Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 675: Rất nhiều người khu vực phía bắc đi Bạch Hà tìm ông chủ Lâm (1)

Chương 675: Rất nhiều người khu vực phía bắc đi Bạch Hà tìm ông chủ Lâm (1)Chương 675: Rất nhiều người khu vực phía bắc đi Bạch Hà tìm ông chủ Lâm (1)
Cái gì mà người Bạch Hà tự phát lái xe miễn phí đưa đón khách du lịch vùng ngoài.
Trên chợ sáng không chỉ bán hoa quả theo trái cho các khách du lịch phương nam mà còn hoa quả bày đĩa.
Từng chuyện từng chuyện, cái nào không khiến những người phương bắc bọn họ kinh ngạc.
Trong nhất thời, Từ Tiểu Soái cảm giác tổn thương tâm lý như bị bỏ rơi.
Bọn họ sống ở phương bắc đã nhiều năm, cũng chưa từng thấy có người chiều chuộng bọn họ như vậy!
Nhất là trên mạng còn có người vùng khác cười nhạo bọn họ, nào là 'mẹ của mọi người không cần mọi người nữa rồi!' đọc vào thật chói mắt.
Cũng may anh không phải người Bạch Hà, chỉ là cũng hơi kinh ngạc giống người phương bắc thôi, tuyệt đối không tổn thương tâm lý.
Đợi đến 11 giờ đêm, Từ Tiểu Soái và trợ lý đã nghỉ ngơi đầy đủ, cùng nhau chạy tới sân bay, chờ đăng ký.
Hành trình nhàm chán khiến tâm mắt của anh không nhịn được nhìn về phía cô gái bên cạnh đang nghiên cứu cẩm nang du lịch Bạch Hà từ lúc lên máy bay.
"Nhiều người quá!"
Đều là người Bạch Long Giang, dù thành phố nào nổi tiếng, bọn họ cũng rất vui. ....
Không ngờ thời gian này không phải mùa du lịch, nhưng Bạch Hà trở nên nổi tiếng lại thu hút nhiều người đến như thế, thật tuyệt vời.
Trợ lý đi theo phía sau Từ Tiểu Soái nhìn những người xung quanh còn đi máy bay vào giờ này, hơn nữa còn xách theo hành lý, có vẻ đều là người đến Bạch Hà du lịch.
Sau khi lên máy bay ngồi xuống, Từ Tiểu Soái phát hiện anh không ngồi cùng vị trí với trợ lý.
Sân bay vốn không mấy đông đúc, đêm nay lại trở nên đông đúc và bận rộn
Tiểu Du nghe thấy anh nói, lập tức ngẩng đầu nhìn anh.
"Cô đi tìm ông chủ Lâm hả?"
Thấy cô gái cứ mãi xem bản đồ chợ sáng Bạch Hà, còn có tình huống xung quanh, khiến Từ Tiểu Soái mở miệng thăm dò.
Khuôn mặt tinh xảo còn có khí chất dịu dàng, đều cho anh một cảm giác rất đặc biệt.
Tiểu Du vui mừng khôn xiết, sau đó phát hiện anh trai này thật cao, đều là ngồi nhưng cô vẫn phải ngửa đầu nói chuyện.
Tiểu Du đi du lịch một mình, đang lo không tìm được người chia sẻ, nói chuyện, không ngờ gặp được đồng đội cũng đi tìm ông chủ Lâm.
"Anh cũng đi tìm ông chủ Lâm à?"
Bốn mắt nhìn nhau, bởi vì một câu ông chủ Lâm, khoảng cách nháy mắt được kéo gần lại.
Từ Tiểu Soái rất tự nhiên gật đầu.
Từ Tiểu Soái cũng không ngờ nhìn cô gái có vẻ yên tĩnh, nửa đêm nửa hôm còn tràn đầy sức sống như vậy.
"Đúng đó đúng đó, tôi đọc được tin tức thì muốn đến Bạch Hà chơi, nhưng không còn vé máy bay Bạch Hà chỉ đành mua vé máy bay đi Cáp Nhĩ Tân, sau khi đến đó thì đổi chuyến bay đi Bạch Hà, tuy rằng hơi gấp, nhưng buổi sáng khẳng định có khả năng, đến lúc đó vừa đáp máy bay thì đi tìm ông chủ Lâm."
"Đúng vậy, cô đi Bạch Hà du lịch hả?"
Hơn nữa anh vốn dự định sau khi đáp máy bay thì đến chợ sáng ăn một bát canh miến của ông chủ Lâm, rồi quay về khách sạn nghỉ ngơi.
Tiểu Du đang lo tâm trạng kích động của cô không có chỗ biểu đạt, gặp được Từ Tiểu Soái thì nói luyên thuyên không ngứớt.
Tuy anh đi công tác nhưng không xung đột với việc đi tìm ông chủ Lâm.
Trong nháy mắt, Từ Tiểu Soái bị sự nhiệt tình của Tiểu Du châm ngòi, xem nhẹ hoàn cảnh xung quanh, trong mắt chỉ còn lại khuôn mặt tươi cười của Tiểu Du, tràn đầy nồng nhiệt nói cái gì đó nhưng Từ Tiểu Soái không nghe lọt câu nào.
Chờ lúc Tiểu Du nói cả nửa ngày, không đợi được câu trả lời, nhìn thấy người này nhìn chằm chằm cô, ánh mắt sắp dính lên mặt cô khiến Tiểu Du nói chuyện cũng không thoải mái.
“Anh đang nhìn gì vậy?”
"Thật xin lỗi, lần đầu tiên tôi thấy người tràn đầy sức sống đến thế, mạo phạm đến cô rồi."
Lúc Từ Tiểu Soái nói lời này, ánh mắt còn một khắc luyến tiếc không nhìn Tiểu Du nữa.
Không khí giữa hai người nháy mắt trở nên mờ ám.
Nhìn ra cô gái ngượng ngùng, Từ Tiểu Soái cũng phản ứng lại bản thân quá trực tiếp.
Người phương nam không trực tiếp như người phương bắc, Từ Tiểu Soái thu hồi ánh mắt, mỉm cười tự giới thiệu.
"Xin chào, tôi tên Từ Tiểu Soái, người Cáp Nhĩ Tân, đi Bạch Hà công tác, xuống máy bay, tôi cũng đi chợ sáng ăn canh miến mà ông chủ Lâm làm, cô muốn đi cùng không?"
"Cô đặt khách sạn rồi à, hiện tại rất đông người du lịch ở Bạch Hà, cô đến nơi mới đặt thì khó lắm."
Từ Tiểu Soái nói xong câu trước, không đợi Tiểu Du từ chối đã lập tức tung câu tiếp theo.
Vấn đề chỗ ở vẫn quan trọng hơn, lập tức kéo được lực chú ý của Tiểu Du.
"À, tôi chưa đặt khách sạn, tôi tính ăn canh miến mà ông chủ Lâm trước, đến lúc đó mới tìm khách sạn."
Tiểu Du nhìn thấy tin tức của ông chủ Lâm, trái tim đã rối loạn rồi, nào có thể cân nhắc lịch trình chu đáo, đặt khách sạn từ sớm chứ.
Có thể đặt được vé máy bay, thành công đổi chuyến đến Bạch Hà là hay lắm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận