Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 269: Tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta hơi mập mờ (1)

Chương 269: Tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta hơi mập mờ (1)Chương 269: Tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta hơi mập mờ (1)
Trong đầu Mã Minh chợt lóe ra một ý tưởng, chưa kịp nghĩ kỹ bị MC cắt ngang nhưng anh vẫn bắt được rồi. Anh lập tức đồng ý.
"Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu nhé?"
Thấy Mã Minh đồng ý, MC cực kỳ vui vẻ, lập tức kêu thợ quay phim ghi hình.
"Xin hỏi tại sao anh muốn xuất gia vậy?"
Không ngoài dự đoán, quả nhiên vấn đề thứ nhất chính là cái này.
Mã Minh đã sắp xếp xong câu từ bèn nói: "Từ nhỏ tôi theo bà nội tôi đi lễ Phật nên luôn có suy nghĩ xuất gia."
"Vậy anh thật sự là bởi vì bánh cuốn thịt kho quá ngon mà từ bỏ à?”"
Đối với điều này Mã Minh ăn ngay nói thật: "Đúng vậy, lúc ấy tôi và trụ trì đã hẹn quy y nhưng ở cổng chùa ngửi thấy mùi bánh cuốn thịt kho rất thơm, lập tức bị thèm, nghĩ đến sau khi xuất gia phải ăn kiêng thì chuẩn bị mua một cái ăn thử."
Một khi video phỏng vấn này được đăng lên, độ hot của anh sẽ tiếp tục gia tăng.
Sau khi kết thúc phỏng vấn, Mã Minh cầm bánh cuốn thịt kho, lúc sắp đi còn cố ý dặn một câu.
Đúng lúc cảnh này bất ngờ bị khách du lịch đăng lên mạng. Tình cờ ông chủ quầy bánh cuốn thịt kho có nhiều fans và nổi tiếng ở địa phương, giúp video nhanh chóng hot lên.
Làm công mãi không có đường ra, chỉ có thể tìm con đường khác.
Nếu anh đã quyết định không xuất gia thì phải suy tính cho tương lai.
Ngay sau đó, anh cũng trở nên nổi tiếng.
"Phải rồi, phiền mọi người đăng video nhớ @tôi (tag), đến lúc đó tôi lên xem thử."
Nếu có thể ở nhà, không đi làm mà vẫn kiếm được tiên nuôi sống mình cũng là một chuyện tốt.
Nhân lúc đang hot, anh có thể tự làm truyền thông, làm người nổi tiếng trên mạng, livestream bán hàng gì đó.
Nếu không được nữa thì lại xuất gia, tụng kinh gõ mõ cho dễ ngủ cũng được.
Mã Minh chợt nảy ra ý tưởng, nghĩ được một cách kiếm tiền hay ho.
Mỗi người chỉ được mua tối đa một cái cũng không đủ cho tất cả người xếp hàng.
"Ông chủ Lâm, bánh cuốn thịt kho bán hết rồi à?"
Chưa đến 12 giờ, hơn 100 cái bánh cuốn thịt kho Lâm Chu chuẩn bị đã bán sạch sẽ.
Sau khi nghĩ thông suốt, Mã Minh không quan tâm chuyện xấu hổ trước bàn dân thiên hạ nữa, anh chỉ hận không thể tăng độ hot lên càng cao càng tốt. ...
Đối với khách hàng không mua được, khoảnh khắc nhìn thấy quầy hàng trống rỗng, nhiệt độ hơn 30 độ ngoài trời cũng không thể sưởi ấm trái tim họ.
"À, không có gì đâu, tại chúng tôi đến muộn. Ngày mai là thứ bảy, tôi không đi làm, chắc chắn sẽ đến sớm hơn một chút. Đến lúc đó sẽ mua được thôi."
"Mọi người có muốn ăn loại nguyên liệu nào không? Tôi có thể chuẩn bị thêm."
Đối diện sự nài nỉ đau khổ của các khách hàng, Lâm Chu không đành lòng làm mọi người thất vọng. Họ đã xếp hàng dưới cái nắng gay gắt lâu như vậy nhưng vẫn không thể mua được gì.
"Ngày mai đi, ngày mai tôi sẽ chuẩn bị nhiều hơn, mọi người đến sớm một chút."
Cảm nhận được sự dịu dàng của Lâm Chu, dường như cậu đang dỗ dành họ, các khách hàng bỗng cảm thấy ngại ngùng.
Lâm Chu là người mềm lòng, nhưng không còn nguyên liệu, cậu cũng hết cách! "Ông chủ Lâm đừng làm việc quá sức. Nếu cậu đuối luôn thì chúng tôi lấy gì ăn. Không sao đâu không sao đâu, chỉ cần là món cậu làm, chúng tôi đều thích hết."
So với sự quan tâm chu đáo của các khách hàng nữ, khách hàng nam lại rất tấu hài.
"Ông chủ Lâm, tôi cảm thấy quan hệ của chúng ta hơi mập mờ."
"Chứ gì nữa, mỗi ngày chúng tôi đuổi, cậu chạy, cậu còn hỏi chúng tôi muốn ăn gì. Quan hệ thế nào đây, không lẽ cậu thầm mấn tôi đấy à!"
"Ha ha ha ha, với đức hạnh của anh, ông chủ Lâm há có thể coi trọng anhl"
"Ông chủ Lâm, đừng vướng mắc chuyện giới tính, cậu nhìn chúng tôi thử xem-"
"Tém tém chút coi, mấy người dọa ông chủ Lâm sợ rồi kìa. Ông chủ Lâm nhìn tôi, nhìn tôi này. Mấy người họ chỉ nhớ thương bánh cuốn thịt kho cậu làm thôi. Nhưng tôi thì khác, tôi chỉ lo lắng mỗi cậu-"
"Wow, trà xanh nam, anh được phết!"
Lâm Chu bị các khách hàng chọc cười nắc nẻ, trò chuyện thêm một lúc, cậu đồng ý ngày mai thêm xúc xích giăm bông kho, lòng vịt kho, gỏi gà xé phay, sau đó dọn hàng.
Đợt này khách hàng đều rất sành ăn.
Lâm Chu quay về nhà, người giúp việc phụ trách lau chùi xe ba bánh.
Cậu đi thẳng lên lầu tắm rửa, ngủ nghỉ.
Cậu đã quen với kiểu sinh hoạt như vậy.
Khó trách hệ thống thưởng cho cậu dịch cải tạo gen, với giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi thất thường thế này, sức khỏe kém làm sao chịu nổi. ...
Cậu ngủ một giấc, tỉnh dậy trời đã sập tối.
Trong biệt thự chỉ còn lại một mình cậu, Lâm Chu mở mắt ra xong không vội rời giường.
Cậu nằm trên giường chơi điện thoại, nhớ lại khách hàng nói có người ăn bánh cuốn thịt kho cậu làm mà từ bỏ xuất gia thì hơi tò mò, tìm kiếm thông tin trên mạng.
Kết quả tìm kiếm đầu tiên hiện ra là tài khoản phòng live.
Bạn cần đăng nhập để bình luận