Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 700: Ông chủ, có thể đóng gói không?

Chương 700: Ông chủ, có thể đóng gói không?Chương 700: Ông chủ, có thể đóng gói không?
Mùi thơm của đậu hũ nóng rất nồng, khác hẳn với đậu hũ lạnh bình thường.
Dường như vừa mới mở nắp ra, hơi nóng mang theo mùi thơm của đậu hũ đã bắt đầu tràn ngập.
Mùi thơm đó nên tả thế nào nhỉ, mùi thơm vốn ẩn bên trong, sau khi rưới một lớp nước sốt đặc sệt mang theo mùi gia vị, nháy mắt mùi vị trở nên nồng đậm.
Lâm Chu thích thú ăn một miếng to. Tâm lý kinh hãi do gặp phải con hổ cũng dần dần bình tĩnh lại dưới sự an ủi của món ngon.
Từ sau khi cậu bày quây hàng, cuộc sống hằng ngày của cậu đúng là muôn màu muôn vẻ.
Đi các nơi không nói, gặp phải đủ kiểu khách hàng cũng đỡ đi. Gặp phải động vật hoang dã vẫn là lần đầu, tạo cho cậu kích thích khá lớn.
Khó trách phần thưởng của tuần trước là thuốc mạnh mẽ như trâu.
Đây là sợ cậu không đánh lại động vật hoang dã trên núi Đại Bạch không thể yên tâm bày quầy hàng à?
Lâm Chu vừa ăn vừa vui vẻ gật đầu.
Đậu hũ mềm là trạng thái giữa đậu hũ non và đậu hũ thường, ăn vào trơn mềm lại không mất vị, lúc nhai nuốt mùi thơm của đậu rất đậm đà.
Cẩn thận nhai nuốt, cảm thụ được đậu hũ hơi nóng đang nở rộ trong miệng, vị thơm thuần trơn mềm không cần quá nhiều gia vị đã đủ thơm ngon rồi.
Kết hợp với nước sốt ớt dầu đỏ tê cay, mùi tỏi che lấp mùi đậu, khi ăn vào chua cay mặn ngọt, thơm mềm trơn mịn, một tay cầm bát, một tay cầm đũa, đũa gắp một miếng đậu hũ lớn tách làm hai, sau đó gắp một miếng trong đó, chấm nước sốt đưa vào trong miệng.
*Đậu hũ mềm không cứng bằng đậu hũ bình thường nhưng cứng hơn đậu hũ non.
Quá nhiều gia vị ngược lại giấu mất đi mùi của bản thân đậu hũ, vậy không ngon nữa.
Cậu vừa suy nghĩ miên man, vừa ăn đậu hũ nóng hôi hổi.
Cậu ăn rất vui vẻ, nghe thấy tiếng bước chân vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy có người đi tới chỗ cậu.
Đây chính là đậu hũ mà ngay cả con hổ không ăn chay cũng thích!
Lâm Chu vừa nghĩ đến hổ cũng thích tài nghệ nấu nướng của mình, nhất thời cảm thấy đậu hũ trong miệng càng thơm ngon hơn.
Sau đó lại múc cho mình một bát.
"Bán đậu hũ đây, đậu hũ nóng thơm ngào ngạt đây!"
Ai nha má ơi, rốt cục có khách hàng đến rồi à?
Vì để phòng ngừa người này không phải đến mua đậu hữ, Lâm Chu còn tự thông suốt bắt đầu hét to.
Đôi mắt Lâm Chu sáng rực, lập tức buông bát đũa trong tay.
Tiêu Phàm nghe thấy âm thanh bước chân cũng hơi ngừng lại.
Tiêu Phàm bị gợi lên lòng hiếu kỳ đi đến trước quầy hàng của Lâm Chu.
Nghe thấy Lâm Chu hét to mới biết, mùi mà anh ngửi được lại là mùi đậu hũ phát ra.
Đây thật sự là chuyện hiếm lạ, vì thế bước lên chuẩn bị xem thử.
Sau đó nhìn thấy có người giống như đang bày quầy hàng.
Quầy hàng bán đậu hũ ăn ra sao đây?
Vừa rồi lúc anh nghỉ ngơi, loáng thoáng ngửi thấy một mùi thơm, cảm giác hơi tò mò bèn lần theo mùi tìm đến.
"Ông chủ, bán thế nào vậy? Đậu hũ này ăn liền đúng không?" Tiêu Phàm nhìn thấy đậu hũ mà ông chủ đặt trên bàn, hình như là đậu hũ trắng, phía trên rưới nước sốt, ăn liền.
Hơn nữa đậu hũ này khác với đậu hũ anh từng thấy.
Màu sắc trắng như tuyết không nói còn rất sáng, mang theo vẻ sáng bóng, rưới nước sốt cực kỳ xinh đẹp, khiến người ta rất muốn ăn.
Cho tới bây giờ chưa từng nghĩ có một ngày, anh sẽ thèm đậu hũ.
"Đậu hũ cối đá được làm hoàn toàn bằng tay, 10 tệ một bát, nóng hôi hổi, rưới nước sốt lên là có thể ăn ngay, có sốt tương mè, sốt rau hẹ, tương ớt còn có nước sốt tỏi dầu đỏ, anh xem muốn ăn loại nào?"
Giá cả này ở khu danh lam có thể nói là không đắt, còn có thể gọi là rẻ.
Tiêu Phàm lập tức lấy một bát.
Trên thau inox nhỏ được bọc một lớp túi nilon giống như bán sỉ, múc vào từng thìa đậu hũ. Sau khi múc đầy thì rưới nước sốt.
Tiêu Phàm lấy sốt tương mè, rau hẹ, vị tương ớt.
Nước sốt đủ màu sắc che lấp trên đậu hũ màu trắng, mùi thơm đậm đà.
Sau khi Tiêu Phàm nhận lấy, nhìn bốn phía, ở đây cũng không có chỗ nào để ăn.
Vì thế nghĩ đến đóng gói.
"Ông chủ, có thể đóng gói không?"
Đây chính là khách hàng đầu tiên trong tuần này sau khi bày quầy hàng lâu như vậy.
Lúc Lâm Chu bày quầy hàng từng tìm thử trên quầy hàng chỉ có loại chậu inox này, không có bát dùng một lần.
Vì thế, Tiêu Phàm cầm đôi đũa dùng một lần, từ bỏ chậu inox, xách theo một túi nilon đậu hũ chuẩn bị quay vê khu trượt tuyết nghỉ ngơi rồi ăn.
Đồ ăn nóng như vậy đứng ở bên ngoài ăn không thoải mái cho lắm.
Đậu hũ thơm ngào ngạt được anh xách trong tay, đi thẳng tới khu trượt tuyết.
Mùi đồ ăn cũng theo động tác của anh, tản ra mùi thơm suốt dọc đường.
Tiêu Phàm nhìn đậu hũ trong tay, nghĩ mãi không hiểu tại sao đậu hũ lại có thể thơm đến thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận