Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 630: Xuất ngoại ăn sáng, buổi tối còn có thể trở về (1)

Chương 630: Xuất ngoại ăn sáng, buổi tối còn có thể trở về (1)Chương 630: Xuất ngoại ăn sáng, buổi tối còn có thể trở về (1)
Mấy người họ thì vẫn ở lại.
"Hình như tôi không ăn nổi nữa rồi."
Họ còn chưa nói hết câu đã lần lượt ợ hơi.
Lâm Chư:...
"Ông chủ, ngày mai anh còn bày quầy bán hàng ở đây nữa không?"
Các du học sinh đồng lòng nhìn hamburger trứng Lâm Chu làm, không nỡ rời đi.
Tuy bụng họ đã no căng nhưng vẫn phải hỏi rõ ràng.
Bây giờ bọn họ không ăn nổi nữa không có nghĩa là sáng mai cũng thất...
Đại Tráng ở quầy hàng cách vách nhìn thấy Lâm Chu đến bày quầy hàng, vui vẻ bỏ cả công việc trong tay.
Cậu đã hơi thích ứng với nhiệt độ không khí của Bạch Hà.
Ví dụ như ngày hôm qua cậu còn lạc quẻ với chợ sáng Bạch Hà. Hôm nay vừa đến đã có anh trai cách vách nhiệt tình chào hỏi cậu.
Lâm Chu luôn cảm thấy con người có năng lực thích ứng rất mạnh.
Dùng lời của người địa phương để nói, hiện tại vừa mới bắt đầu vào đông, đến tháng sau, nhiệt độ bên ngoài có thể lạnh từ âm mười mấy độ đến ba mươi độ. Khi đó mới gọi là lạnh.
"Quào, tới sớm dữ ha, tôi đang chờ hamburger trứng của cậu đó."
Đợi đến hôm sau, năm giờ Lâm Chu chống đỡ gió lạnh đi đến chợ sáng.
"Cậu ăn sáng chưa, tôi mời cậu một bát miến nhé."
Ai chả thích món ngon, cho dù đắt, bọn họ cũng vui vẻ ăn.
Hơn nữa quầy hàng của Lâm Chu còn sạch sẽ, mọi người cũng thấy được nguyên liệu. Ai lại không thích đồ ăn vừa ngon vừa tốt cho sức khỏe chứ.
Sáng hôm nay, anh không ăn sáng chính là chờ hamburger trứng này. Hiện tại nhìn thấy Lâm Chu đến thì cực kỳ vui mừng.
"Cảm ơn cảm ơn, mọi người muốn ăn hamburger trứng không, tôi làm cho."
"Ông chủ nhỏ, cậu từng nếm thử trái cây của phương bắc chúng tôi chưa, không cần bỏ tủ lạnh chỉ để bên ngoài một lát là đông lại, ăn vào giống như kem tươi, cậu thử xem."
Lần đầu tiên Lâm Chu cảm nhận được sự nhiệt tình của người phương bắc, hơi ngượng ngùng.
Đại Tráng mới vừa nói xong, dì bán trái cây đối diện đã đi đến, trong tay còn cầm theo một hộp việt quất đông lạnh.
Lâm Chu biết tay nghề nấu nướng của mình có lực sát thương, chỉ cân thử qua một lần là không quên được.
"Quào, lại có thêm vị mới hả?"
Mới ngày hôm qua, mọi người ở chợ sáng Bạch Hà đều biết có chàng trai người phương nam đến bán hamburger trứng, mùi vị cực kỳ ngon, chỉ là hơi đắt, mười tệ một cái. Thịt bò đắt tiền thì 13 tệ.
Ông chủ tiểu thương phụ cận không phải đến mua hamburger trứng à.
Nhưng thứ này giống như tiền, bản thân cậu đã có cho nên cũng không suy nghĩ gì về chuyện này.
Cho nên hôm nay Lâm Chu vừa đến, nhóm khách hàng đầu tiên chính là tiểu thương của chợ sáng.
Cậu biết rõ bản thân được hoan nghênh, nguyên nhân căn bản là làm đồ ăn ngon.
Mấy khách hàng đã đến ăn ngày hôm qua, nhìn thấy trên bảng đen của Lâm Chu lại có thêm vị mới thì vô cùng tò mò.
"Chả tôm phô mai, tôm hùm đất cay!" Lâm Chu cũng không muốn làm quá nhiều vị, chỉ thêm hai vị mới.
Hamburger trứng ở chợ sáng Bạch Hà cũng không nhiều vị như vậy.
Đầu óc buôn bán của Lâm Chu thật sự được rèn luyện ra.
So với lúc cậu mới vừa bày quầy hàng, không biết buôn bán thế nào, hiện tại xem như đã quen cửa quen nẻo còn có thể gia tăng sức cạnh tranh của mình.
Nhiều vị như vậy lập tức khiến người phương bắc hào sảng rơi vào rối rắm, họ đều muốn ăn làm sao đây?
Sức ăn của bọn họ lớn, hình như một lần ăn năm cái cũng bình thường. Vì thế những tiểu thương cũng không rối rắm nữa lấy mỗi vị một cái.
Lâm Chu vừa bày quầy đã bắt đầu bận rộn.
Bên kia, đám người Thượng Quan Tỷ đặt báo thức trước đó, vừa nghe thấy âm thanh đã bật dậy nhanh như chớp.
Bọn họ vì để ăn được hamburger trứng sớm hơn đã hỏi thời gian bắt đầu chợ sáng Bạch Hà, ngày hôm qua bọn họ không quay về Nga, ngược lại lần nữa tìm khách sạn ở lại bên Bạch Hà.
Bằng không đợi đến lúc hừng đông từ Nga đến Bạch Hà khẳng định không kịp thời gian, cho nên vì miếng ăn, bọn họ từ bỏ người đẹp của nước Nga và kế hoạch du lịch.
Bọn họ chống đỡ gió lạnh, trời còn chưa sáng đã đến chợ sáng.
Lúc bọn họ đến, đã phát hiện không ít người vây quanh quầy hàng, đều đang đợi hamburger trứng.
Mọi người sốt ruột vội chạy tới trước quầy hàng của Lâm Chu.
Từng cái hamburger trứng trên bếp lò của cậu đều đã chiên thành hình, lúc này đang tỏa ra mùi thơm.
Ngọn đèn màu vàng ấm áp trên quầy hàng chiếu vào hamburger trứng, càng tăng thêm cảm giác thèm ăn.
"Ông chủ, cho chúng tôi mỗi người mười cái hamburger trứng."
Khi Thượng Quan Tỷ thốt ra lời này, những tiểu thương chờ hamburger trứng phía trước đồng loạt quay đầu lại, nhìn bọn họ.
“Trời ạ, các cậu ăn được quá chứ."
Trong đám người có ba du học sinh nước ngoài không hiểu tiếng Hán, họ nghi hoặc nhìn Thượng Quan Tỷ chờ phiên dịch.
Thượng Quan Tỷ vốn vẫn đảm đương phiên dịch cho đoàn đội, sau khi nhìn thấy thực đơn trên bảng hiệu quầy hàng Lâm Chu lại có thêm hai vị mới, trong mắt không còn gì khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận