Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 77: Ông bố to như vậy của cậu đâu rồi?

Chương 77: Ông bố to như vậy của cậu đâu rồi?Chương 77: Ông bố to như vậy của cậu đâu rồi?
Hôm nay đã là thứ sáu rồi, cố kiên trì thêm hai ngày nữa là nhiệm vụ tuần này kết thúc!
Cố gắng lên! Kiên trìI...
Nhà Tạ Hoành.
Tạ Hoành lại một lần nữa thức giậy lúc 5 giờ sáng, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Động tĩnh đi lại khiến ba Tạ mẹ Tạ ở phòng ngủ chính cảm thấy vô cùng chói tai.
Loại tình huống này đã xảy ra rất nhiều ngày rồi.
Tuy con trai đã lớn, đã lên đại học, làm cha mẹ không nên trói buộc con mình quá.
Nhưng hôm nào cũng dậy sớm ra cửa là làm gì thế?
Thực sự là dọa chết người luôn ấy!
Ba Tạ mẹ Tạ thực sự không yên lòng, tối hôm qua thì thương lượng với nhau rằng sáng hôm nay nếu như Tạ Hoành thức dậy ra khỏi cửa vào lúc hừng đông, hai ông bà sẽ ra ngoài hỏi một chút.
"Ba mẹ, hai người dậy làm gì thế?"
"Aaal"
Thế nên ba Tạ mẹ Tạ một trước một sau rời giường, bật đèn phòng khách lên yên lặng ngồi trên ghế sa lon chờ Tạ Hoành rửa mặt xong đi ra.
Tạ Hoành không hề chuẩn bị, rón rén đi ra phòng vệ sinh, vừa quay đầu lại đã bị cha mẹ mặt không thay đổi dọa cho sợ hết hồn.
Hơn nữa bây giờ còn là đang nghỉ, bất kể là có bạn gái đi hẹn hò hay là làm gì khác, nhà ai mà sáng sớm mỗi ngày, trời mới vừa tờ mờ sáng đã dậy rồi chứ!
Tạ Hoành còn cho là có chuyện gì, thì ra hỏi cậu đi đâu à.
Ba Tạ cũng gật đầu theo: "Thẳng thắn thì khoan hồng, chống cự bị nghiêm trị!"
"Khụ, ba mẹ thẩm vấn phạm nhân à, còn có thể làm gì nữa, con hẹn các bạn leo núi Tân Hoàng ấy mà."
"Con đi đâu sớm vậy?” Mẹ Tạ nhìn Tạ Hoành, ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Ba Tạ mẹ Tạ: ...
Mẹ Tạ không hề tin tưởng tí nào.
"Thật mà, trên đỉnh núi Tân Hoàng có nơi bán cháo ấy. Ây dà mẹ à, chỗ đó mỗi ngày bán một loại cháo khác nhau, ăn ngon lắm luôn, cho nên sáng nào tụi con cũng mới đi mua."
"Con tưởng ba mẹ là đồ ngốc à. Sáng sớm đi leo núi đúng là không thành vấn đề, nhưng mấy ngày nay hôm nào con cũng dậy sớm đi leo núi như thế á? Vậy cơ thể con đúng là khỏe quá ha, leo nhiều ngày ghê!"
Hai vợ chồng không nói gì, nhưng ánh mắt rõ ràng bày ra hai chữ: Không tin!
Nhìn thời gian chụp ảnh, đúng là sáng sớm hôm qua.
Mẹ Tạ cầm điện thoại Tạ Hoành đưa tới.
May mà hôm qua ăn cháo hải sản hưng phấn quá, chụp khá nhiều ảnh.
Tạ Hoành nhìn ra, ngày hôm nay nếu như không giải thích rõ ràng thì sợ là cậu sẽ không ra khỏi cửa được.
Bà mở album ra coi, quả nhiên trong đó toàn là ảnh chụp trên núi Tần Hoàng, còn có mấy tấm chụp ảnh chung với các bạn nữa. Một đám người, mỗi người cầm một chén cháo tụ lại một chỗ chụp ảnh.
"Thật đấy, con còn chụp hình này."
Mẹ Tạ: ...
Tuy hình ảnh xác nhận rằng Tạ Hoành không có nói láo, nhưng hành động này bà không tài nào hiểu nổi. Có ai sáng sớm chạy lên đỉnh núi bán cháo đâu chứ.
Đứa con này của bà thật đúng là đi leo núi vào mỗi sáng sớm như vậy chỉ vì uống một chén cháo.
Không phải là không muốn càm ràm.
Mà là khắp nơi chỗ nào cũng muốn nói, không biết bắt đầu càm ràm từ đâu.
Nhất là khi người làm ra hành vi như vậy là con trai của bà.
Mẹ Tạ nhìn Tạ Hoành, một lời khó nói hết.
Bà há mồm, có chút hối hận vì dậy giờ này để chất vấn.
Tối qua bà phải tăng ca, trời vừa rạng sáng mới ngủ mà 5 giờ đã dậy, căn bản là ngủ không ngon giấc.
Cũng phải, chỉ với đứa con trai ngốc này của bà, chẳng lẽ có thể làm ra chuyện xấu gì? Thực sự là quan tâm sẽ bị loạn, suy nghĩ nhiều quá rồi.
Mẹ Tạ day trán, khoát tay nói: “Con đi đi."
Ba Tạ lại cảm thấy rất hứng thú với món cháo này.
Ông hiểu con mình, nếu như ăn không ngon thì cậu sẽ không dậy sớm leo núi mỗi ngày chỉ vì uống một chén cháo thôi đâu.
"Cháo này ăn ngon không?”
"Ngon lắm luôn. Hôm nay ba có lên tiệm không, không thì cùng đi ăn cháo với tụi con đi, thật sự là ăn ngon tuyệt cú mèo luôn ấy!"
Tạ Hoành hưng phấn chia sẻ cho cha mình.
Mẹ cậu thì không cần hỏi, công việc bận muốn chết, chắc chắn không đi được cho mà xem.
"Không đi cũng được."
Ba Tạ mở một tiệm thịt quay. Ông là ông chủ, bình thường cũng hay đến tiệm phụ giúp một tay, nhưng tương tự cũng là ông chủ nên một ngày không đi cũng không sao.
Tự cho mình nghỉ vẫn được thôi.
"Đi
"Chờ ba đổi bộ đồ."
Đối với chuyện này mẹ Tạ bày tỏ, đừng quấy rầy giấc ngủ của bà.
Vì vậy, hôm nay số người của phân đội nhỏ leo núi húp cháo lại lớn mạnh.
Không chỉ có người mang bạn gái và đối tượng mập mờ đến hẹn hò mà còn có người mang ba đến.
Đến chân núi tập hợp, số người trực tiếp hơn mười.
Mười hai người trước trước sau sau tụ chung một chỗ leo lên trên núi.
Tạ Hoành là một người hoạt bát. Cậu vừa leo núi mà vẫn còn có tâm tư quan tâm sát các du khách đi ngang qua bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận