Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 338: Nếu không đi sẽ kẹt xe đấy! (1)

Chương 338: Nếu không đi sẽ kẹt xe đấy! (1)Chương 338: Nếu không đi sẽ kẹt xe đấy! (1)
Vỏ hoành thánh mỏng tang thấm cả canh gà trong nhân đến trơn bóng, cho vào miệng cứ phải gọi là vừa tươi vừa mềm, trong lúc nhai còn mang theo độ đàn hồi của thịt và độ dai của vỏ hoành thánh, cho dù là cảm giác hay là hương vị đều không thể bắt bẻ khiến người ta nếm thử một miếng đã bị kinh ngạc.
Suốt dọc đường canh gà nóng hổi và hoành thánh trượt từ miệng vào trong dạ dày, mẹ Mã đều có cảm giác ấm từ đầu đến chân, thể xác và tinh thần cũng trở nên ấm áp.
"Ngon lắm con trai, con cũng ăn đi."
Sau khi mẹ Mã nếm được hương vị liền kích động cầm thìa múc một miếng hoành thánh đút cho con trai ăn.
Mã Minh thấy dáng vẻ mẹ Mã thích mê món mà anh đề cử cũng rất vui.
Kỹ thuật nấu nướng của ông chủ Lâm quả thực vô địch.
Mã Minh vui vẻ ăn hoành thánh mà mẹ đút, vẻ mặt hưởng thụ.
Ba Mã cô đơn ngồi ở phía trước, nhìn cảnh tượng mẹ hiền con thảo này hâm mộ bĩu môi.
Thấy Mã Minh ăn ngon miệng, mẹ Mã chỉ húp chút nước canh, một bát hoành thánh không ăn được mấy miếng đều thuận tay đút cho Mã Minh.
"Chúng ta ăn xong nhanh chóng đi thôi, đông người dồn lại một cục thế nào cũng kẹt xe."
Lại không có ai chỉ huy, từng chiếc xe đi như ong vỡ tổ toàn bộ quay đầu lui lại làm không tốt sẽ kẹt xe.
Không nói có bao nhiêu người xếp hàng chỉ cần xem đất trống hai bên đường đều bị xe điện tư nhân chiếm hết là biết, chờ đến lúc mọi người cùng nhau đi khẳng định sẽ kẹt xe.
Ba Mã luôn quan sát tình huống xung quanh.
Mã Minh và mẹ Mã cũng không có ý kiến, cầm thìa lên bắt đầu ăn.
Hừ, ông tự ăn!
Còn chưa tới thời gian ông chủ Lâm dọn quầy đã kẹt đường rồi.
Đợi khi phần lớn khách hàng ăn xong, xem náo nhiệt xong chuẩn bị giải tán.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của ba Mã, một người lùi xe không tốt là tận mấy chiếc xe đều bị kẹt.
Ba Mã ăn nhanh, mấy miếng đã ăn hết cả nước dùng lẫn hoành thánh kêu hai mẹ con ở phía sau ngồi vững, khởi động xe chuẩn bị trở về.
"Chiếc BMW trắng này là của ai thế? Dời xe cái nào, biển số xe số đuôi là 886."
"Xe phía trước dựng ngoài rìa quá, tôi không quay được, phía sau lùi xuống một chút cho tôi qua đãi"
"Haiz má ơi, ai đậu xe kỳ cục vậy, trực tiếp khóa xe điện của tôi ở trong rồi."
"Không phải chứ, sao anh lùi xe lại chắn ngang giữa đường vậy."
"Ai đụng đổ xe điện người ta rồi, kêu quá trời kìa!"
Một đám người xem nơi bán của ông chủ Lâm giống như địa điểm tụ tập giải trí.
Tính gắn kết của mấy khách hàng của ông chủ Lâm rất mạnh.
May mà bọn họ ăn xong liền chạy, không đến trước quầy hàng ông chủ Lâm góp vui, bằng không khó đi được.
Trong lúc hiện trường cãi nhau ồn ào, Mã Minh đã về đến nhà, lướt tin tức trong thành phố nhìn thấy buổi tối núi Thao kẹt xe suýt chút nữa cảnh sát giao thông tìm đến, thì vui không tả nổi. Dự cảm của ba anh khá chuẩn đó.
Có thể là bởi vì mỗi tuần ông chủ Lâm đều đổi chỗ, một đám người cùng cảm nhận, từng trải qua nỗi đau không tìm thấy ông chủ Lâm sau đó sinh ra một vài cách mạng hữu nghị.
"Ai có lòng tốt đến đỡ tôi với-"...
Cho dù ăn xong rồi hoặc là người không ăn được cũng không nỡ bỏ đi, ở lại đó vây xem, mọi người cứ ngồi tán gấu, nói đông nói tây.
Không ai quen ai nhưng mà tán gẫu cực kỳ tận hứng. Kết hợp với món ngon đúng là giải tỏa căng thẳng vô địch.
Nói thật hôm nay Mã Minh rất vui vẻ. Anh đã rất lâu không ra ngoài ăn bữa khuya thoải mái ấm áp với ba mẹ như vậy. Hoặc nói là trải nghiệm chưa từng có.
Thật hy vọng cảnh tượng gia đình hòa thuận giống như đêm nay có thể kéo dài lâu một chút nhưng Mã Minh cũng biết là không thể.
Sau khi lướt được tin tức về ông chủ Lâm thì Mã Minh đi ngủ.
Đợi đến buổi tối ngày hôm sau, khi Mã Minh kết thúc livestream, dự định đi núi Thao xếp hàng sớm chờ ông chủ Lâm bày quầy, vừa ra khỏi phòng lại nhìn thấy ba mẹ anh ở cửa chờ anh.
Hửm?
"Ba mẹ, hai người đang đợi con hả?"
"Đúng rồi, đang đợi con livestream xong cùng đi xếp hàng đó."
Không chỉ là Mã Minh, ba Mã mẹ Mã cũng rất hưởng thụ cảnh tượng gia đình đầm ấm yêu thương nhau của tối hôm qua.
Vì thế, bọn họ sẵn sàng đi làm chuyện khiến con trai vui vẻ. Huống hồ hoành thánh đó quả thật rất ngon.
Hôm nay là thứ bảy rồi, cũng không ăn được mấy bữa nữa, thức đêm hai ngày có gì đâu.
"Đi nhanh đi, muộn quá đông người."
Mã Minh kết thúc livestream lúc bảy giờ, cả gia đình tới núi Thao đã tám giờ. Sớm mấy tiếng so với thời gian Lâm Chu bày quầy nhưng bọn họ đến nơi, hiện trường đã có người đang xếp hàng.
Không đúng, là có ghế gấp đang xếp hàng.
Mã Minh đang nghĩ sao mình quên mang ghế đến giữ chỗ thì đã nhìn thấy ba anh xuống xe vòng ra cốp xe sau, cầm ba chiếc ghế nhựa ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận