Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 236: Phần thưởng nhiệm vụ tuần này (1)

Chương 236: Phần thưởng nhiệm vụ tuần này (1)Chương 236: Phần thưởng nhiệm vụ tuần này (1)
"Ông chủ Lâm ơi tôi biết một chỗ ổn áp lắm. Cậu đi Hà Vô các bày quầy bán hàng đi, chỗ đó rất tốt!"
"Hà Vô các ở đâu cơ?" Có khách hàng bên cạnh nghi ngờ hỏi
"Cửa nhà tôi."
Khách hàng còn lại: ”...'
Lâm Chu mỉm cười lắng nghe. Có quá nhiều khách hàng vây quanh đây, mỗi người một câu, cậu có muốn trả lời cũng không đáp hết được, chi bằng im im nướng cá thu đao nghe bọn họ nói chuyện cho rồi.
"Hình như lần nào ông chủ Lâm bày quầy bán hàng cũng đều chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn rất tốt. Món gà rán trước đó toàn dùng gà sống, bây giờ cá thu đao này cũng rất mới mẻ."
Thành phố Giang Đông không giáp biển, không ăn được cá thu đao tươi.
Nhưng hàng đông lạnh cũng chia ra loại tốt loại xấu.
Loại cá này rất hay gặp, bình thường chợ đêm hoặc là quán đồ nướng cũng chỉ bán 10 - 20 tệ.
Cá thu đao Lâm Chu đặt trên vỉ có thân cá rất thẳng, lại còn khô mát không dính dớp.
"Tàm tạm, giá vốn không đắt đến thế."
"Tiền mua nguyên liệu không rẻ đúng không ông chủ. Lúc trước tôi có đi ăn ở cửa hàng đồ Nhật. Một con cá thu đao nướng tận 68 tệ, cũng không xê xích mấy với giá ông chủ Lâm bán ra."
Hơn nữa trên thân cá còn có mấy điểm nhỏ nhỏ màu lam màu lục có chiều sâu như vảy cá, thoạt nhìn số lượng điểm nhỏ rất nhiều, nói lên độ tươi của cá là có đảm bảo.
Lâm Chu vừa trả lời vừa lật cá thu đao đang nướng chảy mỡ xì xèo.
Ví dụ như có thể xem mắt cá có trong suốt hay không, thân cá có thẳng thớm không cong mà không cần cái gì nẹp hay không, từ đó là có thể phân biệt ra.
"Còn đừng nói, dạ dày của tôi ăn đồ sống là tiêu chảy ngay. Đi ăn đồ ăn Nhật một lần là không đi thêm lần nào nữa, chẳng ăn được gì cả, chỉ gọi một bát mì. Bát mì kia cũng vi diệu lắm nhá, trông trắng nồng thanh đạm, vào miệng thì ối đồi ôi luôn, dâu mỡ vãi cả chưởng."
"Cửa hàng đồ Nhật hiểm độc lắm. Rất nhiều nguyên liệu nấu ăn mua vào chỉ mấy tệ thôi, qua tay bán hơn trăm lận, hại người vô cùng.”
"Cá sống mà 100 - 200 tệ là tưởng tượng được chất lượng thế nào rồi đấy. Ăn cái đấy không sợ bị tiêu chảy à."
Lỗ vốn là chuyện không thể nào, chỉ là vấn đề kiếm nhiều hay ít thôi.
Gia vị lấm tấm chạm tới cá nướng thì lập tức bị dầu trơn chảy ra do nướng trên nhiệt độ cao hòa tan, một lần nữa tỏa ra hương vị mới.
Từng con cá thu đao kẹp ở giữa vỉ nướng, bị lửa than nướng ra đường vân, xèo xèo chảy mỡ. Rõ ràng là chưa thêm chút gia vị nào mà vị tươi của cá và mùi đồ nướng lửa than thơm nức cũng đã rất thu hút người khác.
Thấy cá nướng đã gần được, Lâm Chu cầm gia vị rải đều lên trên thân cá.
"Ha ha ha ha, ăn sushi thì phải đi mấy chỗ ven biển mà ăn, cá vừa lên bờ là ăn luôn, rất tươi ngọt."...
Cá thu đao có rất nhiều dầu trơn. Dầu trong da cá đều bị nướng chảy ra ngoài, mùi thơm vô cùng nồng đậm. Sau khi thêm gia vị, có cả muối nên vị tươi lại càng nổi bật hơn.
Sau khi nướng, vị tươi của thịt cá đã hoàn toàn bị kích phát ra. Cắn xuống một cái, da cá giòn giòn thơm thơm, mùi hương tỏa ra bốn phía.
Gia vị rắc lên cũng chỉ là một ít thì là, muối, bột tỏi vân vân, không dùng quá nhiều nguyên liệu.
Chất lượng của nhóm cá thu đao Lâm Chu mua không tệ, không cần sử dụng nhiều loại gia vị nặng mùi để át vị tanh. "Ăn cay không? Có thì để tôi rắc ớt bột riêng cho."
Làm theo khẩu vị thanh đạm, ướp trước rồi đặt lên nướng, ăn vị của thịt cá là chính.
Từ lúc đặt một nhóm cá thu đao lên vỉ nướng đến khi nướng chín cũng chỉ mới mấy phút.
Vị mềm mềm tươi ngon vượt quá mức tưởng tượng, mùi vị kia có sự khác biệt rất lớn với thịt cá bình thường.
Dầu trên da cá bị nướng nhiệt độ cao đã tan ra, ngấm hẳn vào thịt cá. Cẩn thận nhấm nháp lại không thấy dầu mỡ chút nào, chỉ cảm thấy mồm miệng thơm ngát.
Khi ăn đến thịt ở phần bụng cá thì sẽ thấy vị hơi hơi đắng, không cẩn thận nhấm nháp thì không nếm ra được. Nhưng mà chút vị đắng ấy trái lại làm thịt cá càng thêm phần ngon hơn.
"Ăn ngon quá đi thôi. Ông chủ Lâm bán cho một người hai con đi mà. Ít quá chẳng bõ bèn gì, ngoạm mấy cái là hết con rồi!"
Các khách hàng cầm xiên trúc mới lấy được cá thu đao không bao lâu đã gặm xong.
Ngay cả xương cá cũng bị mút sạch, không buông tha một phân một tấc nào cả.
Sau đó nhìn Lâm Chu lại bắt đầu nướng cá thu đao, hai mắt lập tức long lanh ánh nắng.
"Tổng cộng cũng chỉ chưa đến một trăm con thôi, anh thấy đủ bán không?”
Trong tình huống đủ mua thì Lâm Chu sẽ không giới hạn số lượng, bán xong sớm thì tan tâm sớm thôi.
Nhưng nhìn đội ngũ không thấy cuối trước mắt, cậu không muốn giới hạn số lượng cũng không được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận