Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 465: Anh trai thổi kèn Xô-na hả? (2)

Chương 465: Anh trai thổi kèn Xô-na hả? (2)Chương 465: Anh trai thổi kèn Xô-na hả? (2)
"Có thể kêu tôi là ông chủ Lâm được không? Cảm ơn."
Lâm Chu không dám tưởng tượng đến hình ảnh sau này khách hàng nhận ra cậu, mở miệng chính là anh trai thổi kèn Xô-na.
Hình ảnh quá đẹp, cậu không dám nhìn.
"À, thật xin lỗi thật xin lỗi, ông chủ Lâm, thật sự là anh àI"
Thử hỏi, người nào thích lướt web, tuần trước lại không lướt được video món Tây kèn Xô-na chứ.
Có thể có người không hiểu nổi Lâm Chu trong hình ảnh, nhưng nhiều ít cũng từng lướt thấy. Không có hứng thú thì lướt qua luôn.
Lúc ấy khi Vương Tử Minh lướt được video còn đang suy nghĩ, nhiều người có tiền thật chứ, bít tết 3000 tệ cũng có đông người ăn như vậy.
Hiện tại, anh biết trứng trà ngon lành này lại do ông chủ Lâm bán cũng vừa mừng lại vừa lo.
Làm gì vậy chứ, còn không mua trứng trà đi!
Giá cả hai thứ khác nhau một trời một vực, cũng khiến anh nhất thời không dám nghĩ tới phương diện kia.
Không ngờ trấn nhỏ hẻo lánh lạc hậu như vậy cũng có thể gặp được người biết cậu.
Lâm Chu nhìn dáng vẻ kích động của Vương Tử Minh, cười gật đầu.
"Là tôi."
Vương Phú Quý nhìn dáng vẻ con trai ông lúc thì kinh ngạc lúc thì bối rối, còn có cuộc đối thoại khiến ông mù mịt.
Anh có đẳng cấp gì lại ăn được trứng trà 10 tệ do ông chủ Lâm bán bít tết 3000 tệ làm.
Có người anh trai lớn tuổi hơn cậu, đột nhiên trở nên như vậy khiến Lâm Chu cũng hơi bất ngờ.
"Ông chủ Lâm, tiện chụp ảnh chung không?"
Vương Tử Minh dè dặt đứng lên, đi đến trước mặt Lâm Chu hỏi thử.
"Ba đừng gấp, đây là ông chủ Lâm đấy!"
Đây là lần đầu cậu được fans nhận ra và muốn chụp ảnh chung lúc bày quầy bán hàng, cảm giác thật sự rất mới lạ.
Sau đó Lâm Chu thấy anh trai cứ như gặp được ngôi sao, kích động đứng bên cạnh cậu, xem video cảm thấy ông chủ Lâm không cao bao nhiêu cả, kết quả Vương Tử Minh đứng cạnh Lâm Chu còn thấp hơn nửa cái đầu.
Lâm Chu cười tươi rói phối hợp.
Cậu do dự gật đầu.
Các hành khách trên xe nhìn thấy cảnh này đều tưởng Lâm Chu là người nổi tiếng nào đó mà bọn họ không biết, nên tụ tập lại nhỏ giọng thảo luận.
Xe tuyến không lớn, thính giác của Lâm Chu lại rất nhạy, nghe rõ từng lời các hành khách nhỏ giọng thì thầm.
"Điện thoại di động của tôi cùi lắm, già cỗi quá rồi không chụp ảnh được."
"Chúng ta có nên đến chụp ảnh chung, xin chữ ký luôn không?"
"Cậu nhóc này đúng là đẹp trai, rất đẹp luôn ấy."
"Nhìn thôi cũng được, ngồi xe tuyến có thể gặp được ngôi sao, quay về cũng có chuyện để nói."
"Tôi nói mà, sao trấn nhỏ lại có người đẹp trai đến vậy, thì ra là ngôi sao!"
Lập tức, cậu cảm thấy hơi bối rối.
Nhưng vẫn ổn.
Trải qua combo xấu hổ tuần trước, cậu cảm thấy da mặt mình đã được rèn luyện dày hơn rồi. Mặc kệ trong lòng cậu nghĩ thế nào, ngoài mặt đều ra vẻ vô cùng bình tĩnh.
Sự dịu dàng đúng mực mang theo nụ cười khiến cho người ta cảm thấy cậu rất lễ phép, cũng có cảm giác xa cách nhất định, rất thích hợp cho hình tượng kinh doanh đối ngoại.
Vương Phú Quý đợi cả buổi, thấy cuối cùng con trai lề mề xong, thẳng tay đẩy anh sang một bên, mở miệng mua trứng trà.
Trông cậy vào con trai, còn chả biết lề mà lề mề tới bao giờ.
Đã nói đến mua trứng trà, kết quả nhìn thấy người ta lại đến bắt chuyện, còn muốn chụp ảnh chung, cũng không biết là đang làm gì.
"Cậu trai trẻ, lấy tôi hai quả trứng trà, con trai tôi trả tiền."
"Được, 10 tệ một quả."
Lâm Chu cực kỳ ấn tượng với Vương Phú Quý, đây là khách hàng đầu tiên báo cảnh sát đến bắt cậu từ lúc bắt đầu bày quầy bán hàng.
Muốn không nhớ cũng khó.
Không ngờ fans này lại là con trai của ông bác báo cảnh sát.
Chắc chắn bọn họ không sống cùng nhau, nếu không thì chuyện trước đó sẽ không xảy ra.
Lâm Chu suy nghĩ mông lung, nhưng tay vẫn nhanh chóng mở thùng giữ nhiệt, vớt hai quả trứng trà ra đưa cho Vương Phú Quý.
"Ba, hai quả ăn đủ không?"
"Ông chủ Lâm, lấy tôi hai mươi quả đi!"
Vương Tử Minh biết người bán trứng trà là ông chủ Lâm, nghĩ trứng trà 10 tệ một quả không đắt chút nào, so với miếng bít tết 3000 tệ, anh cảm thấy đây là tặng không rồi.
Không ngờ ông chủ Lâm lại đến bày quầy bán hàng trong trấn nhỏ không chút tiếng tăm nào của bọn họI
Vương Tử Minh không hiểu, nhưng rất vui.
Anh lại có thể ăn được trứng trà do ông chủ Lâm đang hot toàn mạng làm!
Đây là bò bít tết phối kèn Xô-na 3000 tệ do ông chủ Lâm đích thân làm đấy!
Khó trách lại ngon đến vậy.
Thì ra mọi thứ đều có lý do.
Vương Tử Minh cười đến mức mặt sắp nở hoa.
Anh hỏi Lâm Chu có mã QR không rồi quét mã thanh toán 200 tệ.
Lâm Chu gật đầu, gói thêm 18 quả trứng trà.
"Cho tôi thêm cốt trà nhé ông chủ Lâm."
"Cốt trà cậu làm trộn cơm ăn ngon lắm, chúng tôi định cho thêm vài quả trứng vào cốt trà này, kết quả nhịn không được trộn cơm ăn hết, rất ngon!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận