phận cùng thực lực của hắn, cho dù gặp phải người nhập cư trái phép, hắn cũng không sợ hãi.
"Tách."
Ba người dùng tốc độ cao nhất tiến lên, nhưng đột nhiên, một đạo âm thanh nước rơi xuống đất rất nhỏ vang lên.
Một cỗ cảm giác uy hiếp lớn lao ập tới, ba người đồng loạt dừng chân, thân thể định trụ, chuyển mắt nhìn tới.
"Ai?"
Từ Tiểu Thụ kinh ngạc.
Bên trong Vân Lôn Sơn Mạch, lại có người có thể khiến tim hắn gia tốc, là người nhập cư trái phép?
Tập trung nhìn lại, kẻ tới không phải người nhập cư trái phép, mà là hắc y thí luyện quan lúc trước từng thấy qua.
Hắc y, là đồng phục hắc y chuyên nhất kia.
Thế nhưng người, lại không phải người lúc trước gặp qua.
Gương mặt phía trước, ở trong mắt người ngoài có hơi lạ lẫm, nhưng thời điểm Từ Tiểu Thụ nhìn thấy gương mặt kia, lại có chút sợ hãi.
"Vũ Linh Tích?"
Từ Tiểu Thụ bị dọa sợ.
Gương mặt trẻ tuổi kia, không phải là người lúc trước ở trong Bát Cung tra tấn hắn đến chết đi sống lại, sau đó bị Tang lão xung làm tài liệu dạy học, Linh bộ thủ tọa Vũ Linh Tích hay sao?
"Sao hắn lại xuất hiện ở đây?"
"Hắn vẫn chưa chết?"
"Hắn quả nhiên không chết!"
Trong đầu Từ Tiểu Thụ như có điện quang lướt qua, vô số mảnh vỡ kí ức xâu chuỗi cùng nhau, rất nhiều sự tình rời rạc dần kết nối với nhau.
Đêm mưa vương thành, người nhìn trộm. . .
Hắc thủ tiềm ẩn, kẻ theo dõi các thế lực lớn cuối cùng. . .
Trảm Đạo!
Không sai.
Từ Tiểu Thụ liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra.
Nếu Vũ Linh Tích thật không chết, vậy chỉ có duy nhất một loại khả năng.
Hắn bị Tang lão dùng các loại thủ đoạn ngăn cách thiên đạo, nguyên tố các loại hạn chế phục sinh, biện pháp duy nhất có thể sống sót, chỉ có lâm trận đột phá.
"Phá rồi lại lập, dục huyết trọng sinh?"
Từ Tiểu Thụ có chút tê cả da đầu.
Chuyện này đáng sợ đến cỡ nào?
Thái Hư Tang lão giết một Vương Tọa trẻ tuổi, dùng thủ đoạn như thế, còn không thể triệt để giết chết, để hắn phục sinh?
Đạo cảnh viên mãn, thật kinh khủng như vậy?
Nhưng mấu chốt là, lần đó ở trong Bát Cung, Vũ Linh Tích rõ ràng đã hình thần câu diệt, ngay cả Cẩu Vô Nguyệt cũng vô cùng tức giận, hắn sao có thể phục sinh?
Dùng thứ gì phục sinh?
Xa xa ở ngoài ngàn dặm, hắn có lưu lại hậu thủ?
Từ Tiểu Thụ rùng mình.
Đại thiên thế giới, quả nhiên không thiếu cái lạ, cho dù thịt nát xương tan, Linh bộ thủ tọa vẫn có thể đổi một loại cách sống, làm lại từ đầu?
"Ba vị."
Vũ Linh Tích cất bước tiến lên, thân hàm đạo vận.
Lần này y đã không còn tùy tiện giống như lúc ở Bát Cung, tính tình trầm tĩnh hơn không ít, chỉ mỉm cười nói: "Bản tọa, cung kính bồi tiếp đã lâu."
"Ngươi là ai?" Cho dù Từ Tiểu Thụ biết được người đến là ai, nhưng hắn vẫn biểu hiện ra kinh hãi, kinh ngạc, cảm giác xa lạ tự nhiên mà thành.
"Ngươi có thể gọi ta là, thí luyện quan." Vũ Linh Tích khẽ gật đầu với Từ Tiểu Thụ, nói ra: "Lần này tới, không liên quan đến hai người các ngươi, bản tọa là vì hắn."
Y nói xong liền chỉ hướng Liễu Trường Thanh.
Trong lòng Liễu Trường Thanh có chút căng thẳng, mí mắt khẽ híp, con ngươi có hơi rung động.
Ông ta là Quỷ Thú Ký Thể, biết thí luyện quan chính là Hồng Y, Bạch Y, hiện tại thí luyện quan đến tìm mình, không cần hỏi cũng biết nguyên do.
Chỉ là hiện tại đối phương chưa nói gì, ông ta không ngốc đến mức chưa đánh đã khai.
Định nói chuyện, Từ Tiểu Thụ đã tiến lên một bước ngăn cản ông ta.
"Thí luyện quan?"
"Kỳ thật bản thiếu gia đã gặp qua thí luyện quan, nhưng các ngươi muốn tìm, tựa hồ là người nhập cư trái phép, liên quan gì đến đồng bạn của bản thiếu gia?" Từ Tiểu Thụ thong dong bình tĩnh.
Vũ Linh Tích thấy trong ba người, hai người còn lại như thiên lôi sai đâu đánh đó, biết không qua được cửa Từ thiếu, y liền không động được người, lúc này tiếp tục nói ra: "Từ thiếu đã nói ra mục đích của bản tọa, ta cần gì nhiều lời?"
"Xùy!"
Từ Tiểu Thụ phì cười: "Bản thiếu gia gặp qua thí luyện quan các ngươi làm việc, loạn bắt người, giết người lung tung, nhưng sự tình không có phát sinh ở trên đầu bản thiếu gia, ta lười quản! Hiện tại nếu ngươi không có chứng cứ, đổ tội lung tung, trực tiếp hướng bản thiếu gia đòi người. . . "
Hắn "khanh" một tiếng rút Tàng Khổ ra, mũi kiếm tương đối, cười lạnh nói: "Tha thứ Bán Thánh Từ thị, Từ gia quy củ, không cách nào phụng bồi!"
Khí thế mạn thiên chống lên, đẩy trọng áp của thí luyện quan ra xa.
Từ Tiểu Thụ không chỉ bưng ra thân phận truyền nhân Bán Thánh, mà còn chỉ ra Bán Thánh Từ thị bao che đệ tử, hắn không tin Vũ Linh Tích dám vô duyên vô cớ đắc tội thế lực Bán Thánh.
Vũ Linh Tích tất nhiên không quan tâm những chuyện này, y chỉ kinh ngạc khí thế của Từ thiếu lại mạnh như vậy, có thể sánh ngang với y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận