Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 263: Bánh cuốn thịt kho này có lai lịch thế nào, ăn vào có thể thành Phật à? (1)

Chương 263: Bánh cuốn thịt kho này có lai lịch thế nào, ăn vào có thể thành Phật à? (1)Chương 263: Bánh cuốn thịt kho này có lai lịch thế nào, ăn vào có thể thành Phật à? (1)
Không chỉ bán một trăm cái dựa theo tiêu chuẩn nhiệm vụ của hệ thống yêu cầu, nếu không e là bán chưa đến một giờ đã hết sạch sành sanh rồi.
Đấn lúc đó có đông người, cậu có thể rút lui hay không còn là một vấn đề.
Chùa Thường Trung vốn là một địa điểm du lịch.
Đội ngũ dài như vậy, vốn đã thu hút rất nhiều người, du khách đến du lịch chụp ảnh xong rồi cũng chia sẻ.
"Mau nhìn, hòa thượng đều xếp hàng muốn ăn bánh cuốn thịt kho kìa, tớ ngược lại muốn nhìn xem nó ăn ngon đến cỡ nào. Siêu nhiều người xếp hàng luôn."
Quý San San là người thành phố lân cận, khi lên mạng lướt thấy video cầu tài tại chùa Thường Trung ở Giang Đông rất hot. Cô thấy chỗ mình cách chùa cũng không xa nên thừa dịp gần đây đang nghỉ việc ở nhà, đi qua du ngoạn chơi vài ngày, bái Phật hy vọng có thể tìm được một công việc tốt.
Bạn thân của cô nhận được tin tức cũng bày tỏ thêm kiến thức.
"Hòa thượng có thể ăn bánh cuốn thịt kho à?"
"Thật hả, vậy để lúc nào tớ nghỉ cũng đến đó bái."
"Bánh cuốn thịt kho hẳn là có chay nhỉ?"
Lúc đến Quý San San còn cố ý mang theo thẻ cào, tuy không trúng một triệu, nhưng cũng trúng 200 tệ, điều đó cũng làm cô sướng đến phát rồ luôn rồi.
"Ha ha ha ha, cười bể bụng mất thôi. Có điều ngôi chùa đó thực sự rất đáng để check-in nha, vô cùng linh luôn, nhang đèn trong điện Thần Tài nhiều là có đạo lý cả."
"Vậy thì không thể gọi là bánh cuốn thịt kho nữa, phải gọi là bánh cuốn rau mới đúng."
Bây giờ cô đã thực sự là fan cuồng của chùa Thường Trung.
Gần như ai nhìn thấy cảnh này cũng đều có phản ứng đầu tiên theo bản năng như thế.
Cảm giác như phải xếp hàng rất lâu ấy.
"Yêu cậu -”
Quý San San đơn giản trò chuyện đôi câu rồi đặt điện thoại xuống nhìn dòng người xếp hàng trước mắt.
"Đúng rồi, tớ có cầu cho cậu một cái chuỗi hạt đeo tay này, trông xinh lắm, khi nào về tớ đưa cho cậu ha."
"Có ngay."
Cô ngửi mùi thịt kho mà phát thèm luôn. ...
"A di đà phật, phiền thí chủ cho hai cái bánh cuốn chay, không bỏ hành tây, cà rốt."
Tốc độ di chuyển của đội ngũ không chậm, nhưng có quá nhiều người.
Hôm qua sau khi tiếp đón khách hàng là hòa thượng, lúc trở vê Lâm Chu cố ý tra xét tư liệu.
Vì giữ cho nguyên liệu nấu ăn sạch sẽ, Lâm Chu gắp rau dưa bằng một cái kẹp khấc, phòng ngừa dính phải vị thịt.
Rau dưa đều có sẵn cả, không cần cắt thịt, trực tiếp cầm một miếng bánh mì dẹt, kẹp các loại rau dưa bỏ vào xong cuộn lại là hoàn thành một cái bánh cuốn rồi.
Tay chân Lâm Chu lanh lẹ cuốn bánh cho các hòa thượng.
Cho nên ăn bánh cuốn chay toàn là rau trộn rau dưa cuốn thành hoàn toàn không thành vấn đề.
Hơn mười giây đã cuốn xong một cái, rất nhanh.
Bình thường hòa thượng ngoại trừ không ăn thịt, không ăn hành tỏi rau hẹ thức ăn mặn ra thì hình như cũng không kiêng gì quá nhiều.
Thái độ coi trọng khách hàng dù có phân thận gì như thế này khiến các hòa thượng tăng mạnh thiện cảm với Lâm Chu, ánh mắt nhìn Lâm Chu cũng mang vẻ thích thú.
"A di đà phật, đa tạ thí chủ."
Chú tiểu nhận bánh cuốn chay, vẫn còn hơi cúi người chắp tay hành lễ.
Lâm Chu cũng mỉm cười, hơi cúi người nói không khách khí.
Sau đó Lâm Chu phát hiện, mỗi một hòa thượng đến mua bánh cuốn chay đều có lễ phép như thế, cậu cũng chỉ đành không ngừng đáp lễ.
Một tuần này cậu đều trả lễ lại như vậy mấy chục lần rồi.
Bán nhiều bánh cuốn chay như thế, rau dưa trên mặt quầy nhất thời tiêu hao hơn nửa.
Ngay khi các khách hàng đang nghĩ thịt nhiều rau dưa thiếu, Lâm Chu lấy ra mấy hộp giữ tươi từ thùng xe bên dưới xe ba bánh, bên trong đó đựng đầy rau dưa đã chuẩn bị sẵn.
Từ đó rau dưa lại bắt đầu nhiều hơn.
"Ha ha ha ha, ông chủ Lâm anh giỏi thật đó, vậy mà lại chuẩn bị nhiều rau dưa như vậy. Anh cũng biết các hòa thượng trong chùa sẽ đến mua đúng không?"
Lâm Chu nở nụ cười tươi, mắt cười cong cong, khách hàng trước mặt lập tức có thể nhận ra cậu đang cười bên dưới lớp khẩu trang.
"Bị anh biết mất tiêu rồi."
Lâm Chu nói đùa, vui vẻ hỏi anh muốn bánh cuốn gì.
"Đương nhiên là muốn hai cái thập cẩm rồi. Tôi không thích ăn rau dưa, anh thêm nhiều tàu hũ ky là được."
Lâm Chu lên tiếng hỏi: "Muốn tàu hũ ky kho hay là trộn?"
"Kho đi, kho càng thơm hơn chút."
Anh cũng đâu phải hòa thượng, đâu cần ăn kiêng làm gì.
Cũng không biết sao mà mấy hòa thượng kia nhịn được nữa, thịt kho thơm thế cơ mài
Nhìn chân giò béo mập, lúc vớt lên thịt còn lắc lư thế kia, anh hận không thể trực tiếp mua hẳn một cái để ôm gặm cho đã ghiền.
Khi Lâm Chu cắt thịt giò heo, dao vừa chạm vào, da và thịt giò heo đã trở nên mềm nhữn, thật sự làm người ta khó mà rời mắt.
Đợi đến khi anh nhận lấy bánh cuốn thịt kho Lâm Chu cuốn xong, cắn xuống một cái lại càng tuyệt hơn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận