Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 532: Món ngon giống như bạn gái đều không thể cùng hưởng! (2)

Chương 532: Món ngon giống như bạn gái đều không thể cùng hưởng! (2)Chương 532: Món ngon giống như bạn gái đều không thể cùng hưởng! (2)
Cô cũng nghĩ như vậy, bằng không hôm nay cũng không dám đến.
Sợ ngửi mùi, không khống chế được bản thân, hoàn toàn không thể chống cự lại sức cám dỗ của món ngon.
Trong không khí khắp nơi đều tản ra mùi thơm của đồ nướng.
Lâm Chu đang nướng một lò xiên thịt dê, thịt xiên ở trên vỉ sắt được lửa than đốt cháy xèo xèo chảy ra mỡ, mùi thơm theo khói bay đi khắp nơi, không khác gì bức tranh khói lửa nhân gian.
Lục Thiển không thể kiềm chế nuốt nước miếng.
Dưới ánh đèn ấm áp chiếu rọi, có thể nhìn thấy mặt ngoài của thịt xiên được nướng có màu hơi nâu cháy, mỡ xèo xèo chảy xuống, khiến người ta thèm điên cuồng nuốt nước miếng.
Thịt dê tươi mới đó là loại thịt mới vừa giết xong được xử lý sạch sẽ, cắt thành miếng lớn rồi mang lên lò nướng.
Không cần xử lý quá nhiều, cứ để lửa than nướng đi toàn bộ lớp dầu mỡ của thịt dê. Sau đó rắc gia vị lên.
Lâm Chu vừa nướng đợt xiên thịt bò tiếp theo, vừa đứng bên cạnh, cầm lấy xiên thịt dê ăn.
Chênh lệch nhiệt độ của Giang Đông cuối tháng mười khá lớn, lúc này một cơn gió lạnh thổi qua, thổi bay đi cả mùi thơm của đồ nướng ra ngoài mười dặm.
Nướng nguyên liệu mới làm, bản thân mùi vị đó không cách nào miêu tả được.
Ánh mắt của những người canh giữ gần lò nướng của Lâm Chu, sẽ không nhịn được dời qua xiên thịt trên lò nướng.
Những công nhân ở hiện trường mặc áo ngắn tay, cũng cảm thấy lạnh nên đi mặc đồ dài tay.
Trong nháy mắt đợt thịt dê đầu tiên ra lò, không khí hiện trường được làm nóng, một đám người xếp hàng lấy xiên thịt dê.
Gia vị nướng đặc chế do các loại hương liệu bột gia vị kết hợp với nhau cứ như vậy dính chặt trên xiên thịt, kèm theo mùi vị của thịt dê nướng cùng lan tỏa ra.
Mặt ngoài nướng khô vàng xốp giòn, ăn đến bên trong mềm một cách kỳ lạ, còn mang theo nước thịt.
Xiên thịt dê mới ra lò, còn đang bốc khói, mùi thơm của thì là và ớt phả vào mặt, khiến người ta không kịp suy nghĩ đã ăn luôn.
Đều là người mình ăn, lúc mọi người chuẩn bị đồ ăn đều cực kỳ hào phóng, cắt thịt cũng không cắt thành miếng, mà là cục thịt, từng cục thịt to.
Mọi người đều tự cầm trong tay thịt xiên, cũng lười ngồi, đứng ăn ngay trên đất trống.
Cắn vào một miếng thịt dê này, còn ai có thể phân biệt được đông tây nam bắc.
"Thịt dê mới đúng là khác biệt, vị tươi vượt qua mùi hăng, hơn nữa gia vị thơm thơm cay cay cũng át đi một phần mùi vị, tôi là một người không thích ăn thịt dê cũng ăn rất ngon."
"Hơn nữa xiên cũng không phải toàn là thịt nạc, lúc ăn phải chút mỡ, cảm nhận được mỡ bị nướng cháy bùng nổ trong miệng, vị béo đó quá chuẩn luôn!"
Tuy rằng không có cảm giác khoa trương kiểu một miếng bắn ra nước, nhưng nước bên trong phong phú, khiến vị của thịt xiên trơn mềm lại mọng nước.
Rượu trái cây, cốc-tai... ai muốn uống cái nào thì uống cái nấy, cứ mở ra thôi!
Mỗi lần nhai nuốt đều sẽ mang đến trải nghiệm mới mẻ cho vị giác.
Xiên thịt dê lớn khá nặng, cầm trong tay cũng có thể cảm nhận được sự nặng trịch đó.
"Thật sự quá ngon!"
"Kính ông chủ Lâm, kính xiên thịt dê!"
Cắn vào một miếng, trong miệng bị nhét đầy, nhai khá tốn sức nhưng mùi thịt ở đó càng ngày càng đậm, thu hút người ta không ngừng nhai nuốt. "Nào nào nào, cụng ly!"
Mùi lửa than nướng mỡ của thịt dê hình thành phản ứng tuyệt diệu.
Mỗi một lần nhai nuốt mọi người đều có một nhận thức mới đối với xiên thịt dê.
"Thịt dê mới đúng là khác biệt, tôi kêu người ta giết, lúc này ăn vào không có mùi tanh gì, tất cả đều là vị tươi còn có mùi thơm của gia vị."
Tiểu Bạch một hơi gặm hai xiên, sau khi đã nghiện mới nỡ mở miệng trò chuyện, bằng không chậm trễ miệng anh ăn thịt xiên.
Xiên thịt dê mà chính tay ông chủ nướng, ăn ít một miếng đều là tổn thất!
Vất vả một ngày, khi màn đêm buông xuống, ăn xiên nướng, uống bia, cảm giác này thật tuyệt.
Tất cả mỏi mệt và vất vả đều được chữa lành trong nháy mắt
Cả ngày nay, anh kêu người đi phụ cận trong thôn tìm người giết heo giết bò đến, lại tìm người nhặt rau, rửa đồ ăn, xiên que, bận rộn không ngừng.
Thẳng đến chạng vạng tất cả mọi chuyện được sắp xếp xong, anh mới có thể nghỉ ngơi và thỏa sức hưởng thụ niềm vui mà đồ nướng mang đến.
Đây vẫn là một ngày bận rộn nhất sau khi anh được phân công đến nông trường làm việc. Nhưng cũng là một ngày vui vẻ nhất của anh.
Ngày kế tiếp, ông chủ đều bày quầy hàng ở cổng nông trường.
Như vậy, chẳng phải mỗi ngày anh đều có thể ăn được đồ nướng à?
Đây không phải chuyện vui vẻ thì lúc nào mới vui vẻ.
Tiểu Bạch vui sướng đến sắp nổi bong bóng. Chuyện tốt như vậy lại để anh gặp được.
Nhất là đồng nghiệp làm việc ở tòa nhà đều đỏ mắt hâm mộ.
Đồng nghiệp được phân công đi phụ trách vườn trái cây cũng rất vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận