Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 547: Lựa chọn ngay tại hiện trường (1)

Chương 547: Lựa chọn ngay tại hiện trường (1)Chương 547: Lựa chọn ngay tại hiện trường (1)
Có thể không đủ ăn chắc?
Nhóm khách hàng ruột nhìn Tiểu Bạch cười đầy tự tin, không nói gì nữa.
Anh có thể tự tin như thế là chuyện tốt, ít nhất khách hàng bọn họ không cần lo lắng không đủ ăn.
"Vậy thì tốt, anh trai hào phóng, chúng tôi có thể ăn no bụng hay không đều dựa vào anh hết đấy!"
Sau khi biết không thiếu nguyên liệu, nhóm khách hàng ruột xem bảng giá xong cũng không khách sáo, thấy cái gì lấy cái nấy, không để sót bất cứ món nào.
Mọi người như thể chưa ăn cơm, nhìn nguyên liệu là hai mắt tỏa sáng lấp lánh.
Khiến Tiểu Bạch ở cạnh đó cảm thấy sợ hãi.
Mấy người này bao lâu không ăn cơm rồi trời?...
Bầu dục nướng ăn ngon lắm đấy.
Nhóm người cầm khay của mình đi tới đi lui giữa các bàn trong phòng bếp.
Những bộ phận hiếm hoi đã sớm bị nhóm nhân viên ăn sạch.
Những thứ có thể giữ lại đến hiện tại toàn là phần có thể ăn được hay thấy trong các quán đồ nướng thông thường.
Thấy món gì thích ăn sẽ lấy ngay.
Khách hàng cũ tìm một vòng không thấy bầu dục (cật) đâu, nhìn thoáng qua mấy người vẫn đang chọn xiên, lặng lẽ nhích đến trước mặt Tiểu Bạch, cười hê hê, nhỏ giọng hỏi: "Anh đẹp trai, cho hỏi có bầu dục không?"
"Thịt ngon lắm, lấy thêm chút thịt. Rau quả để giảm mệt mỏi, có thể lấy một ít lá rau tươi. Tôi thấy có đến mấy loại rau ăn lá, còn có lá rau màu tím nữa."
Ăn đồ nướng không có bầu dục, cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
Tiểu Bạch cũng nhỏ giọng trả lời: "Tất cả nguyên liệu đều là hàng tươi mới được nuôi và giết thịt trong ngày ở nông thôn, không phải mua bên ngoài. Thế nên có vài bộ phận ăn xong sẽ hết hàng, ví dụ như bầu dục, ít lắm, đã sớm bị ăn sạch sẽ rồi."
Khách hàng cũ nghe xong lộ rõ vẻ thất vọng.
Đó là món mà một vài nam giới nhất định sẽ gọi khi đi ăn đồ nướng.
Thế là lúc Đại Đông dẫn nhóm khách hàng tiếp theo đi vào phòng bếp, Tiểu Bạch lên tiếng chào hỏi với anh rồi gọi người đi giết dê, bò.
"Sau đó, chúng tôi đặt trước món bầu dục."
Tiểu Bạch: "... Cũng được."
Lúc này, một khách hàng cũ khác nghe hai người nói chuyện, sáp qua trò chuyện chung, nhỏ giọng nhắc nhở: "Khách hàng phía sau còn đông lắm, chúng ta có thể giết thịt thêm mà."
May mà anh biết hôm nay sẽ bận rộn nên đã sớm đánh tiếng, bảo người trong trang trại ở lại tăng ca.
Tin tức tốt thế này, với cả chưa quá muộn, người nào biết, người đó sẽ xông về phía trang trại.
Mã Minh - người thường livestream hàng ngày, khi thấy tin tức kia lập tức đóng live ngay, không giải thích một câu, chỉ vội lao thẳng đến trang trại.
Nhóm khách hàng cũ ở Giang Đông sắp bùng nổ nồi.
Khi khách hàng đến nơi càng lúc càng đông.
Tuy trong phòng live của anh có rất nhiều fans địa phương, nhưng dẫu sao cũng là trên mạng, nếu bị người ta phát hiện cũng không hay. Thế nên vẫn là mình ăn trước rồi tính tiếp.
Nếu không sẽ không tìm được ai đến giúp một tay. ... Vì mọi người đều biết tin nên chẳng mấy chốc tất cả hình ảnh và video trên đường đi, ở hiện trường, cũng như tình trạng ùn tắc ngay ngã tư đến trang trại đều được cập nhật theo thời gian thực tế.
Những khách hàng đến muộn vì ở quá xa, còn cả một đoạn đường dài nữa mới đến được trang trại mà đã gặp phải tắc đường, bất đắc dĩ lấy điện thoại ra hỏi thăm tình hình con đường phía trước.
Mọi người cũng không bỏ gần tìm xa, ấn vào khu tin nhắn của phần mềm nhỏ, không ngừng vuốt màn hình.
"Xe phía trước đến đâu rồi, có nhúc nhích gì chưa?"
"Tình hình ở hiện trường thế nào, xác nhận là ông chủ Lâm đang bày quây bán hàng rồi hả?"
"Rốt cuộc cái gì chắn đằng trước vậy? Sao không di chuyển được!"
"Hơn nửa đêm thế này, bỏ xe lại đây chạy đi được không? Tôi chạy qua đó còn tốt hơn ngồi mãi chỗ này!"
"Không thì chúng ta bỏ xe ở đây chạy đi ăn đi?"
"Đến lúc đó, cảnh sát giao thông tới sẽ bị trừ điểm và phạt đấy."
"Các anh em, tôi nhớ trong nhóm chúng ta có cảnh sát giao thông nhỉ? Các anh có thể ra ngoài điều khiển giao thông không vậy!"
Người này vừa nói xong đã thấy một người đàn ông chạy ra khỏi dòng xe cộ phía sau, vừa chạy vừa mặc đồng phục cảnh sát giao thông vào. Tốc độ này làm mọi người nhìn mà hai mắt sáng rỡ.
"Á đù mé, vừa nói cảnh sát giao thông, cảnh sát giao thông có mặt thật này."
"Chắc là không lâu nữa sẽ thông xe."
"Các anh làm tốt lắm!" Người đàn ông kích động gào to với viên cảnh sát giao thông đang chạy đến chỗ tắc đường phía trước.
Tất cả mọi người đều đến vì ông chủ Lâm, cứ bị kẹt ở đây mãi thì ăn cám cả đám!
Chờ hết ùn tắc, món ăn đã nguội lạnh!
Xe cộ ùn tắc hàng dài, cảnh sát giao thông chạy tận mấy phút mới đến nơi, sau đó bắt đầu làm việc, điều khiển giao thông.
Trong đợt ùn tắc này, trên đường có cảnh sát giao thông là chuyện ngoài dự đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận