Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 574: Danh Kiếm Có Chủ (3)

"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
Trào phúng như thế, trực tiếp khiến cho Thủ Dạ tức muốn nổ phổi.
Lúc này ông ta rất muốn đấm vào mặt tên khốn kia một quyền, thế nhưng nhìn sắc mặt Từ Tiểu Thụ, hắn dường như không có nói đùa.
Có thể lấy tư thái khinh đạm như vậy, nói ra ngôn luận "Tương đối" cùng "Tuyệt đối" kinh người như thế, thật sẽ là tên ngốc sao?
Thủ Dạ không tin.
Cho nên, danh kiếm trước mặt, chẳng lẽ còn giấu huyền cơ?
Thủ Dạ nghi ngờ híp mắt.
Ông ta không nói gì, phi thân đến trước mặt danh kiếm, sau khi quan sát một hồi, vẫn không phát hiện có gì kỳ lạ.
Đưa tay ra.
Thủ Dạ đột nhiên dừng lại.
Ông ta tự hỏi liệu có phải Từ Tiểu Thụ muốn nhục nhã mình một phen.
Hoặc là, sai sử?
Dùng tu vi Tiên Thiên sai sử Hồng Y, thỏa mãn cảm giác chinh phục biến thái của hắn?
"Rút?"
Quay đầu lại, Thủ Dạ không xác định hỏi.
"Rút đi!"
Từ Tiểu Thụ hơi nhấc cằm, "Rút thì rút, hỏi ta làm gì?"
"..."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
"Nhận ghi nhớ, điểm bị động, +1."
Thủ Dạ hít sâu một hơi, thầm nghĩ thôi kệ, vì Hồng Y, vì lôi kéo Từ Tiểu Thụ!
Ông ta một tay cầm kiếm, nhẹ nhàng nhấc lên.
"..."
Không có động tĩnh.
"Ồ?"
Thủ Dạ hào hứng, hóa ra giống như Từ Tiểu Thụ nới, danh kiếm ẩn chứa huyền cơ?
Lại dùng lực.
"..."
Vẫn không có động tĩnh.
Sắc mặt Thủ Dạ cứng đờ.
"Phốc."
Một tiếng cười cực kỳ nhỏ bé vang lên, Thủ Dạ lập tức quay người, trợn mắt nhìn: "Cười cái rắm!"
Kết quả, ông ta nhìn thấy Từ Tiểu Thụ một mặt nghiêm túc.
Sau khi con hàng này nhìn bốn phía, nói.
"Ai?"
"Ai cười? Có người cười sao?"
Thủ Dạ: "..."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
Ông ta cắn răng, không muốn bị ngoại giới quấy nhiễu, linh nguyên mở rộng, đột nhiên quán chú vào tay phải.
"..."
Danh kiếm vẫn sừng sững bất động như cũ.
"Không rút nổi?"
Thủ Dạ nổi giận, hai tay cầm kiếm, đột nhiên kéo lên.
"Oanh!"
Lần này, sóng khí trong hư không trực tiếp nổ tung.
Nhưng mà tay Thủ Dạ đã trượt lên không, danh kiếm vẫn sừng sững tại chỗ.
"Phốc!"
Lại có tiếng cười vang lên!
Thủ Dạ không nhịn được, lần nữa xoay người, lúc này trừng tới.
"Từ Tiểu Thụ!"
"... hửm?"
Phẫn nộ trì trệ.
Thần sắc Từ Tiểu Thụ vô cùng nghiêm túc, bình tĩnh nhìn chằm chằm danh kiếm.
Bởi vì mình kêu gọi, hắn mới dịch chuyển ánh mắt, nhìn tới chỗ mình.
"Gọi ta?"
Từ Tiểu Thụ khó hiểu nói: "Ta ở chỗ này mà, lớn tiếng như vậy làm gì?"
Ngư Tri Ôn ở bên cạnh, kém chút không nín được bật cười.
Nhưng mà hiện tại Thủ Dạ đang phẫn nộ, nàng kìm nén đến mức hai vai run rẩy.
"Nhận kính nể, điểm bị động, +1."
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."
Nhìn Từ Tiểu Thụ một mặt vô tội, Thủ Dạ giận không chỗ phát tiết.
Gia hỏa này, chẳng lẽ không biết linh niệm cấp bậc Trảm Đạo, đừng nói là cười trộm phía sau.
Cho dù cơ mặt theo tâm lý chuyển động, đều có thể trực tiếp thấy được sao?
Ông ta chấn kinh tốc độ trở mặt của con hàng này, nén giận, không có tiếp tục rút kiếm.
"Xảy ra chuyện gì?"
Thủ Dạ chỉ vào danh kiếm.
Ông ta cảm thấy mỗi lần ở trước mặt Từ Tiểu Thụ, mặt mũi của mình liền trở nên không đáng tiền, lần lượt bị giẫm nát.
"Không biết."
Từ Tiểu Thụ trực tiếp lắc đầu.
Thủ Dạ: "..."
"Ngươi có nói hay không?!"
"Nhận uy hiếp, điểm bị động, +1."
"Ta thật không biết mà."
Lần này Từ Tiểu Thụ khóc không ra nước mắt.
Đối với Diễm Mãng không đơn giản, hắn cũng chỉ là phỏng đoán.
Giờ phút này có thể hoàn toàn khẳng định.
Danh kiếm, tuyệt đối có vấn đề.
Quỷ Thú không nhổ ra được cũng thôi đi.
Sao ngay cả Hồng Y Thủ Dạ, một người chỉ cần đếm số liền có thể dọa Quỷ Thú chạy mất, cũng không nhổ ra được?
"Oanh!"
Ngay lúc hai người lần nữa muốn đỗi lên, ở phương xa, đột nhiên truyền tới tiếng oanh minh vang vọng cửu thiên.
Từ Tiểu Thụ dùng Cảm Giác tìm kiếm.
Kết quả phát hiện, tiếng oanh minh kia đã siêu việt phạm vi Cảm Giác.
Nhưng cho dù chỉ nhìn bằng mắt thường, hắn vẫn có thể nhìn thấy ở nơi chân trời xuất hiện một cái lỗ đen.
Khoảng cách xa như vậy, lỗ đen lại lớn như thế.
Có thể thấy, chiến đấu nơi xa, khủng bố đến mức nào.
"Quỷ Thú?"
Từ Tiểu Thụ không xác định hỏi.
"Ừm."
Thủ Dạ liếc qua, sau đó thu hồi ánh mắt.
"Không phải thả nó?"
Từ Tiểu Thụ nhìn Thủ Dạ: "Ngài nói, mười hơi..."
"Ta chỉ nói ta thả nó, không có nói Hồng Y khác sẽ buông tha."
"Ngạch... kão âm hàng."
"Hửm?"
"Úc úc, tiền bối thật anh minh!" Từ Tiểu Thụ không dám nói thầm, lớn tiếng tán dương lấy.
"Hừ!" Thủ Dạ hừ lạnh.
Ngư Tri Ôn nhìn hai người ở trước mặt mình không coi ai ra gì cãi nhau, tê cả da đầu.
Trong lúc nhất thời nàng cảm thấy sự tồn tại của mình, hơi hơi dư thừa...
Yên lặng rút lui một bước.
Mím môi, Ngư Tri Ôn đánh giá hai người, nặng nề thở dài.
"Nhận chúc phúc, điểm bị động, +1."
...
"Hồng Y đều lợi hại như vậy?"
Từ Tiểu Thụ hỏi ra nghi hoặc trong lòng: "Ta thấy ngài cũng chỉ là Trảm Đạo đi, tên kia, nếu như hoàn toàn bộc phát, tựa hồ cũng siêu việt Vương Tọa?"
Khóe miệng Thủ Dạ lập tức giật một cái.
Một tên Tiên Thiên nhỏ bé như ngươi, thực có can đảm nói.
Chỉ là Trảm Đạo...
"Hồng Y có Phong Ấn Thạch, có Linh Trận Sư, chỉ cần không bị Quỷ Thú đánh lén, Quỷ Thú trên cơ bản sẽ không thoát được." Ông ta tức giận nói.
"Phong Ấn Thạch sao?"
Từ Tiểu Thụ nghĩ đến phong ấn giới chỉ của mình.
Hắn bỗng nhiên giật mình: "Nếu như đối phương có thuộc tính phong ấn..."
Thủ Dạ hạ thấp mí mắt, tinh mang trong mắt lóe lên một cái rồi biến mất.
Hình ảnh vô số Hồng Y giống như tôm nhuyễn, lần nữa xuất hiện ở trong đầu ông ta.
Liếc qua Ngư Tri Ôn, ông ta không biết nữ tử này, cho nên không định đàm luận chuyện này với Từ Tiểu Thụ.
Thủ Dạ đổi chủ đề, nói: "Danh kiếm xảy ra chuyện gì, ngươi động tay động chân?"
Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ người quá cả nghĩ rồi, ta chỉ là một tên bình dân, nào có tư cách động tay động chân với danh kiếm.
Định nói chuyện.
Cảm Giác lập tức phát hiện có vô số thân ảnh từ xa lao tới, tụ lại cùng nhau.
"Có người tới."
Thủ Dạ tùy tiện nói.
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +16."
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, + 23."
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, + 59."
"..."
Vô số ngươi chạy đến giống như zombie công thành, phảng phất chậm một giây, lương thực trước mắt liền sẽ bị người khác nuốt mất.
Kết quả vừa nhìn tới, ngoại trừ danh kiếm, còn thấy ba bóng người đứng cạnh danh kiếm.
Một nam một nữ.
Một Hồng Y.
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, + 86."
"Nhận hoài nghi, điểm bị động, + 114."
"...
Nhân số không ngừng tăng lên, lúc này Từ Tiểu Thụ mới biết được.
Một đợt này, có lẽ là những người ở gần nhất chạy đến.
Quỷ Thú Chung Cừ tới trước, căn bản chỉ là ngoài ý muốn.
"Ta?"
Từ Tiểu Thụ nhìn về phía danh kiếm, hướng Thủ Dạ hỏi quyền sở hữu danh kiếm.
"Ngươi."
Thủ Dạ không nhịn được nói, tiến lên một bước, nhìn đám người dừng lại, vung tay lên, "Tản đi đi, danh kiếm có chủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận