Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 339: Nếu không đi sẽ kẹt xe đấy! (2)

Chương 339: Nếu không đi sẽ kẹt xe đấy! (2)Chương 339: Nếu không đi sẽ kẹt xe đấy! (2)
7
Ba anh hay thế à?
"Đi thôi, chúng ta qua ngồi chờ."
Mẹ Mã còn mang theo chai xịt muỗi, nước khoáng, hoa quả, hạt dưa đựng trong một cái túi, có thể gọi là trang bị đầy đủ hết.
So với ba mẹ anh, Mã Minh cảm giác bản thân giống như một fan giả, đến chờ ông chủ Lâm bày quầy lại không biết chuẩn bị cái gì.
"Mẹ, mọi người chuẩn bị từ khi nào thì vậy?"
"Lúc con livestream đó, mẹ với ba con tan làm cũng rảnh rỗi nên thu dọn chút đồ, mẹ nhìn thấy hôm qua người ta xách theo đồ ăn đồ uống còn đánh bài, nghĩ đến con chờ nhàm chán cũng có thể ăn một chút bèn mang theo."
Mẹ Mã giống như dâng vật quý lấy ra một hộp nho, một hộp dưa hấu, một hộp dưa lưới từ trong túi, tất cả đều đã cắt sẵn còn bỏ sẵn tăm.
"Đương nhiên rồi, hôm nay mọi người đều phải đi làm mà."
Mã Minh ngồi ăn hoa quả cùng ba mẹ, cả nhà thoải mái trò chuyện.
Chuyện này rất không khoa học!
Ể?
Sau đó, anh nhận thấy dường như hôm nay có ít người đến hơn hôm qua.
"Ba mẹ có cảm thấy hôm nay ít người đến hơn hôm qua không ạ?"
"Con livestream lâu thế mà vẫn chưa ăn gì, mau ăn một chút đi."
"Ngày đầu tiên đi làm sau kỳ nghỉ lại phải tăng ca, chờ làm xong còn ăn được hoành thánh nữa chắc? Chơi nhau đấy hả!"
Khó trách. ...
Vào giờ này, Hiểu Lâm vẫn chưa tan làm, tâm trạng nôn nao khó chịu.
Lúc này, Mã Minh mới sực nhớ hôm nay là thứ 7, kỳ nghỉ lễ quốc khánh đã kết thúc.
Hôm nay khỏi phải nghĩ cũng biết cô không ăn kịp.
12 giờ ông chủ bắt đầu bán, từ 7 giờ đã có rất nhiều người đứng xếp hàng.
Chờ cô làm xong, tan tầm ít nhất cũng hơn 10 giờ rồi. Lúc đó mới đi qua, cô còn không chen nổi vào hàng chứ đừng nói gì hoành thánh.
Các khách hàng của ông chủ Lâm có đức hạnh gì, cô cũng là khách hàng còn không rõ à!
"Haiz-"
"Cậu tan làm chưa?”
Cộng thêm lượng công việc dồn lại sau kỳ nghỉ rất lớn, ai cũng phải ở lại tăng ca.
Chất lượng làm việc cả ngày nay của mọi người không hề cao.
Rất nhiều người đều vừa du lịch về, thân xác đi làm lại, nhưng tâm hồn còn đang ở nơi xa.
Âm báo tin nhắn vang lên, Hiểu Lâm mở điện thoại ra xem, là tin nhắn từ cô bạn thân Giả Lam.
Không chỉ cô, mọi người trong công ty đều mặt ủ mày chau.
Hiểu Lâm: "Cậu đùa à, há có thể"
Giả lam: "Tớ cũng chưa luôn, làm sao bây giờ?" Hiểu Lâm: "Hên xui thôi."
Giả Lam: "Cậu ngốc à! Tớ tăng ca không đi được, nhưng ông chủ cậu biết ông chủ Lâm mà. Cậu rủ anh ta đi ăn hoành thánh ông chủ Lâm làm cùng cậu, sao anh ta nỡ lòng từ chối được?"
Hiểu Lâm: "II"
Có lý, sao cô không nghĩ đến nhỉ?
Suốt thời gian qua cô quên béng ông chủ luôn!
"Chị em, đại ân không lời nào cảm tạ hết. Cậu không ăn được, tớ sẽ thay cậu ăn nhiều thêm chút!"
Hiểu Lâm nói xong thì vội vội vàng vàng chạy đến phòng làm việc tổng giám đốc tìm ông chủ.
Để lại một mình Giả Lam hóa đá nhìn khung chat.
Vừa nhìn đã biết đây chính là bạn thân, chứ người có quan hệ bình thường không ai nói ra được lời này.
Trong văn phòng, Hiểu Lâm vừa vào đã nhìn ông chủ bằng ánh mắt sáng rực.
Khiến ông chủ đang chăm chỉ làm việc hết sức hoang mang.
"Cô... Cô tìm tôi có việc gì?"
"Ông chủ, anh còn nhớ bánh bao chúng ta từng ăn lúc trước không? Bánh bao cực kỳ ngon ở công viên á! Bây giờ ông chủ bán bánh bao đang bán hoành thánh cũng ngon không kém. Chúng ta đi ăn thử không?”
Ông chủ: III
"Ở đâu?"
Ông chủ bắt đầu cất hồ sơ vào, chuẩn bị xuất phát.
"Ở núi Thao ạ."
"Tôi nhớ cô biết lái xe đúng không? Gô lái xe đi."
Hiểu Lâm thấy tư thế muốn đi của ông chủ thì vô cùng mừng rỡ.
Hê hê, thế này chẳng phải là ăn được rồi ưi
Hiểu Lâm vội lái xe chở ông chủ đến núi Thao.
Còn gọi một shipper đến xếp hàng thay, định mua một phần mang qua cho Giả Lam.
Sau đó, ông chủ nếm được mùi vị hoành thánh, hôm sau không cần Hiểu Lâm thúc giục, chỉ cần thấy sắp đến giờ sẽ gọi Hiểu Lâm cùng đến núi Thao ăn hoành thánh.
Liên tiếp hai ngày, trong khi những người khác tăng ca ở công ty thì hai người cùng nhau ra ngoài.
Chuyện này làm các nhân viên trong công ty suy nghĩ miên man.
Sau khi nhìn theo bóng lưng hai người lần lượt rời đi, trong nhóm nhỏ bùng nổ.
"Ông chủ và Hiểu Lâm đang hẹn hò hả?"
"Chắc không có đâu! Ông chủ sắp 40 rồi, Hiểu Lâm mới hơn 20, chênh lệch hơi nhiều á."
"Lớn tuổi thì sao chứ! Ông chủ vẫn chưa kết hôn, mấy năm nay dồn hết tinh thần và sức lực vào công việc, đời sống cá nhân rất trong sạch. Hơn nữa, người lớn tuổi giàu tình cảm!"
"Tôi thấy do mọi người nghĩ nhiều thôi. Ai lại chịu hẹn hò với ông chủ ngày ngày bắt mình tăng ca chứ! Thật sự không nghĩ ra được. Hơn nữa, ông chủ còn là người cuồng công việc, không dám tưởng tượng ở cùng người này sẽ đáng sợ đến mức nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận