Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 1: Giờ này đi bán bánh bao? Có người mua không? (1)

Hoa quốc.

Nội thành Giang Đông

Thủ đô Hoàng Gia – Biệt thự số 3. ...

Trời còn chưa sáng Lâm Chu đã bị tiếng nhắc nhở của hệ thống đánh thức.

[Ting! Nhiệm vụ mở quán bán hàng ngẫu nhiên đã có thay đổi. ]

Cậu còn đang mắt nhắm mắt mở say ke thì đã thấy giao diện như game giả lập đang tản ra ánh sáng, cực kỳ nổi bật của hệ thống hiện ra trước mặt.

Lâm Chu hoàn thành nhiệm vụ đầu tuần sớm hơn dự định, đã nhận được phần thưởng nên cả ngày chủ nhật đều vùi đầu vào game, không cách nào thoát ra được. Hơn 3 giờ sáng cậu mới đi ngủ.

Lâm Chu đưa mắt nhìn đồng hồ, 4h30! Hay ghê, mới ngủ có một tiếng đã bị nắm đầu dậy!

Cậu với tay bật đèn, sau đó ngồi dậy, cẩn thận nhìn tên nhiệm vụ của tuần này.

Chuyện này kể ra thì rất dài dòng.

Đời trước cậu tăng ca ác quá nên đột tử, kết quả lại xuyên đến thế giới song song chẳng có gì khác biệt. Sau khi sống lại, còn bị trói chặt với Hệ Thống Ngẫu Nhiên Mở Quán Bán Đồ Ngon.

Có thể xuyên không, trọng sinh, còn có bàn tay vàng!!!

Phần quà chào mừng người chơi mới còn cho luôn kỹ năng nấu nướng mãn cấp.

Lâm Chu cảm thấy bản thân cũng không nhịn được, phải khen một câu: Chết hay lắm!

Có thể bật hack, thoát kiếp làm culi cho tư bản, leo lên đỉnh cao của đời người thì chết một lần có tính là gì!

Cậu vui vẻ chấp nhận, cuộc sống tươi đẹp đang ở ngay trước mắt!

Vì hệ thống vận hành dựa vào điểm ngon miệng nhận được từ thực khách nên mỗi tuần sẽ đổi một nhiệm vụ mới. Nếu Lâm Chu hoàn thành thì có thể nhận được đủ loại phần thưởng ngẫu nhiên, nó cũng có thể thông qua thực khách đến ăn để nhận điểm ngon miệng, vận hành hệ thống.

Túm cái quần thì đây là chuyện đôi bên cùng có lợi.

Qua một tuần làm việc thực tế, Lâm Chu đã thăm dò được rõ cách vận hành của hệ thống. Biệt thự này chính là phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ đầu tuần, để cậu có ngay một ngôi nhà ở thế giới xa lạ này.

Vừa khởi đầu đã ra tay rất chi là bạo, việc này khiến Lâm Chu cực kỳ hóng phần thưởng tiếp theo!

[Nhiệm vụ tuần này: 8h tối mỗi ngày, chạy đến công viên Hoa Quả Sơn bán 200 cái bánh bao. ]

[Sách dạy nấu ăn:

[Nhận nhiệm vụ - Từ chối ]

Tuy cảm thấy 8h tối còn mò đến công viên bán bánh bao thì cứ quai quái nhưng Lâm Chu vẫn không hề do dự, click vào phần nhận nhiệm vụ.

Thời gian bắt đầu nhiệm vụ là 8h tối, thế sao bây giờ đã refresh rồi nhỉ?

Tật cáu kỉnh lúc rời giường của cậu chàng tự nhiên trỗi dậy, không nhịn được mà cúi đầu chửi một câu: "Hệ thống tró." Rồi lập tức tắt đèn, thăng tiếp. ...

Đến lúc tỉnh lại, đã là 1h chiều.

Quầy hàng ba bánh trong balo hệ thống đã biến thành quán bánh bao.

Sau khi tỉnh táo lại, Lâm Chu nhanh chóng quyết định xem tối nay sẽ bày quán, bán thể loại bánh bao gì.

Đủ hình đủ vị, loại nào cũng có. Lâm Chu dựa theo khẩu vị của mình, chọn bánh bao nhân thịt bò và bánh bao nhân đậu hũ cay tê.

Sau đó cậu mở điện thoại, lên app chuyên bán thức ăn để order nguyên liệu làm bánh.

Trong lúc Lâm Chu lờ đờ đi đánh răng rửa mặt, nguyên liệu nấu ăn cũng đã được giao đến.

Tiếp theo là quá trình băm nhân, nhào bột, bao bánh vừa lê thê vừa nhàm chán.

Lâm Chu tình toán tiền mua nguyên liệu, công và thời làm xong thì quyết định bán bánh bao nhân thịt bò 10 tệ/1 cái. Còn bánh bao nhân đậu hũ cay tê thì 5 tệ/ 1 cái.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, đúng 8h tối, cậu đạp xe ba bánh đến công viên Hoa Quả Sơn.

Lúc này đang là giữa hè, buổi tối có rất nhiều người ra công viên dạo mát. Nào chạy bộ, nào đi bộ, cả nhảy quảng trường cũng có luôn.

(Nhảy quảng trường: như kiểu các bô lão tụ tập, bật nhạc nhảy cổ điển ở công viên ở VN mình.)

Ven đường còn có rất nhiều bạn hàng đang bán đồ nướng, xiên que.

Thấy chỗ này đông vui nhộn nhịp như thế, thoáng cái Lâm Chu đã cảm thấy một tối bán 200 cái bánh bao là chuyện nhỏ, dễ ợt ấy mà.

Tìm được vị trí, cậu chàng không nói nhiều mà bắt đầu bày quán bán hàng.

Từng tầng từng tầng lồng hấp chồng lên nhau, bên trong đầy ắp bánh bao đã được gói gọn gàng xinh xắn.

Giờ chỉ cần bật bếp là hấp được luôn.

Trên xe có 2 bếp nên một cái hấp bánh bao nhân thịt bò, một cái hấp bánh nhân đậu hũ cay tê.

Trong lúc đợi bánh chín, Lâm Chu lôi từ trên xe ba bánh ra một cái ghế gấp, nhàn nhã lướt điện thoại di động.

Việc bày quán này cậu đã quen tay lắm rồi, giờ còn chưa đến lúc bận rộn đâu.

Lười biếng tí là vừa xinh.

Ông chú bán xiên que ngay cạnh thấy Lâm Chu đêm hôm khuya khoắt mà lại bày quán bán bánh bao thì rất ngạc nhiên, trong mắt lóe lên chút không hiểu cùng hoang mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận