Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 600: Tuần này nghỉ hai ngày cuối tuần (2)

Chương 600: Tuần này nghỉ hai ngày cuối tuần (2)Chương 600: Tuần này nghỉ hai ngày cuối tuần (2)
"Em không cần kẹo hồ lô khác, chỉ muốn kẹo hồ lô mà anh làm, ăn ngon!"
Mắt thấy bé gái càng nói càng đau lòng, sắp khóc tới nơi. Mẹ cô bé đành ôm con mình lên, cười xin lỗi Lâm Chu.
"Không sao đâu ông chủ Lâm, anh buôn bán xong thì dọn quầy đi, tôi dỗ là được."
Người mẹ này vừa nhìn cũng là fan của ông chủ Lâm, đối mặt với ông chủ Lâm dịu dàng dỗ con gái cô, căn bản không chống đỡ được.
Vừa nhìn là biết sau này ông chủ Lâm chính là người ba tốt, thật dịu dàng!
Không biết cô gái nào được lợi đây.
Không thể nghĩ, không thể nghĩ, tưởng tượng đến có cô gái nào gả cho ông chủ Lâm mỗi ngày ăn món ngon mà ông chủ Lâm làm, cô liên không nhịn được ganh tị.
"Được, tạm biệt."
"Hả? Uổng phí công sức tôi chờ mong hoành thánh cả nửa ngày?"
Nếu còn không đi, chờ tụi nó bắt đầu khóc rống, cậu muốn đi cũng không được.
Bình thường, chỉ có thông tin ông chủ Lâm bày quầy hàng ở đâu và dọn quầy là truyền nhanh nhất.
Không bao lâu, các khách hàng ruột trong nhóm đã biết chuyện tuần này ông chủ Lâm nghỉ hai ngày cuối tuần.
Thừa dịp những học sinh tiểu học còn có thể nhịn, chưa khóc ra, cậu phải nhanh chóng chuồn đi!
Tất cả mọi người không ngờ tuần này bán lại kết thúc nhanh như vậy, khiến các khách hàng ruột chờ mong bán lại nửa ngày đều đau lòng muốn chết.
Lâm Chu cũng phát hiện những bạn nhỏ không mua được đều đau lòng nhìn cậu.
"Tại chúng tôi nghĩ cháo và mì lạnh nướng đều là buổi sáng, lỡ như buổi tối ông chủ Lâm còn bày quầy thì sao."
"Tôi muốn ăn cá kho cơm rượu, cố tình đến chợ đợi hai tiếng, cũng không gặp được ông chủ Lâm."
"Các anh có ngốc không, mấy ngày nay ông chủ Lâm bán lại người ta đều đăng lên mà, còn đi chờ."
"Đúng đó, tôi cũng muốn ăn hoành thánh, nửa đêm còn đi nghĩa trang canh ở đó cả đêm, kết quả không được gì."
"Thời gian tuần này trôi qua mau thật, nháy mắt đã hết."
"Haiz, tôi còn chưa được nghỉ hai ngày cuối tuần, ông chủ Lâm lại nghỉ."
"Nhất thời không biết nên hâm mộ ông chủ Lâm được nghỉ hai ngày cuối tuần, hay là đau lòng bản thân không có mà ăn."
Tuần này hết hy vọng rồi, mọi người không ăn được, cũng có thể khoe khoang cảm khái một chút thôi.
"Không biết tuần sau ông chủ Lâm bày quầy hàng ở đâu, hy vọng còn ở Giang Đông."
Nhiệm vụ tuần này cực kỳ tự do, cậu bán lại món ngon năm ngày, đã vượt mức hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Người thì đi làm, người thì nghỉ ngơi, tuy đáng tiếc không ăn được món ngon, nhưng ông chủ Lâm nghỉ ngơi, bọn họ cũng không còn cách nào. ...
Tuần này ông chủ Lâm nghỉ hai ngày cuối tuần, mọi người cũng không cần nhọc lòng tìm ông chủ Lâm nữa.
Các khách hàng ruột phát ra kỳ vọng tốt đẹp. Hàn huyên một lúc, trong nhóm dần dần không còn tin nhắn nữa.
Lâm Chu về đến nhà mới nhớ tới giao nhiệm vụ.
"Đúng đúng đúng, tốt nhất luôn ở Giang Đông."
Lúc này nhiệm vụ vừa giao ra, phần thưởng nháy mắt đã vào tài khoản.
[Đinh — phần thưởng nhiệm vụ tuần này đã vào tài khoản!]
[Chúc mừng kí chủ đạt được kỹ năng phi công cao cấp! Trong tất cả phần thưởng, Lâm Chu thích phần thưởng kỹ năng nhất.
Mấy thứ như máy bay, biệt thự, xe v. v.. , đều có thể tiêu tiền mua được. Thứ đáng giá thật sự chính là phân thưởng kỹ năng tiêu tiền cũng không mua được.
Bởi vì không cần cậu học tập, chỉ cần sau khi nhận phần thưởng rồi dung hợp kỹ năng, thật sự vô cùng thần kỳ.
Lâm Chu gấp gáp nhận thưởng, giây tiếp theo, cậu đã nắm giữ các hạng mục kỹ năng điều khiển của phi công. Cậu cũng đã biết làm sao lại là máy bay - phần thưởng tuần trước rồi.
Xem ra ngày mai cậu có thể tự mình lái máy bay đến đảo nhỏ mà anh Minh Viễn tổ chức hôn lễ.
Tốt lắm, vừa vặn cậu cũng muốn trải nghiệm cảm giác lái máy bay là như thế nào.
Lâm Chu vui vẻ bước vào phòng tắm rửa.
Bên kia, cha con nhà họ Trương đang thương lượng chuyện hôn lễ.
Địa điểm hôn lễ trên đảo nhỏ đều đã chuẩn bị sẵn sàng. Nhân viên công tác cũng tới từ sớm.
Hiện tại vào ngày hôn lễ chính thức bắt đầu tiệc cưới, thiệp mời cũng đã phát đi từ lâu, máy bay đưa đón bao trọn gói cũng được sắp xếp xong.
Hai nhà là quan hệ kinh doanh hữu nghị, hôn lễ không chỉ là hôn lễ, còn có tính chất kinh doanh nhất định ở bên trong.
Khách khứa được mời đến không chỉ có bạn bè, thân thích mà còn có cả đối tác làm ăn, người quen trên thương trường gặp mặt nữa.
Cho nên chuyện hôm hôn lễ có thể nói là cực kỳ rườm rà.
Cha con nhà họ Trương sớm bắt đầu duyệt lại bảng lịch trình hôm hôn lễ.
Đương nhiên, chuyện bọn họ quan tâm nhất vẫn là chuyện tiệc cưới hôm hôn lễ.
"Đúng rồi, bên Tiểu Lâm nói thế nào, ngày mai có thể xuất phát với chúng ta không?"
Khi Trương Minh Viễn đang duyệt lại thực đơn tiệc cưới, nghĩ đến Lâm Chu, lập tức hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận