Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 246: Cậu thê ngày mai có đánh chết cậu cũng không đi câu nữa! (1)

Chương 246: Cậu thê ngày mai có đánh chết cậu cũng không đi câu nữa! (1)Chương 246: Cậu thê ngày mai có đánh chết cậu cũng không đi câu nữa! (1)
Kỹ năng câu cá bách phát bách trúng đúng là quá có ích.
Mỗi lần có thứ mắc câu là một trận ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa, bởi vì không biết sẽ câu lên cái gì.
Có thể là cá, cũng có thể là đủ thứ đồ loạn xạ khác.
Lâm Chu chơi khá hăng say. Đến tận lúc cậu cảm thấy hơi nóng, xem thời gian đã cmn 7 giờ.
Cậu nhanh chóng thu cần câu, gói ghém cá, rút quân.
Cuống quýt cà kê.
Cậu phải đi từ đây đến chợ mua thức ăn, về nhà kho thịt, gân mười giờ phải ra ngoài bày quầy bán hàng, sợ là không đủ thời gian!
Câu cá thật sự làm lỡ việc mài
Nguyên liệu tươi mới nên tương đối ít bọt máu, không cần chần sơ mà cứ thế cho thẳng vào nước kho.
Trong lúc câu cá, Lâm Chu tìm hiểu những quầy bán bánh cuốn thịt kho khác trên mạng. Nhìn chung, loại hình khá đa dạng.
Các loại rau củ thì có thêm hành tây, ớt chuông và củ sen giòn.
Ngoại trừ thịt ba chỉ, cậu còn mua bắp bò và bao tử bò.
Hôm nay, cậu định kho thêm nhiều nguyên liệu khác, phát triển một số loại để làm phong phú menu.
Lâm Chu mang theo đầy nguyên liệu về đến nhà, trước hết ngâm thịt trong nước để xả sạch máu. Sau đó cậu nhanh chân tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ rồi mới bắt đầu chuẩn bị thịt kho.
Cậu thề ngày mai có đánh chết cậu cũng không đi câu nữal...
Sau khi nấu hơn nửa tiếng, đảm bảo không còn bọt máu là có thể đậy nắp nồi inox lại và kho lửa nhỏ từ từ.
Nếu để bọt máu đọng lâu trong nồi sẽ làm thực phẩm có mùi tanh.
Dù có chần thì bọt máu cũng phải hớt bỏ ngay khi vừa trào lên.
Chờ nước kho và các nguyên liệu sôi lên, hớt bỏ bọt máu là được.
Lâm Chu không lo đến thịt kho nữa, bắt đầu nhào bội.
Nhưng món cậu làm là bánh cuốn thịt kho, không phải đồ ăn khô nên không cần ngâm lâu để chờ nguội mới bán.
Đến lúc mở quầy chỉ cần đun lửa nhỏ để tiếp tục làm nóng và giữ ấm là được.
Muốn thịt kho thơm ngon, ít nhất phải kho và ngâm trong hai tiếng đồng hồ.
Hai thành phần quan trọng nhất trong quá trình làm bánh cuốn thịt kho là thịt kho và bánh bột dẹt.
Quản gia Tôn thấy có thêm nhiều loại nguyên liệu, cẩn thận hỏi dự định của Lâm Chu xem cần sơ chế chúng thế nào.
Biệt thự được quét dọn vệ sinh hàng ngày nên không cần vội vàng.
Có kinh nghiệm hôm qua, mọi người đều vào bếp trước để phụ cậu chuẩn bị đồ ăn.
Lâm Chu còn chưa nhào bột xong đã thấy nhóm quản gia đi đến.
Cũng may mà phòng bếp đủ lớn mới có thể chứa được nhiều người cùng làm việc như vậy.
Hương vị của các nguyên liệu còn lại như: Rau, đậu, trứng... đều phụ thuộc vào hương vị của nước kho, nó có tác dụng làm nền.
"Hành tây cắt miếng nhỏ. Củ sen cắt sợi rồi chân, để đó cháu sẽ trộn sau. Còn ớt chuông cũng cắt thành từng miếng vừa ăn."
Tôn Đức Nghiệp gật đầu, bắt tay vào xử lý. "Cậu Lâm, hôm qua tôi gửi cá cho ông Trương, được nhận lại một hộp trà. Ông Trương nói là trà ngon từ chỗ bạn ông ấy, mời cậu nếm thử. Tôi cất vào tủ rồi."
"Được, lát nữa chú pha cho cháu một ấm nếm thử."
Lâm Chu đã tập thành thói quen với hành động thường xuyên tặng đồ của chú Trương.
"Tối qua cháu đi câu cá, thu hoạch bất ngờ. Cháu làm thành cá xông khói, chú lại gửi đi giúp cháu. Tặng quá nhiều cá sống, có lẽ họ cũng không thích ăn."
Sau thời gian dài quen biết hai cha con nhà họ Trương, Lâm Chu có hiểu biết nhất định về khẩu vị của họ.
Hai cha con này có vẻ thích đồ ngọt hơn đồ cay, mặn.
Từ khi Lâm Chu bật hack, mỗi lần câu cá đều có thu hoạch.
Cậu không thích ăn cá lắm, thỉnh thoảng ăn một lần không thành vấn đề, nhưng ngày nào cũng ăn thì không chịu nổi.
Sáng cậu câu cá về, gặp được hai bảo vệ ở cổng còn cho bọn họ mỗi người một con cá.
Câu được nhiều cá hơn, cậu cũng bắt đầu có sở thích tặng cá cho mọi người.
Trước đây, cậu còn không hiểu nổi Phan Nguyên, bây giờ cậu đã trở nên giống anh ta.
Cảm giác tặng cá cho mọi người, ngâm khoe khoang mình câu cá bội thu rất sảng khoái.
Quản gia bọn họ không hiểu tâm tư nhỏ của Lâm Chu, chỉ cảm thấy cậu Lâm có quan hệ rất tốt với nhà họ Trương, hơi tí là tặng quà và đồ ăn qua.
Lâm Chu thấy nguyên liệu nấu ăn gần như sơ chế xong thì mang găng tay vào làm mười mấy cái bánh cuốn thịt kho trước. Cậu ăn hai cái cho bữa trưa, còn lại để cho quản gia và những người khác, lại nhờ dì gửi tặng vài cái cho chú Trương. Sau đó mới xuất phát đi bày quầy bán hàng. ...
Gần đến thời gian Lâm Chu bày quầy, Văn Nam không hề sốt ruột chút nào. Hôm qua anh nghỉ ngơi một ngày, công việc còn tôn lại rất nhiều, khiến anh bận rộn suốt cả sáng nay. Hơn nữa, 11 giờ họ vẫn chưa tan làm.
Thời điểm tan làm của họ là 12 giờ trưa.
Theo độ hot của quây hàng ông chủ Lâm, chờ đến 12 giờ anh tan làm, đi đến nơi có lẽ ông chủ Lâm đã dọn quầy mất rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận