Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 108: Anh là khách hàng đầu tiên, không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à?

Chương 108: Anh là khách hàng đầu tiên, không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à?Chương 108: Anh là khách hàng đầu tiên, không phải muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu à?
Mức độ mới mẻ và độ chua, ngọt của trái cây đều sẽ ảnh hưởng đến hương vị của kẹo hồ lô thành phẩm. Cho nên lúc Lâm Chu mua trái cây đều ăn thử.
Ngay cả lúc chọn mua nguyên liệu làm ớt Hàng Châu phủ đường, cậu cũng ăn sống ớt Hàng Châu. "Cam này được đấy, vừa nhiều nước lại ngọt. Lấy cho tôi một thùng."
"Có táo gai không? Lấy hai thùng luôn nhé!"
"Cà chua bi đỏ, xanh, vàng, tím, mỗi loại đều lấy một ít."
"Lấy thêm hai quả thơm (dứa không gai) , không lấy khóm (dứa có gai) nhé."
(dứa không gai) (dứa có gai)
Mua loáng cái là xong, lúc tính tiên, ông chủ tiệm trái cây cười tươi như hoa.
"Có cả vải và thanh mai nữa, đồ ngon cả đấy."
"Ông chủ Lâm xem thử quả sâm sữa hôm nay đi, hàng mới đến lúc rạng sáng còn chưa mở thùng, tươi lắm đấy." Ông chủ còn liến thoắng đề cử trái cây mới cho Lâm Chu.
"Sầu riêng, thanh long cũng bán rất chạy."
Dùng khổ qua làm kẹo hồ lô được không nhỉ?
Sau đó, cậu thấy khổ qua giòn non.
Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu cậu.
Lâm Chu mua trái cây xong thì đến sạp rau củ.
IỊI
Lâm Chu rất tò mò, thế là cậu mua mười trái khổ qua.
Cậu tiếp tục đi loanh quanh, lại thấy mấy củ gừng non vừa được đưa vào chợ.
Nó sẽ có mùi vị gì đây?
Mua nói
"Cậu Lâm đã về rồi. Những nguyên liệu này vẫn sơ chế như hôm qua phải không ạ?" Ông lập tức cho người xử lý cỏ dại trong sân lần cuối.
Tôn Đức Nghiệp nhìn thoáng qua bát đũa trên bàn trong phòng ăn, biết ngay Lâm Chu đã ăn sáng. Sau buổi dọn dẹp hôm qua, cỏ dại trong sân biệt thự gân như đã được dọn sạch.
Thu dọn xong là có thể trồng hoa.
Đến khi Lâm Chu thu hoạch khá khẩm trở về, Tôn Đức Nghiệp và nhóm các dì đã vào việc.
"Đúng vậy, riêng khổ qua thì chú chần lên nhé!" Lâm Chu gật đầu, dứt lời thì đi vào phòng tắm rửa.
Vào ngày hè, dù mới sáng sớm mà bận bịu một hồi cũng có thể đổ đầy mồ hôi.
Lúc cậu tắm rửa xong bước ra, Tôn Đức Nghiệp đã dẫn các dì cùng nhau rửa trái cây. Lâm Chu vào bếp làm phần nhân kẹo.
Đậu đỏ, đậu xanh đã ngâm cả đêm, giờ chỉ cần nấu chín là có thể xào nhân đậu đỏ, nhân đậu xanh.
Khoai sọ nghiền, khoai lang nghiền và hạt dẻ nghiền phải hấp chín rồi mới xào. Chế biến thức ăn là quá trình chữa lành. Các nguyên liệu khác nhau thay đổi từ trạng thái thô ban đầu thành trạng thái chín hoàn toàn, hương vị cũng khác đi.
Thậm chí, phương pháp khác nhau còn tạo ra các hương vị riêng.
Kết hợp từng loại lại biến thành một hương vị mới.
Mỗi sự kết hợp mới lạ sẽ mang đến những niềm vui mới cho Lâm Chu.
Chẳng hạn như khổ qua ngào đường vừa ra lò.
Lâm Chu làm một lượt bốn xâu.
Khổ qua giòn non được cắt thành từng miếng, chần trong nước sôi, để nguội rồi bọc trong lớp áo đường.
Vẻ ngoài lập tức thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Khổ qua phủ lớp áo đường có màu sắc sống động hơn, tươi xanh khiến người ta phải thảng thốt.
Nhóm người Tôn Đức Nghiệp nhìn khổ qua Lâm Chu đưa tới, im lặng trong chốc lát, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn cầm lấy.
Lâm Chu rất tự tin vào tay nghề của mình. Cậu cắn một ngụm khổ qua ngào đường.
Kết quả, khoảnh khắc cậu vừa cắn vào miếng khổ qua vẫn bị vị đắng đột nhiên xuất hiện tập kích.
Dù có chần khổ qua trong nước sôi thì vị đắng vẫn còn đó.
Đối với người không thể ăn đắng, mùi vị kia quả thật không tài nào nuốt trôi.
Nhưng sau khi ăn lớp đường phủ lên bên ngoài, hương vị bỗng ngon hơn.
Cậu biết khổ qua có vị đắng nên đã cố ý phủ lớp áo đường rất dày. Lớp đường cứng bên ngoài này rất giòn, có tác dụng trung hòa vị đắng của khổ qua.
Hừm... Không khó ăn nhưng cũng không ngon lắm.
Có lẽ người thích ăn khổ qua sẽ thấy thích.
Tôn Đức Nghiệp nhanh chóng nhai xong khổ qua ngào đường rồi vội cúi đầu làm việc, không dám tiếp tục đối mặt Lâm Chu, chỉ sợ lại bị nhét thêm một xâu kẹo hồ lô kỳ lạ nào đó nữa.
Ngược lại, dì Hứa thì ăn say sưa ngon lành.
"Không ngờ khổ qua cũng ngon như thế, bình thường tôi đều dùng nó làm cùng trứng tráng hoặc món súp hầm, nộm."
Lâm Chu lập tức nhìn dì Hứa bằng ánh mắt bội phục.
Khổ qua hầm đắng lắm mà?
Nộm khổ qua há chẳng phải càng đắng hơn ư?
Trứng tráng còn chấp nhận được.
"Dì Hứa thích thì ăn thêm đi."
Lâm Chu đã đoán trước ắt hẳn khổ qua ngào đường sẽ không được bọn trẻ ưa chuộng.
"Cảm ơn cậu Lâm."
Dì Hứa rất thích ăn khổ qua, nghe vậy cười rất vui vẻ.
Bà còn thích uống cả nước ép khổ qua, đừng nói chỉ tới khổ qua ngào đường. ...
Hai tiếng sau.
Tất cả kẹo hồ lô đã được làm xong.
Làm liên tục trong ba ngày, tốc độ tay của Lâm Chu ngày càng nhanh. Tốc độ nhúng đường có thể tính bằng giây.
Loại kẹo hồ lô càng nhiều hơn, nhưng khẩu phần một xâu không thay đổi.
Chúng vẫn được hoàn thành rất nhanh. "Cháu đi bày quầy bán hàng đây. Mọi người xem làm cơm trưa nhé! Chắc là cháu sẽ về trong khoảng thời gian như hôm qua."
Bạn cần đăng nhập để bình luận