Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 849. Sao tôi cảm thấy sữa dừa dầm đá vị sữa uống ngon hơn?



Chương 849. Sao tôi cảm thấy sữa dừa dầm đá vị sữa uống ngon hơn?




Có một người đồng nghiệp khá hứng thú với trà sữa này, đang do dự muốn gọi một ly.
Nói xong, người phản bác cảm thấy mình nói hơi to, anh lập tức vô cùng bối rối quay sang nhìn ông chủ, chỉ sợ ông chủ nghe thấy lời anh vừa nói.
Sau đó, anh vừa quay đầu lại đã nhìn thấy ánh mắt của ông chủ nhìn sang.
Đệc!
Nói to quá rồi!
Ông chủ nghe thấy rồi!
Khuôn mặt người đàn ông cứng đờ, anh ngượng ngùng cười với ông chủ.
Sau đó bắt gặp ánh mắt của Lâm Chu, nhịn không được mà chịu thua, đi đến trước quầy hàng.
“À ừm, ông chủ cho tôi một ly, hửm...” Người đàn ông nhìn mấy loại trên bảng hiệu, chọn vị anh thấy hứng thú.
“Sữa dừa dầm đá vị sữa.”
Trong một hàng tên, chỉ có cái tên này khá bình thường.
Lâm Chu nghe thấy cái tên này, khuôn mặt cậu đơ ra theo phản xạ.
Hay lắm.
Sữa dừa dầm đá vị sữa là món nào?
Nghe cái tên này, Lâm Chu nhất thời không nhận ra đối phương đã đọc sai.
Sau đó, tầm mắt từ từ di chuyển lên, nhìn thấy dòng chữ dưới cùng, khóe miệng giật giật.
“Đọc từ trên xuống dưới.”
Giọng điệu của Lâm Chu bình tĩnh, nhưng trong lòng lại chịu đả kích một lần nữa.
Mấy cái tên trà sữa cậu nghĩ hói đầu mới đặt được, trông kỳ lạ như vậy hả?
“Hả?”
Nghe lời người đàn ông nói, mấy người đồng nghiệp đi đằng sau hoàn toàn không thấy có gì vấn đề.
Ngược lại còn thấy người này thật khó hiểu.
Vừa nãy người nói đắt cũng là anh, bây giờ người đầu tiên bước đến mua cũng là anh.
Hành động đúng là 9!
Về phần tại sao là 9, vì 6 đã lật!
Bây giờ bọn họ chỉ muốn đợi người này mua một ly, nếm thử mùi vị.
Xem thử rốt cuộc là có vị gì.
“Hả? Đọc từ trên xuống dưới à? Sao tôi lại thấy Sữa dừa dầm đá vị sữa ngon hơn nhỉ, có vị này không?”
Người đàn ông nhìn lại menu, có thể do ấn tượng ban đầu, cho nên anh đọc ngang, bây giờ nhìn lại một lần nữa, anh vẫn thấy Sữa dừa dầm đá vị sữa ngon hơn.
Lâm Chu: ...
Nhìn vào đôi mắt to tròn chân thành của khách hàng.
Lâm Chu thực sự hơi sụp đổ.
Đôi lúc một mình đi bày quầy hàng thực sự rất bất lực.
Cậu lại nhìn thấy sự đáng yêu, khao khát muốn uống từ trong mắt một người đàn ông.
Thật đúng là có độc!
Lâm Chu tàn nhẫn nhắm mắt lại, nhẫn tâm lắc đầu.
“Không có vị này.”
Người đàn ông thở dài thất vọng.
Sau đó nghiên cứu menu, “Ông chủ, sinh tố trái cây vị tình yêu cuồng nhiệt là gì?”
“Nước ép trái cây. Sử dụng nhiều loại nước ép trái cây tươi để pha trộn với nhau, chắc hương vị là vị mix.”
“Vậy thì cho tôi một ly nước ép trái cây đi.” Người đàn ông cảm thấy hứng thú khi nghe Lâm Chu mô tả.
Nhiều loại nước ép trái cây trộn lẫn vào nhau, cũng không biết hương vị sẽ như thế nào.
“Bao nhiêu tiền?”
Nghĩ đến giá cả Giang Từ nói, người đàn ông hơi khó khăn mở miệng hỏi.
Nếu không phải lúc nãy anh chê trà sữa đắt trước mặt ông chủ bị ông chủ nghe thấy, anh ngượng ngùng muốn xoa dịu bầu không khí, đầu nóng lên liền bước đến muốn mua một ly.
Thì bây giờ cũng không cần phải lo lắng giá cả quá đắt, tốn quá nhiều tiền rồi.
“68.”
“Đậu má!”
Người đàn ông chính là kiểu người thẳng thắn mau miệng, lúc nào miệng cũng nhanh hơn não một bước.
Nghe đến giá cả, anh lập tức nóng đầu, buột miệng chửi thề.
Lâm Chu nhìn thấy phản ứng của người đàn ông, tay cầm thùng nước ép trái cây không dám đổ ra.
Đừng để làm xong khách lại không mua thì lãng phí.
“Cậu dùng nước ép trái cây gì mà đắt thế?”
Sau khi bình tĩnh lại, người đàn ông không hiểu, hoàn toàn không hiểu!
Nước ép trái cây ở các cửa hàng bình thường cũng không có giá này!
“Dùng nhiều loại trái cây, ví dụ như nước ép dâu tây, nước ép anh đào, nước ép vải, nước ép măng cụt,… Tổng cộng hơn mười loại nước ép trái cây được pha theo tỷ lệ khác nhau.”
Nước ép trái cây thật sự rất đắt, không còn cách nào khác, trái cây mùa đông vốn đắt tiền, lại còn có một số loại trái cây nhập khẩu, giá thành mua vào rất cao.
Nước ép trái cây đắt một chút, anh có thể chê đắt, nhưng đắt đến mức này, một ly nước ép trái cây có đến mười mấy loại hương vị, anh thực sự rất tò mò.
Chủ yếu chỗ này là quầy hàng rong nên anh mới thấy đắt.
Nếu bán với giá 108 tệ ở những nơi như ktv, quán bar,… Thì người đàn ông ấy cũng thấy bình thường.
“Cho tôi một ly.”
Người đàn ông sảng khoái trả tiền, sau đó nhìn chủ quán rót nước ép trái cây vào ly nhựa trong suốt. Nước ép trái cây không quá đặc sệt, cũng không loãng như nước.
Màu sắc trông rất đẹp mắt.
Màu hơi đỏ, màu sắc rất sáng, là màu sắc khiến người ta thèm ăn
Khiến ai nhìn thấy cũng muốn nếm thử mùi vị.
Nhận ly nước ép trái cây 68 tệ, người đàn ông nóng lòng uống một ngụm.
Sau đó mắt anh sáng lên!
Hương vị chua ngọt này vô cùng tuyệt vời.
Rất khó để thưởng thức một ly nước ép trái cây với nhiều hương vị như vậy. Hết chương 849.



Bạn cần đăng nhập để bình luận