Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 494: Hắn Đang Giả Vờ (1)

Khá lắm.
Thật đúng là kiên cường!
Bốn người phủ thành chủ bị sự quyết tuyệt của Từ Tiểu Thụ chấn đến.
Gia hỏa này, biểu hiện rất giống người.
Cho dù một khắc trước đám người còn cảm thấy Từ Tiểu Thụ tuyệt đối là Quỷ Thú Ký Thể không sai, thế nhưng sau khi nghe hắn tuyên bố hùng hồn như thế, trong nội tâm không khỏi bắt đầu nghi ngờ.
Có lẽ, Thủ Dạ thật đã sai lầm?
Sắc mặt Thủ Dạ âm tình bất định.
Từ Tiểu Thụ nói rất có lý.
Ông ta thật sự không có cách nào phản bác.
Tối nay mình liên tiếp đưa ra nghi vấn đối với gia hỏa này, quả thật, ngay cả Thủ Dạ cũng không ý thức được, ông ta đã để cảm xúc chủ quan lấn át quá nhiều.
"Không đúng, ngày thường mình sẽ không như vậy."
"Sao tối nay lại thay đổi, là chỗ nào có vấn đề?"
Thủ Dạ buồn bực.
Mình làm sai trước coi như xong.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác liên tiếp tra hỏi, Từ Tiểu Thụ vẫn có thể trả lời hết sức hoàn mỹ, không có chút sơ hở nào.
Thậm chí trước khi hắn đưa ra lời cự tuyệt cuối cùng, hắn còn ở trước mặt mọi người bày ra thực lực có thể giết Vương Tọa.
Còn không chỉ một chiêu!
Dưới tình huống như vậy.
Mọi người không thể không tin tưởng, đối với Luyện Linh Sư có tinh thần ngọc thạch câu phần như thế, nhận thẩm vấn đến mức này, đã là cực hạn.
Từ Tiểu Thụ, quả thật đã làm rất tốt.
Nếu như tiếp tục cưỡng ép, đoán chừng cũng không thể ép ra được kết quả gì.
"Cuồng Bạo Cự Nhân sao?"
Thủ Dạ nỉ non một tiếng, ngược lại không có nổi giận.
Ông ta đồng dạng biết được.
Nếu như Từ Tiểu Thụ thật đúng là Quỷ Thú Ký Thể, tối nay đã hỏi đến như thế, gia hỏa này vẫn không để lọt một giọt nước.
Như vậy, tiếp tục kiên trì, cũng không có ý nghĩa gì.
Một phe có kế hoạch ngụy trang hoàn mỹ, một phe chỉ có tình báo phiến diện, hai tướng đọ sức, cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể nắm được cái đuôi của Từ Tiểu Thụ.
Còn nếu như tiểu tử này thật vô tội...
Nói thật, Thủ Dạ suy bụng ta ra bụng người, cũng cảm thấy bản thân có hơi quá mức.
Nếu như đổi lại là ông ta, nói không chừng ông ta sẽ còn quyết tuyệt hơn cả Từ Tiểu Thụ.
"Ta tạm thời, tin ngươi một lần."
Hai mắt đạm mạc nhìn tới khuôn mặt phẫn uất của Từ Tiểu Thụ, nhẹ nói lấy.
"Nhận tín nhiệm, điểm bị động cộng 1."
Thành công?
Từ Tiểu Thụ kém chút thở phào một hơi, nhưng đột nhiên ý thức được.
Có lẽ, đây là một đạo cửa khẩu cuối cùng Thủ Dạ bày ra.
Một khi mình hơi buông lỏng, liền chứng minh mình đang che giấu chuyện gì.
Mà "chuyện gì" kia, đặt ở lúc này, chắc hẳn tất cả mọi người đều có thể đoán ra.
"Tin hay không là việc của ngài, liên quan gì đến ta?"
Từ Tiểu Thụ xì một tiếng, nhưng cũng không dám quá kích, chỉ rầu rĩ không vui nói:
"Các ngươi không truy cứu chuyện của Trương Thái Doanh, ngược lại đến làm khó ta, ta rất khó chịu."
"Tín nhiệm của ngài, nói thật, đoán chừng không có mấy ai chịu nổi".
Thủ Dạ cười nhẹ một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Trong nội tâm, rốt cuộc tạm thời buông xuống phần hoài nghi kia.
Quá bình tĩnh.
Gia hỏa này, biểu hiện quá giống một người bình thường bị oan uổng.
"Giả vờ sao..."
Nếp nhăn nơi khóe mắt Thủ Dạ chụm thành một đoàn.
Nhưng cho dù có híp mắt nhìn, cũng không thể từ bên trong ngôn hành cử chỉ của Từ Tiểu Thụ, phát hiện ra có chỗ nào không đúng.
"Thôi."
"Cứ như vậy đi."
Nhìn trời đêm, Thủ Dạ cũng biết đã quá muộn rồi.
Còn tiếp tục truy cứu, nói không chừng nơi này sẽ thật có người ngã xuống.
"Ta có thể tin ngươi, nhưng nếu ngươi không biểu hiện ra cái gọi là Cuồng Bạo Cự Nhân kia, ngươi hẳn biết được."
Thủ Dạ ý vị thâm trường nói:
"Ngươi có hiềm nghi là Quỷ Thú Ký Thể, cho dù chỉ là "hiềm nghi", thế nhưng từ nay về sau có lẽ ngươi sẽ phải sống dưới sự giám thị của Hồng Y."
"Úc?"
Từ Tiểu Thụ nghe vậy hai mắt sáng lên:
"Thật?"
"Đương nhiên."
Thủ Dạ đáp.
Ông ta cảm thấy ngữ khí của tên tiểu tử này, tựa hồ có gì đó không đúng.
Quả nhiên, Từ Tiểu Thụ nghe thấy ông ta xác nhận, liền mừng rỡ vỗ đùi.
"Đúng là quá tốt rồi!"
"Có Hồng Y bảo hộ... phi, giám thị, có phải một khi có Quỷ Thú tìm đến ta, các ngươi nhất định sẽ xuất thủ?"
"Khoanh tay đứng nhìn, hẳn là tội lớn, đúng không đúng không?"
Từ Tiểu Thụ xòe tay tính toán.
"Ta đây cũng có thể chất đặc thù? Thiên Huyền Môn một con, phủ thành chủ một con."
"Lúc này mới bao lâu, chỉ bằng vào thể chất hấp dẫn Quỷ Thú, nói không chừng ngủ vài hôm, lại có tân Quỷ Thú tìm tới cửa."
"Nhưng mà, có Hồng Y bảo hộ..."
Mấy người phủ thành chủ nghe Từ Tiểu Thụ lầm bầm, cả đám lập tức biến sác.
Lúc trước Từ Tiểu Thụ thật đã tiếp xúc với Quỷ Thú?
Hơn nữa còn không chỉ một con?
Khó trách.
Khó trách gia hỏa này đối mặt với Trương Thái Doanh hóa thân Quỷ Thú, lại có thể ung dung không vội ngược sát.
Chuyện này nếu như đổi thành người khác đến, nói không chừng vừa mới đối mặt.
Trận còn chưa đánh, bản thân đã lập tức bị dọa quỳ.
Dù sao tồn tại giống như Quỷ Thú, ngay cả Vương Tọa cũng không dám khinh thường.
Nhưng...
Nghe lời nói của con hàng này, tình huống như thế nào?
Hắn đã bắt đầu tính toán Hồng Y?
Tâm gia hỏa này lớn đến cỡ nào?
Sự tình trước mắt vẫn chưa xong, hắn đã bắt đầu lên kế hoạch làm sao để lợi dụng "bị Hồng Y giám thị"?
Thủ Dạ cảm thấy rất không tốt.
Có thể dùng Hồng Y như bảo tiêu, Từ Tiểu Thụ đúng là người đầu tiên.
Lần này, ông ta đột nhiên có chút không biết lúc trước mình nói ra lời dọa dẫm "giám thị" kia, đến cùng là tốt hay xấu.
"Không đúng, có lẽ Từ Tiểu Thụ vẫn còn đang giả bộ?"
"Hắn muốn lừa mình, khiến mình thu hồi lời nói, không tiếp tục giám thị hắn?"
Đột nhiên, não hải Thủ Dạ lóe lên linh quang, nghĩ đến khả năng này.
Ngay lúc này, Từ Tiểu Thụ đã đếm ngón tay xong, ngẩng đầu, tuy đã kiệt lực che giấu, nhưng vẫn có thể nhìn ra một chút hưng phấn trong mắt hắn.
"Ngài muốn phái ra mấy người giám thị ta?"
Từ Tiểu Thụ tỉnh táo, nói:
"Giám thị Quỷ Thú Ký Thể, cho dù chỉ là "nghi ngờ", nhưng cũng có khả năng sẽ bộc phát đi?"
"Ta cảm thấy thực lực của tiền bối cũng không tệ."
"Mấy tên Vương Tọa rác rưởi giống như Trương Thái Doanh..."
Từ Tiểu Thụ nói xong, đột nhiên cảm thấy lưng mát lạnh, vội vàng quay đầu nhìn về phía mấy người bên cạnh, hoảng nói:
"Không phải nói các ngươi, không phải a, ngàn vạn lần đừng nghĩ vậy, ha ha."
"Ý của ta là..."
Hắn một lần nữa nhìn về phía Thủ Dạ:
"Mấy tên Vương Tọa như thế, có lẽ không thể ngăn được Quỷ Thú Ký Thể lợi hại, ngài nói có đúng không?"
"Giống như ngài, muốn giám thị ta, phải đến thêm mấy người, thật!"
Từ Tiểu Thụ một mặt thành khẩn.
Thủ Dạ cảm thấy đầu phình to như cái đấu.
Từ Tiểu Thụ ngươi là cao da chó chuyển thế à?!
Tại sao mỗi câu mỗi lời của ngươi, đều có thể khiến người khác nghẹn chết?
Rõ ràng là đặc thù "giám thị", rõ ràng bị người giám thị, nên kinh sợ mới phải.
Vì sao đến trên người Từ Tiểu Thụ ngươi, mọi thứ đều biến vị?
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động cộng 1."
Thủ Dạ nói không ra lời.
Ông ta đã bất lực phản bác.
Giám thị?
Giờ phút này giám cũng không được, không giám, cũng không xong!
"Ồ?"
Đối mặt với Thủ Dạ trầm mặc, Từ Tiểu Thụ đồng dạng giữ im lặng.
Hắn chỉ nhẹ nhàng nghiêng đầu, cộng thêm một cái giọng mũi.
Lúc này Thủ Dạ cảm thấy rất đau đầu.
Gia hỏa này, cho dù chỉ là một cái động tác lơ đãng, cũng đáng giận như thế, đáng ghét, đáng ghét a!
"Nhận ghi nhớ, điểm bị động cộng 1."
"Bằng hữu của ngươi đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận