Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 448: Chờ đã, thứ anh đang ăn là trứng trà à?

Chương 448: Chờ đã, thứ anh đang ăn là trứng trà à?Chương 448: Chờ đã, thứ anh đang ăn là trứng trà à?
Cuối cùng, sau khi rửa sạch đống trứng, cậu quyết định để lại quả nhỏ cho mình ăn hoặc tặng người khác, còn quả lớn mới mang đi bán.
Lúc Tiểu Ngô đến, Lâm Chu đã nấu cho mình một bát mì và ăn hết bốn quả trứng trà.
Cách làm trứng trà mà hệ thống cung cấp đúng là thơm ngon miễn bàn.
Trứng trà ngâm cả đêm hấp thu nước cốt và hương thơm của lá trà, cho vào miệng, phải nói miếng nào miếng nấy đều thơm cực.
Hơn nữa, sáng sớm đang buồn ngủ mà ăn một quả trứng trà còn giúp nâng cao tinh thần, vực dậy đầu óc. Lá trà quả là giúp người ta tỉnh hồn ngay và luôn!
Gói gia vị nước cốt không chỉ gồm hồi và các hương liệu khác mà còn có cả một số vị thuốc bắc. Trứng trà được nấu trong đủ loại hương thơm, mùi vị còn ngon ngoài sức tưởng tượng.
Lâm Chu chưa kịp cảm thấy buồn rầu vì không ai chia sẻ món trứng trà ngon nhường này với mình thì Tiểu Ngô đến nơi.
"Tiểu Ngô, anh đến đúng lúc lắm! Nếm thử trứng trà tôi làm nào."
Không ngờ trứng trà thơm phức bay xa mười dặm là do ông chủ trẻ tuổi này nấu.
Cậu dám nói trứng trà này bất khả chiến bại!
Có lẽ do định kiến khắc sâu với người giàu, Tiểu Ngô chỉ cho rằng Lâm Chu đến trấn nhỏ bày quầy bán hàng là vì vui chơi hoặc giải sầu gì đó thôi.
Chẳng qua anh không dám nghĩ đó là do ông chủ anh phải tiếp đãi trong tuần này làm.
Lúc Tiểu Ngô đi trong hành lang đã ngửi thấy mùi trứng trà rồi.
Chứ cậu vốn không biết nấu nướng.
Lâm Chu mở cửa, kích động lôi kéo Tiểu Ngô đến ngồi trước bàn, lại vào phòng bếp vớt mấy quả trứng trà đặt trước mặt Tiểu Ngô.
Ngộ nhỡ lúc này anh lộ vẻ sốc hàng, mặt mày đầy nghỉ ngờ gì đó, làm ông chủ tưởng anh đang xem thường cậu, thế thì đúng là mất nhiều hơn được.
Trên cơ bản, khi đã làm công việc này, mặc kệ trong lòng anh nghĩ gì, trên mặt đều phải luôn nở nụ cười thân thiện, không được để lại ấn tượng xấu cho người ta.
Không biết nịnh nọt lấy lòng ông chủ cũng không sao, chỉ sợ có ý tốt nhưng làm sai chuyện sẽ khiến ông chủ chán ghét.
Trong lòng Tiểu Ngô rất sốc nhưng ngoài mặt anh chẳng để lộ tí gì.
Bây giờ trứng trà đang ở ngay trước mặt anh, hương vị càng nồng hơn.
"Hôm nay tôi có lộc ăn rồi, được ăn trứng trà ông chủ tự tay làm, mới ngửi thôi đã thấy thơm rồi!"
Tiểu Ngô cũng không nói dối. lúc anh đứng dưới lầu đã ngửi được mùi trứng trà thơm nức mũi.
Thế nên Tiểu Ngô nhận trứng trà Lâm Chu đưa tới với vẻ ngạc nhiên, nói lời cực kỳ khách sáo.
Anh cẩn thận bóc lớp vỏ trứng màu nâu đậm ra, lần này anh thật sự không nhịn được lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tiểu Ngô gần như không kịp chờ đợi, vội cắn một miếng.
"Quả trứng trà đẹp quá đi mất!"
Tiểu Ngô không nhịn được cầm quả trứng trà đã bóc vỏ lên nhìn một vòng, ngắm nghía những đường vân hoàn chỉnh trên lòng trắng.
Sau khi bóc vỏ, trứng gà giống như một tác phẩm gốm sứ hoàn mỹ. Phần lòng trắng được bọc trong vỏ trứng vẫn là màu trắng nhưng ở những nơi có khe hở là từng đường vân màu nâu sẫm, cứ hai đường lại giao nhau ở một điểm, có ranh giới rõ ràng, trông cực kỳ đẹp.
Lòng trắng trứng sáng bóng loáng. Đường vân ăn sâu vào lòng trắng trông như vết rạn trên đồ gốm, vừa đẹp vừa thơm ngào ngạt.
Chờ đã, thứ anh đang ăn là trứng trà à?
Tuy hơi nóng nhưng lại chẳng là gì so với mùi vị của nó.
Trong chớp mắt, mùi thơm ngập tràn trong miệng.
Mùi thơm lá trà, hương vị nước cốt, còn có vị mằn mặn của xì dầu và ngòn ngọt của đường trắng, mùi vị tổng thể rất đa dạng nhưng lại vô cùng hài hòa, được trứng gà hấp thu toàn bộ qua những khe hở.
Cho vào miệng, mỗi lần nhấm nháp là vị mặn, tươi, thơm dịu lại càng đậm đà hơn.
Đồng thời không hề lấn át mùi vị gốc của trứng.
Mùi thơm của các nguyên liệu cũng nổi bật không kém.
Hơn nữa, anh há to miệng cắn cả nửa quả trứng trà mà chả cảm thấy bị nghẹn chút nào, ngược lại lòng trắng trứng vô cùng mềm mịn, lòng đỏ thì càng nhai càng thơm. Mỗi lần nhai đều mang lại sự kích thích cực lớn cho vị giác.
Tiểu Ngô càng ăn hai mắt càng sáng rỡ. Anh chợt mở to mắt, va phải ánh mắt của Lâm Chu.
Không cần nói thành lời, hai người vẫn có thể giao lưu chỉ bằng ánh mắt.
Ánh mắt Lâm Chu hiện lên ý cười, trong đó lấp lánh bốn chữ to 'Ăn ngon đúng không!'
Trong mắt Tiểu Ngô toàn là ngon lành và kinh ngạc, gật đầu lia lịa, chỉ hai miếng đã xơi hết một quả trứng trà.
Anh ăn xong vẫn chưa muốn uống nước ngay mà nhắm mắt lại cẩn thận nghiền ngẫm hương vị thơm ngon trong miệng.
Trước giờ, anh chưa từng ăn trứng trà nào ngon thế này.
Đầu tiên, vẻ ngoài của trứng trà đã ăn đứt các loại trứng trà bán bên ngoài rồi.
Thứ hai là mùi rất thơm. Hương vị của trứng trà siêu lợi hại. Chẳng những có thể ngửi được từ xa tít tắp, mà càng đến gần thì hương vị càng ngào ngạt, làm người ta thèm tới nỗi không kìm được nuốt nước miếng ừng ực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận