Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 822. Có thể để tôi đấm gà ăn mày một cú được không? (2)



Chương 822. Có thể để tôi đấm gà ăn mày một cú được không? (2)




Hắn quay đầu ra hiệu anh ta xem cho kỹ.
Sau đó, hắn dồn hết sức đập một cú vào con gà ăn mày mà Lâm Chu vừa lấy ra.
Lâm Chu hé miệng muốn nói gì đó, nhưng còn chưa kịp mở miệng.
Một giây sau, tiếng hét thảm vang vọng trong không trung.
Người bị hại +1.
Tiểu Tiển thấy người đàn ông ôm tay, đau đến cúi người bèn nở nụ cười thỏa mãn.
Thấy chưa? Còn bày đặt từ chối găng tay anh ta đưa.
Đây chính là kết cục đấy!
Lâm Chu không nỡ nhìn cảnh tượng thảm thương này, khóe miệng khẽ giật.
“Thật sự nóng lắm, cũng không dễ khui ra đâu. Vậy nên mọi người đừng thử nữa!”
Chiêu này của người đàn ông xếp hàng cũng không chừa đường sống cho bản thân luôn.
Hắn đau đến nhe răng nhếch miệng.
Muốn nói chuyện mà đau tới nỗi không nói  nên lời, mặt mày méo mó.
Tiểu Tiển thấy thế thì vô cùng vui sướng.
“Ầy, đàn ông đàn ang lớn tồng ngồng, sao không có sức gì hết vậy? Có bị bất lực không đấy?”
Lúc nãy anh ta bị trào phúng, bây giờ xem như tìm về được chút mặt mũi.
Hai người một trước một sau mất mặt như nhau.
Thật sự cho quần chúng ở hiện trường xem đủ náo nhiệt.
Nhóm bạn của Tiểu Tiển cười ngặt nghẽo, vỗ đùi bôm bốp.
Lâm Chu bất đắc dĩ thở dài.
Cậu đấm uỳnh uỳnh hai cú vào gà ăn mày ngay trước mặt Tiểu Tiển và người đàn ông xếp hàng.
Hai cú này không gây ra tổn thương gì lớn, nhưng tính vả mặt cực mạnh.
Tiểu Tiển không cười được nữa.
Hai người từ từ thả lỏng, mặt nhăn mày nhó nhìn về phía Lâm Chu.
Ông chủ, anh không thể tế nhị một chút, đấm thêm vài cú nữa hả!
Thế thì tốt xấu gì họ vẫn có thể giữ lại tí tẹo mặt mũi.
Hiện tại há chẳng phải lộ rõ bọn họ rất yếu à?
Đều là đàn ông, người khác có thể một cú đấm vỡ gà ăn mày, còn bọn họ ra tay thì chả xi nhê gì.
“Ông chủ, anh mạnh thật đấy!”
Lâm Chu nghe lời khen, thản nhiên gật đầu.
Cậu đã ăn viên đại lực do hệ thống sản xuất, không mạnh sao được?
“Đã gói xong sáu con, của anh đây.”
Lâm Chu làm thoăn thoắt hai, ba lần đã đóng gói xong sáu con gà ăn mày rồi đưa qua.
Cậu muốn nhanh nhanh tiễn khách.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, một lò gà ăn mày này của cậu biết bán đến bao giờ!
“Vị khách tiếp theo muốn mua mấy con nào?”
Đứng sau nhóm Tiểu Tiển chính là hai khách du lịch nữ đến vì bị Lâm Chu thu hút.
Cả buổi trời, rốt cuộc thì hai cô cũng chờ được gà ăn mày ra lò.
Hai cô ngửi thấy mùi thơm đã sớm thèm thuồng.
Nhưng có náo nhiệt để xem cũng đỡ chán.
Lúc này, đến lượt mình, hai cô lập tức mua ngay hai con.
“Các cô muốn đóng gói hay cứ thế mang đi?”
Tuy câu này nghe khá mơ hồ.
Nhưng mọi người đều có thể nhanh chóng hiểu được ý nghĩa trong đó.
Đóng gói chính là đập vỡ lớp bùn bên ngoài gà ăn mày, chỉ gói mỗi gà.
Còn cứ thế mang đi chính là để nguyên bùn rồi xách về.
Đương nhiên là hai nữ sinh muốn đóng gói mang đi rồi.
Hai người đàn ông đều không gỡ được lớp bùn bên ngoài vỏ thì nữ sinh bọn họ cũng đừng hòng.
Sau đó lại đến thời khắc Lâm Chu biểu diễn.
“Rắc rắc” hai quyền đã gói gà ăn mày xong.
Hai nữ sinh đã sớm bị mùi thơm của thức ăn làm cho thèm không nhịn được.
Cầm gà ăn mày trong tay, không đợi được trở về ăn, mà vội tìm vị trí bên cạnh quầy hàng, bóc lá sen mềm mại ra.
Bởi vì bên ngoài lá sen bọc một miếng mỡ heo bóng loáng, vừa chạm vào đã dính dầu mỡ, nhưng hai nữ sinh lại không để ý đến.
Bọn họ bóc lá sen, lộ ra hình dáng thật của gà ăn mày.
Trong đám người xếp hàng đã sớm ngửi thấy mùi, thèm không chịu được.
Mấy người phía trước xách gà ăn mày bỏ chạy.
Khiến trong lòng mọi người ngứa ngáy, ngửi được mùi thơm lại không thấy được dáng vẻ của gà ăn mày.
Hiện tại cuối cùng cũng có người có thể thỏa mãn sự tò mò của mọi người, bóc lớp che của gà ăn mày ra trước mặt đám người.
Vừa bóc lá sen ra, mùi thơm của gà ăn mày càng nồng đậm hơn.
Tính bịt kín của lớp bùn rất tốt, dùng rượu và bùn, mùi rượu bên trong lớp bùn hun lá sen mềm nhũn trong quá trình nướng.
Lúc lá sen mềm được nướng chín, dính lên thịt gà, mùi thơm của rượu và lá sen trải qua thời gian nướng dài, bất kể là hương vị hay là mùi đều được thịt gà hấp thu.
Hơi nóng không tản ra ngoài được, chỉ giữ lại bên trong thịt gà.
Lúc này mở ra, hương thơm bay mười dặm.
Nồng nặc đến mức người của cả con phố đều có thể ngửi thấy.
Người ngửi thấy không khỏi chảy nước miếng, không kịp chờ đợi mà cầm đũa dùng một lần lên bắt đầu gắp thịt ăn.
Thịt gà được nướng ra đúng là ngon không thể tả.
Cho nên nước dùng, mùi thơm đều được giữ bên trong thịt gà.
Ăn một miếng đúng là ngon không thể phủ nhận được.
Mùi thơm thuận theo vị tươi, còn có thịt gà trơn mềm và da gà dai dai. Hết chương 822.



Bạn cần đăng nhập để bình luận