Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1974: Cờ, Từ Bạch Quật Hạ Đến Hư Không Đảo (3)

Cùng một thời gian, Bát Tôn Am trốn vào Hư Không Đảo?
Nếu như Thủy Quỷ chấp hành nhiệm vụ bên ngoài, như vậy lão Bát liền có thời gian tiến vào trong.
Bát Tôn Am, hoặc là Bát Tôn Am phái ra người nào đó, bắt lấy thiên tài Vũ Linh Tích lĩnh ngộ được Thủy Chi Áo Nghĩa, chắp nối với Thủy Quỷ đồng dạng nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa đang giăng lưới ở bên ngoài.
Hai vị "Thủy Chi Áo Nghĩa" thành công đả thông không gian thông đạo, Hư Không Đảo kinh diễm hàng thế.
Mọi người, từ dưới biển sâu, truyền tống đến Hư Không Đảo trên đỉnh đầu?
Đạo Khung Thương dùng Bán Thánh ý niệm hóa thân đi qua, Ái Thương Sinh cũng từ Trung Vực bắn tiễn qua.
Vào thời khắc đó, có lẽ bọn họ đều đã nhìn ra Bát Tôn Am bố cục, thế nhưng đại thế đã thành, bất lực xoay chuyển trời đất?
Từ Tiểu Thụ nghĩ đến đây, sau lưng chợt có mồ hôi lạnh chảy ra.
Chiêu này quá âm hiểm!
Cần phải trù hoạch bao lâu?
Bát Tôn Am ném mình tới Đông Thiên Vương Thành, hạ xuống một nước cờ nhàn, sau đó phát sinh hiệu ứng hồ điệp, dẫn dắt ra hết thảy?
Chuyện này, thật sự có thể khống chế sao?
Tựa hồ thật có thể khống chế!
Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên nhớ đến thời điểm ở Bạch Quật, có một câu đố mình giải mãi không ra.
Hắn ở nơi đó đạt được Diễm Mãng, gặp được một vị Thánh Nhân chật vật, phỏng đoán có thể là Thánh Đế nội đảo Hư Không Đảo, Tẫn Chiếu lão tổ.
Cho nên nói, Bạch Quật có liên hệ với Hư Không Đảo.
Mà cũng chính tại Bạch Quật, sau khi khi lấy được Diễm Mãng, Thánh Nhân chật vật còn cho mình thêm một viên bạch sắc quang châu, bên trong có một bộ bản đồ Bạch Quật hoàn chỉnh.
Nơi cuối cùng bản đồ chính là vết nứt dị thứ nguyên, tới một khoảng thời gian cố định liền sẽ "Úm" một tiếng, kêu gọi mình.
Sau khi tại Ly Kiếm Thảo Nguyên đạt được Hữu Tứ Kiếm, mình liền đi theo Hữu Tứ Kiếm, điểm đến chính là vết nứt dị thứ nguyên quỷ dị, không biết, thần bí kia.
Kết quả vừa đến, vết nứt không thấy đâu, ngược lại gặp được đám người Bát Tôn Am, tại chỗ gia nhập Thánh Nô.
Vì sao Bát Tôn Am lại ở đó?
Lúc ấy nghĩ không ra, cũng không có nghĩ nhiều.
Hiện tại xem ra, lão Bát hẳn không phải đến vì Hữu Tứ Kiếm, mà là vì sự tình càng quan trọng hơn!
Sự tình gì càng quan trọng hơn?
Liệu có khả năng Bát Tôn Am thông qua vết nứt dị thứ nguyên, tiến vào Hư Không Đảo, hoặc là tiến vào khu vực trung gian nào đó, dùng liên kết giữa mình với Diễm Mãng làm cầu nối, tại khu vực kia giao lưu ý niệm với Thánh Nhân chật vật Tẫn Chiếu lão tổ, cả hai thương nghị sự tình Hư Không Đảo giáng lâm Đông Thiên Vương Thành? Nội ứng ngoại hợp?
"Ngọa tào! ! !"
Từ Tiểu Thụ vừa nghĩ đến đây, cảm giác cả người lạnh thấu.
Chuyện này tựa hồ có thể nói thông?
Hơn nữa còn rất phù hợp?
Nước cờ này. . . hạ từ lúc nào?
Từ lúc mình tiến vào Thiên Tang Linh Cung, bị Tang lão nhìn trúng?
Hay là không biết bao nhiêu năm trước, Diễm Mãng bị giấu bên trong Bạch Quật, chờ người thích hợp đến?
Từ Tiểu Thụ đột nhiên cảm thấy mình bố cục hố Bán Thánh Khương Bố Y, chẳng khác gì hài tử chơi nhà chòi, so sánh với chiêu này của Bát Tôn Am, có thể nói tiểu vu gặp đại vu!
Hắn cấp tốc suy nghĩ, thay bản thân mình vào vị trí Bát Tôn Am, dùng thân phận chấp kỳ giả, tự hỏi tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.
Bát Tôn Am chuẩn bị lâu như vậy, từ Bạch Quật đến Cô âm Nhai, chính là vì đưa mọi người vào trong Hư Không Đảo, mục đích thật sự là gì?
Hắn là Hắc Bạch song mạch chi tôn, hắn muốn khai chiến với Thánh Thần Điện, chỉ bằng vào mấy người Thánh Nô là không đủ, hắn cần mượn dùng lực lượng Quỷ Thú nội đảo, cho nên muốn giải phóng chiến lực nơi này. . .
Chờ chút!
Quỷ Thú? Hàn gia?
Hàn gia chính là từ nội đảo chạy ra!
Không được, con hàng kia tuyệt đối có liên quan đến kế hoạch của Bát Tôn Am.
Nếu như có cơ hội gặp lại Hàn gia, cho dù bốc lên nguy hiểm chết mất một cái Chân Thân Thứ Hai, cũng phải xác định lập trường của nó.
Chỉ khi biết được mục đích của Hàn gia là gì, mình mới không trở thành quân cờ mơ mơ hồ hồ, bị người tùy ý sắp đặt bày bố.
Ừm, còn một chuyện!
Đạo Khung Thương có danh xưng "Quỷ thần khó lường", nếu như y nhìn ra bố cục của Bát Tôn Am. . . không đúng, y hẳn đã nhìn ra, cho nên y khẳng định sẽ xuất thủ ngăn lại.
Nếu như ta là Đạo Khung Thương, ta sẽ ngăn như thế nào?
Tha Yêu Yêu, phong thánh?
Thảo!
Cảm xúc Từ Tiểu Thụ điên cuồng chập trùng, cho nên ngay cả sự tình này. . . cũng có liên hệ?
Không chỉ! Nếu ta là Đạo Khung Thương, Tha Yêu Yêu ngốc như thế, tuyệt đối không có khả năng trở thành quân cờ duy nhất ở trên Hư Không Đảo, dùng đến ngăn cản Bát Tôn Am bố cục.
Cho nên, ta nhất định sẽ phái người khác đến.
Cất bước Bán Thánh!
Nếu như không cân nhắc Thánh Đế, vậy phải phái bao nhiêu Bán Thánh đến Hư Không Đảo, mới có thể thành công ngăn cản Bát Tôn Am?
Một tên đánh với Bát Tôn Am, một tên đánh với Thủy Quỷ.
Sau khi Tha Yêu Yêu thành công phong thánh, có thể dùng làm vũ khí công kích, làm một quân cờ mãnh liệt, ngăn cản hết thảy thành viên Thánh Nô dưới Bán Thánh khác.
Khương Bố Y cũng tại nơi này.
Thời khắc mấu chốt, có thể tạm thời trưng dụng.
Mặc dù không biết nên trưng dụng thế nào, nhưng nếu ta là Đạo Khung Thương, ta nhất định có biện pháp biến ông ta thành quân cờ đến dùng!
Như thế, ta ít nhất cần phái thêm hai vị Bán Thánh tới. . .
Đây là chỉ là giữ gốc! Để ổn thỏa hơn, lại phái thêm hai vị Bán Thánh đi theo, sáng tối kết hợp, hai bút cùng vẽ, không phải không khả năng!
Từ Tiểu Thụ chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, hắn đột nhiên ý thức được mình điên cuồng chuyển đổi thân phận, bắt đầu phát huy ra được chỗ tốt.
Chí ít nếu như những gì mình đoán là thật, những người kia thật tới, sẽ không lập tức nhận ra mình, tiện tay diệt đi tiểu kỳ "Từ Tiểu Thụ" luôn gây ra sóng gió.
"Trần huynh?"
"Trần huynh? ?"
"Trần Thứ! ! !"
Cố Thanh Nhị đột nhiên rống to một tiếng, rống cho Từ Tiểu Thụ bừng tỉnh.
"Ngươi thế nào?"
Cố Thanh Nhị nhìn sắc mặt ân nhân cứu mạng không còn chút máu, thần sắc vô cùng nghi hoặc.
Chỉ là hàn huyên Vũ Linh Tích bị treo lên đồ đằng trụ, ngươi sợ đến như vậy làm gì?
Ngươi cũng không phải Vũ Linh Tích!
"Không sao, nghĩ đến một chút chuyện nhỏ."
Từ Tiểu Thụ khoát khoát tay, cố gắng đè xuống rung động trong lòng.
Hắn ôm tâm lý may mắn, có lẽ hết thảy đều là do mình đoán mò, mù liên hệ thì sao?
Bát Tôn Am. . .
Ha, nếu như tên kia bố cục ngưu bức như vậy, vì sao năm đó lại bị đánh vào nội đảo Hư Không Đảo?
"Chúng ta đi vào thôi."
Từ Tiểu Thụ không có tâm tình lưu lại chỗ này, cũng không có tinh lực quan tâm Vũ Linh Tích, hiện tại hắn chỉ muốn tranh thủ thời gian giải trừ tử vong đếm ngược trong đầu mình.
Hắn có dự cảm phong bạo sắp tới, màn đêm sắp giáng lâm!
Đến lúc đó trong đầu đỉnh lấy tử vong đếm ngược, muốn trốn cũng không trốn được, chỉ có thể chờ chết, cho nên phải tranh thủ thời gian giải quyết thứ quỷ này mới được.
Cố Thanh Nhất thấy Trần huynh đột nhiên mất đi hứng thú nói chuyện, cũng không nhiều lời, đồng hành tiến vào đại điện.
Chân Hoàng Điện có chính điện rất lớn.
Từ Tiểu Thụ vừa tiến vào, liền nhìn thấy pho tượng cự nhân Cố Thanh Nhất từng đề cập qua.
Hình tượng của nó phù hợp với hình tượng Hư Không Tướng Quân, pho tượng kia cao khoảng một trượng, thập phần khí thế, là một trong số ít tồn tại dính lấy cát bụi thời gian, trên người giăng không ít tơ nhện.
Nó khoác trên người khôi giáp màu đen tàn phá, tay cầm hắc kích, không giống như Phi, U, Hồng. . . ừm, hẳn là tương tự Thánh Nô Thập Tọa ẩn tàng, ta hiểu!
"Hư Không Tướng Quân, Tội?"
Từ Tiểu Thụ nhìn chằm chằm pho tượng, mở miệng hỏi, cho đến giờ phút này, hắn vẫn không cảm ứng được pho tượng có vết tích sinh mệnh.
Nhưng vừa dứt lời, pho tượng cự nhân bỗng nhiên nhấc mí mắt, trong mắt phát ra ánh sáng, tản mát ra khí tức thánh lực nhàn nhạt.
"Tội nhân. . . cớ gì. . . đến thăm. . . Chân Hoàng Điện. . ."
Quả nhiên nói rất chậm!
Từ Tiểu Thụ sửng sốt đợi một thời gian thật dài, mới đợi được pho tượng kia nói xong.
Nhưng hắn đã quá quen thuộc, dù sao bên trong không gian linh hồn, có một vị tồn tại tương tự.
Hắn trầm ngâm một lúc, sau đó mở miệng, hỏi thăm thứ quyết định mình có thể sống sót bên trong vòng xoáy phong bạo tiếp theo hay không.
"Ngươi tốt, ta muốn hối đoái Miễn Tử Lệnh, bao nhiêu tiền?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận