Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 406: Đìu mé, đội ngũ dài như vậy, vịt quay của anh thì sao! (1)

Chương 406: Đìu mé, đội ngũ dài như vậy, vịt quay của anh thì sao! (1)Chương 406: Đìu mé, đội ngũ dài như vậy, vịt quay của anh thì sao! (1)
Cao Gia Chí không xác định nói.
Nếu thật sự đánh nhau, cậu ta nên giúp đỡ không đây.
Bọn họ một người một chó, còn bên kia là một đám chó.
Đánh không lại chẳng phải là rất mất mặt sao.
"Chưa chắc nha, chó bảo vệ thức ăn lắm, còn có ý thức địa bàn, có lẽ Đại Bảo thuộc về giống chó ngoại lai."
"Ủa, sao ở cổng nhiều người thế?"
Đến giờ Đinh Siêu đi làm, anh chú ý tới xa xa chỗ trang trại chăn nuôi của anh tụ tập rất đông người.
Đánh giá phải cả trăm người, người không biết còn tưởng rằng đang hẹn nhóm đi đánh nhau cơ.
Mấy hôm trước cũng không nhiều người như vậy.
"Hình như là đang đợi sư phụ Lâm bày quầy mua vịt quay."
Đinh Siêu có thể hiểu là vịt quay ngon, có năng lực thu hút nhiều người đến xếp hàng.
"Vậy à, trước đó cũng đâu thấy nhiều người vậy."
Các công nhân tới sớm hơn, lúc làm việc cũng vểnh tai lên nên nghe thấy rất rõ ràng.
Nhưng anh không hiểu chính là, những người này đột nhiên từ đâu nhảy ra.
Anh nghi hoặc bèn đi vào trong trang trại hỏi.
Đinh Siêu vừa nói ra, đã thu hút ánh mắt của mấy khách hàng chung quanh.
"Xin chào xin chào, tôi là ông chủ của trang trại chăn nuôi, mọi người đều đến chờ vịt quay hả?"
Đinh Siêu cầm điếu thuốc, đi đến trong nhóm khách hàng đang tán gẫu cực kỳ vui vẻ, anh đi lên phát thuốc một vòng, sau đó tự giới thiệu, thành công đánh vào trong.
Theo nguyên tắc có náo nhiệt không thể không xem, Đinh Siêu háo hức đi vào cổng lớn, đi đến trước mặt mấy khách hàng.
Cảm giác đó chính là anh vừa dứt lời, mọi người bốn phía vốn đang nói chuyện phiếm hoặc là nói cười, toàn bộ đều xoay qua nhìn anh. Hình ảnh quỷ dị này khiến Đinh Siêu hoảng sợ.
Đây chẳng phải là người ăn được vịt quay từ lúc ông chủ Lâm bày quầy à?
Đinh Siêu thành công dùng một câu nói thu hút tâm mắt của mọi người gần đó.
Ông chủ trang trại chăn nuôi?
"Đúng, chúng tôi đều là khách hàng của ông chủ Lâm, anh là ông chủ của trang trại chăn nuôi này à!?"
"Ông chủ họ gì, chúng tôi đều là fan của ông chủ Lâm, từ Giang Đông qua đây ăn vịt quay của anh ấy."
"Anh cũng may mắn quá đi, đến lúc nào tôi mới có thể may mắn như vậy, được ông chủ Lâm bày quầy hàng trước cửa nhà tôi đây!"
"Ôi mẹ ơi, vậy chẳng phải anh là người mấy ngày nay luôn được ăn vịt quay của ông chủ Lâm rồi?"
Câu này của anh có vấn đề gì không? Anh đành cẩn thận trả lời: "Đúng vậy."
"Ông chủ, vậy khẳng định anh biết ông chủ Lâm bày quầy hàng bán vịt quay từ ngày nào đúng không?"
Đinh Siêu bị nhiêu người nhìn chằm chằm, nhất thời cảm giác không thoải mái.
Một đám khách hàng vây quanh Đinh Siêu, tò mò hỏi hết câu này đến câu khác.
Đinh Siêu vốn đến xem náo nhiệt, nghe ngóng tại sao mới một thoáng đã đông người như vậy.
Không ngờ sau khi anh qua đây, ngược lại thành náo nhiệt.
Anh ngại ngùng trả lời vấn đề của những người này. Với kiểu cách nhiệt tình này, từng người còn trả lại điếu thuốc cho anh, Đinh Siêu cảm giác nếu bản thân không thỏa mãn sự tò mò của bọn họ, e rằng không thể thoát khỏi vòng vây.
"Sư phụ Lâm tới khoảng ngày 10 hay 11 gì đó tôi không nhớ rõ, dù sao cũng chưa được mấy ngày."
Những khách hàng ruột nghe nói như thế, ánh mắt đều mang theo hâm mộ ghen tị nhìn Đinh Siêu.
Ôi phú quý đầy trời, khi nào mới có thể rơi xuống trên đầu bọn họ!
"Quao, vậy chẳng phải là bán ở đây mấy ngày rồi, chúng ta mới phát hiện!"
"Cảm giác sai quá sai rồi."
"Ông chủ Lâm đổi thành phố bày quầy hàng không nói, còn chạy đến cổng trang trại chăn nuôi bày quầy hàng, cái này ai có thể tìm ra chứ!"
"Phì, không tìm thấy, còn không phải bị chúng ta tìm được rồi sao."
"Tôi đã tìm được quy luật ông chủ Lâm bày quầy hàng, tuy thay đổi nơi chốn ngẫu nhiên, không có manh mối, nhưng tôi có thể tìm ông chủ Lâm từ góc độ khách hàng, ví dụ như lần này, chúng ta có thể tìm tin tức ở trên mạng kiểu bày quầy hàng ở nơi kỳ lạ nhưng bán đồ rất ngon, nói không chừng vừa tìm là ra."
"Anh nói có lý, lần sau chúng ta làm như vậy."...
Khi Lâm Chu tới đã có chuẩn bị tâm lý, một tuần không nhìn thấy những khách hàng ruột, thật sự hơi nhớ.
Nhưng khi đến cổng trang trại chăn nuôi, nhìn thấy hiện trường nhiều người như vậy vẫn bị kinh ngạc.
Cậu cũng đã đổi thành phố bày quây hàng rồi, không ngờ những khách hàng này lại có thể đến chờ sớm.
Cảm động, cảm động quái
Những khách hàng ruột nhìn thấy Lâm Chu, cảm xúc tăng vọt reo hò, không khác gì fan nhìn thấy thần tượng.
Tống Thường không hổ là người đu idol, đã sớm chiếm được vị trí quay phim tốt nhất, lấy ra camera bắt đầu quay Lâm Chu.
Mấy khách hàng nhìn thấy Lâm Chu thì xông tới như ong vỡ tổ, ngoài miệng lảm nhảm không ngừng.
"A, ông chủ Lâm, tôi nhớ anh muốn chết!"
"Ông chủ Lâm, có kinh ngạc không, có bất ngờ không, lại bị chúng tôi tìm được rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận