Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 511: Trong nháy mắt, anh cảm giác mình giống như một tên hề (2)

Chương 511: Trong nháy mắt, anh cảm giác mình giống như một tên hề (2)Chương 511: Trong nháy mắt, anh cảm giác mình giống như một tên hề (2)
Dù sao cậu ta là người đầu tiên nhận ra Lâm Chu.
Trong mắt Lâm Chu toàn là ý cười, hoàn toàn khác với sự đau đớn trong mắt chàng trai.
Chàng trai quay đầu nhìn Quách Cường còn đứng đẳng kia tính toán xem muốn mua cái gì, lập tức trợn trắng mắt.
Hối hận, thật là hối hận mà!
Người đi trước thật không lừa mình!
Quả nhiên không thể nói ra tin tức gặp được ông chủ Lâm, nhất định phải giấu kín như bưng, bằng không đây chính là hậu quả.
Quách Cường sốt ruột chọn món, vốn không chú ý đến ánh mắt của chàng trai.
Lại khiến chàng trai càng tức muốn ngã ngửa.
Hôm nay ông dứt khoát không ăn cơm tối, muốn đến đây ăn vịt kho uống trà sữa, còn phải kết hợp chút trái cây.
Hôm nay thời gian xếp hàng hơi lâu, kịch đã mở màn rồi.
Ông nội đã chừng này tuổi rồi, vẫn là lần đầu ăn được món ngon như vậy, hiện tại càng triệt để điên cuồng.
"Được."
Nếu còn đứng đây không đi thì sẽ không xem được.
Hai ngày trước đến xem kịch, còn ăn cơm tối ở nhà rồi mới ra ngoài.
"Ông ơi đi thôi, cháu đi mua thêm ly trà sữa, trái cây nữa."
Đồ ăn đồ uống đã sẵn sàng, nếu như mắc kẹt ở chuyện không có vị trí xem kịch thì chẳng phải đáng tiếc lắm sao.
Chờ hai người mua đồ ăn xong và trở lại sân diễn, cơ bản đã không còn chỗ.
Vì để cho ông nội có thể xem kịch, chàng trai bỏ tiền mua vị trí của khán giả ngồi đằng trước.
Sống hơn nửa đời người, đột nhiên trải nghiệm niềm vui khi ăn đồ ăn vặt, cũng khiến ông nội thoáng cái vui đến quên cả trời đất.
Khán giả đến xem kịch ba ngày liên tục đã cực kỳ quen thuộc với mùi hương này.
Chỉ có kết hợp hai cái lại mới là vui sướng thật sự!
Chàng trai ngồi xuống, vội vã mở túi vịt kho ra cho ông nội cậu ta, nhất thời mùi thơm đậm đà lan ra khắp bốn phía.
Chàng trai cảm thấy xem kịch ăn cổ vịt thật sự là chuyện rất thú vị, nếu chỉ ăn không hoặc là chỉ xem kịch thôi thì cũng vui, nhưng nó cứ thiếu thiếu cái gì ấy.
Dù sao có thể ngửi được mùi thơm này khắp nơi kể cả bên trong và bên ngoài sân diễn.
Toàn bộ phố ăn vặt chỉ có mỗi quầy này là bán đắt hàng.
Khán giả không nhịn được sự cám dỗ chạy đến xem, thấy người đông nghịt, trái tim lập tức lạnh đi một nửa.
Nhưng hôm nay số người có thể mua được lại ít đi.
Có ai tò mò, tất nhiên sẽ hỏi thăm xem mua vịt kho ở đâu.
Sao lại có nhiều người thết!?
Khi càng nhiều người mua cổ vịt chạy đến xem kịch hơn, toàn bộ nơi này đều bị mùi thơm của món cổ vịt ám mùi.
Kịch đã mở màn, người đến phố ăn vặt đi dạo đều chạy hơn phân nửa.
Quầy hàng lân cận cơ bản là vắng vẻ không có khách hàng, toàn nhìn một mình quầy hàng của Lâm Chu đông người chật chỗ, xếp hàng hết đợt này đến đợt khác
Đông người như vậy, nếu như chia một ít cho bọn họ thì tốt quá!
Thật sự là kẻ ăn không hết người lần chẳng ra... "Haizz, đông người như vậy, muốn mua ăn thử cũng không xếp hàng được."
Mấy chủ quán cách vách tụ lại, nhỏ giọng nói.
Nhìn lượng người mua này đi, cùng là bày quầy bán hàng, thật là khiến người khác hâm mộ.
"Chứ còn gì nữa, hôm qua có một đám người đến hỏi cổ vịt, tôi còn muốn đi mua một phần nếm thử đây này, không ngờ hôm nay lại có đông người thế."
"Thơm thật đó, lát nữa tôi dọn quây về nếu gặp ai bán cổ vịt cũng mua chút, cho đỡ thèm.'...
Đang là thời gian làm việc, thật ra người ở thành phố khác đến mua vịt kho không nhiều lắm, hơn nữa trên mạng cũng không có chứng cứ nào chứng minh ông chủ Lâm đang bày quầy bán hàng ở Nam Kim.
Từ sau khi Lâm Chu nổi tiếng, số người bắt chước phải nói là ùn ùn vô kể.
Có người còn đặc biệt làm ra một chiếc quầy xe tương tự với ông chủ Lâm, hơn nữa kiểu tóc, cách ăn mặc, khẩu trang cũng đều bắt chước theo ông chủ Lâm.
Làm rất nhiều fan bị lừa, chạy tốn công nhiều lần.
Sau đó mọi người phải học phân biệt.
Chỉ khi nào xác nhận ông chủ Lâm thật sự ở đó, có ảnh chụp hiện trường thì mọi người mới đến.
Thật sự là bị lừa nhiều nên sợ.
Phí đi đường gì đó đều không thấm vào đâu.
Tâm trạng từ kích động đến thất vọng mới giày vò người ta nhất.
Vui vẻ tưởng có thể ăn được món ngon mà ông chủ Lâm làm, kết quả đến nơi thì phát hiện là lừa đảo, cảm giác mất mát đó khỏi phải nói!
Họ không bao giờ muốn trải nghiệm lần nữa.
Cho nên nhìn như rất nhiều người, nhưng vẫn chưa phải là cực hạn của các fan ông chủ Lâm.
Tống Thường thấy rất nhiều khách hàng đi mua cổ vịt để xem kịch, cũng tò mò đi theo.
Là người Hoa quốc, trong xương tủy ít nhiều gì cũng có chút gen xem kịch.
Bình thường không nghĩ đến việc đi xem, nếu gặp được thì chắc chắn phải đi nghe một chút.
Lại thuận tiện đăng ảnh chụp hiện trường ông chủ Lâm bày quầy bán hàng hôm nay cùng với vịt kho cô mua vào trong nhóm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận