Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 808. Aaa! Em không thể sống thiếu ông chủ Lâm mà! (2)



Chương 808. Aaa! Em không thể sống thiếu ông chủ Lâm mà! (2)




“...”
Lâm Chu còn chưa đọc hết mười mấy trang tài liệu, đúng là khiến cậu hơi khó xử.
Đọc xong vài bình luận, cậu trả điện thoại lại cho Tiểu Lý.
“Cười chết mất, khách hàng trên toàn mạng đều sụp đổ cả rồi. Chỉ có những sinh viên ở lại trường, không về nhà là có lộc ăn.”
Kể từ khi Tiểu Lý đến làm việc cùng Lâm Chu, việc anh thích làm nhất là nhìn một số giang cư mận thèm thuồng món ông chủ làm.
Anh vừa nghĩ mình có thể ăn rất thường xuyên thì đã phấn khích đến mất ngủ.
Nếu không phải hiểu rõ đạo lý im lặng là vàng, anh đã không nhịn nổi muốn khoe khoang ra ngoài một phen.
“Đúng là trùng hợp, vừa khéo địa điểm bày quầy bán hàng ở gần trường đại học. Khách hàng tuần trước đa số là sinh viên, tỷ lệ xuất hiện những người khác rất ít.”
“Tiểu Lý, đừng lo chơi nữa, mang hành lý đã thu xếp xong trên lầu xuống rồi để lên xe đi.”
“OK. Ông chủ, tôi đi làm việc trước đây.”
Tiểu Lý vừa nghe có việc làm lập tức háo hức chạy đi.
Trong phòng khách chỉ còn lại Lâm Chu và Cơm Nắm, một người một chó nhàn rỗi.
Tuần này phải bày quầy bán hàng ngoài trời lạnh nên Lâm Chu không dẫn Cơm Nắm ra ngoài nhiều.
Thế là những lúc ở nhà, Cơm Nắm chỉ thích dính lấy cậu.
“Có lẽ tuần này tao không dẫn mày đi bày quầy bán hàng chung được rồi Cơm Nắm à. Cáp Nhĩ Tân còn lạnh hơn Động Vĩnh nữa.”
Lâm Chu sờ lông trên đầu Cơm Nắm, cảm xúc rất tốt.
Có thể chăm nó từ chó lang thang thành trạng thái lông lá bóng mượt thế này, huấn luyện viên cũng tốn không ít tâm tư.
Trông đẹp hơn lúc mới nhặt về nhà nhiều.
Huấn luyện viên này không chỉ biết huấn luyện chó mà còn biết cách làm đẹp cho nó.
Từ khi giao Cơm Nắm cho anh, nó đã đẹp trai hơn đáng kể.
Cơm Nắm nghe không hiểu, Lâm Chu xoa nó, nó chỉ ủn ủn vào tay Lâm Chu.
Quá là đáng yêu!
Tuần này không dễ mua vé máy bay đi Cáp Nhĩ Tân, nhóm Lâm Chu ngồi thẳng máy bay tư nhân đi.
Đến thứ ba, mọi người đã yên ổn có mặt ở Cáp Nhĩ Tân.
Lâm Chu không vội bày quầy bán hàng ngay trong ngày, ngược lại dẫn Tiểu Lý đi Đại Thế Giới Băng Tuyết chơi một vòng.
Ban đầu, Lâm Chu định đi một mình.
Nhưng Tiểu Lý muốn đi cùng bèn nói bên ngoài không an toàn, anh là vệ sĩ, cần túc trực sau lưng ông chủ.
Sau đó, mọi người đều cảm thấy có lý, thế là Lâm Chu dẫn Tiểu Lý theo cùng.
Vừa hay có người lái xe.
Cậu cũng bớt việc.
Hôm sau, cậu mới chính thức bắt đầu bày quầy bán hàng.
Bởi vì đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, rạng sáng Lâm Chu đi chợ mua một mẻ nguyên liệu thích hợp làm gà ăn mày như: gà mái tơ, mỡ chài heo, vân vân về.
Tiếp đến, cậu đặt hẳn 600 con gà, giao tới mỗi sáng trong vòng một tuần là được.
Với đơn hàng lớn thế này, thông thường chủ cửa hàng đều sẽ hỗ trợ giao hàng.
Vậy nên cậu chỉ cần dậy sớm một ngày, những ngày tiếp theo có thể khôi phục bình thường.
Chủ cửa hàng cung ứng chuyên nghiệp đều sử dụng máy nhổ lông. Sau khi giết gà thì cho vào máy, hai phút sau lấy ra đảm bảo không sót cọng lông nào, xử lý còn sạch hơn làm thủ công.
Dùng cho số lượng gà lớn còn tốt hơn thuê người chuyên nghiệp.
Vẫn là khoa học kỹ thuật phát triển rất tuyệt vời, xử lý nhanh hơn nhân công nhiều.
Rạng sáng đi chợ về, Lâm Chu còn kịp quay lại phòng đánh thêm giấc nữa.
Sau đó, cậu ngủ thẳng đến lúc tự nhiên tỉnh rồi mới bắt đầu xử lý chỗ gà này.
Ướp gia vị nguyên con gà, đợi khi bày quầy bán sẽ bọc gà trong bùn, như thế thuận tiện hơn rất nhiều.
Dùng loại gà mái tơ này làm gà ăn mày, khỏi phải nói chất thịt mềm mại cỡ nào.
Chỉ nhìn thôi đã đủ làm người ta nước miếng chảy ròng ròng.
Sau khi rời giường, Lâm Chu đi vào phòng bếp xử lý gà sạch sẽ, dùng sống dao đập vụn xương cánh, xương đùi và xương cổ, cho từng thứ vào thùng thép không gỉ, lại thêm các loại gia vị như: hành, gừng, tỏi, hương liệu, đại hồi vào ướp.
Đợi đến lúc bày quầy bán hàng, cậu chỉ cần mang theo một cái thùng thép lớn, cộng thêm bếp lò đặt sẵn trên xe quầy. Còn có một thùng bùn, lá sen và các nguyên liệu khác đầy tràn rồi xuất phát.
Lần này, nhóm nhân viên chưa kịp ăn thử, nhưng Lâm Chu nói đến tối cậu sẽ mang mấy con gà ăn mày về.
Tiểu Lý nhìn xe quầy hàng mỗi tuần mỗi khác của Lâm Chu, cực kỳ tò mò.
“Mọi người nói xem ông chủ đặt nhiều xe quầy hàng làm theo yêu cầu như vậy ở đâu nhỉ? Tuần nào cũng đổi, hình như đã chuẩn bị sẵn từ sớm. Hơn nữa, xe quầy được chế tạo rất hoàn hảo nha.”
Tiểu Lý vô cùng cảm khái.
Mỗi tuần là những chiếc xe quầy hàng khác nhau, anh nhìn mà hoa cả mắt.
Anh cảm thấy ông chủ Lâm chắc chắn có sở thích sưu tầm đây mà!
“Không biết nữa! Ông chủ tự tìm người chế tạo theo yêu cầu, sau đó giao đến vị trí chỉ định vào thứ hai hàng tuần.” Hết chương 808.



Bạn cần đăng nhập để bình luận