Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 135: Cho anh làm trưởng nhóm đấy! (2)

Chương 135: Cho anh làm trưởng nhóm đấy! (2)Chương 135: Cho anh làm trưởng nhóm đấy! (2)
Ngay lúc mọi người còn chưa thảo luận ra đáp án, Phương Tuấn lại đã gặp được Lâm Chu nữa rồi.
Tin tức vừa ra, dù đang đêm khuya vẫn không ít người nhao nhao bàn luận ầm ï.
Người nào ở gần đó cũng bắt đầu chuẩn bị ra ngoài ăn gà rán.
Phương Tuấn là người đầu tiên phát hiện vị trí của Lâm Chu liên tiếp hai tuần.
Các khách hàng quen trong nhóm đã đề cử anh giữ chức trưởng nhóm.
"Cho anh làm trưởng nhóm, chúng tôi tâm phục khẩu phục. Sau này có tìm được ông chủ Lâm hay không đều trông cậy vào anh.”
"Bần tăng thấy thí chủ có duyên với ông chủ Lâm lắm đấy!"
"Duyên phận tuyệt vời không tả nổi."
Phương Tuấn thấy tin nhắn trong nhóm nhanh chóng vượt lên 99+, không nhịn được cười phá lên.
Ngay cả chính trưởng nhóm cũng đã lên tiếng chủ động nhường lại vị trí trưởng nhóm của mình.
"Gà rán phối bia là bữa khuya đỉnh của chóp nha!"
"Ông chủ Lâm thật sự bán gà rán trước quán bar à? Các anh em có định đi mua gà rán sẵn tiện ghé vào quán bar nhảy disco uống rượu không nào?"
Có thể thấy mọi người chấn động cỡ nào trước chuyện Phương Tuấn có thể tình cờ gặp được Lâm Chu.
"Người anh em, sau này anh là anh hai em, chức trưởng nhóm này anh không làm thì ai làm? Không ai xứng đáng hơn anh đâu!"
Có khách hàng ở cách quán bar Bài Hát Cũ rất xa, khoảnh khắc nhìn thấy tin nhắn trong nhóm lập tức ấn mở app ship hàng.
Anh tiếp nhận thân phận trưởng nhóm, đồng thời mô tả chỉ tiết trong nhóm cho mọi người biết rằng có gà rán nguyên vị và gà rán gạch cua, rất thơm ngon. Ai muốn ăn phải nhanh chân đến đi, có vẻ số lượng không nhiều lắm.
Đúng là số lượng khá ít, 50 con gà, 100 cái đùi gà, mình anh mua một phát 20 cái rồi còn đâu. ...
Nhóm người phàm ăn này thú vị thật.
Shipper còn gọi điện thoại đến trao đổi kỹ càng nội dung đơn hàng, sau đó xuất phát đi mua ngay.
Có rất nhiều anh trai shipper nhận đơn vào nửa đêm mùa hè.
Về đêm, khu vực quán bar Bài Hát Cũ rất đông người, lên đơn không đến một phút đã có anh trai shipper nhận đơn.
[Mô tả đơn hàng: Phiên anh đến quầy gà rán trước quán bar Bài Hát Cũ mua 100 tệ gà rán giúp tôi. ]
Khách hàng còn có thể theo dõi trạng thái của anh trai shipper thông qua định vị đơn hàng.
Khi mẻ gà rán đầu tiên ra khỏi chảo, Lâm Chu gói hàng cho Cao Gia Chí và chó cưng của cậu ta trước.
Nếu không có anh trai shipper đi mua hàng thì anh ta biết sống thế nào!
Nếu thật sự muốn ăn gà rán thì đúng là bó tay hết cách.
Trong nhóm có hơn trăm người, nhà anh ta lại cách quán bar Bài Hát Cũ tận 10 cây số, chờ anh ta chạy đến nơi thì bé gái cũng thành thiếu nữ rồi.
Đây quả là nghề nghiệp tạo phúc cho nhân loại, anh ta rất yêu...
Hê hê, anh ta thật thông minh.
"Vị gạch cua không nên ăn thêm cay, sẽ ảnh hưởng đến hương vị gạch cua. Nếu anh thưởng thức nguyên vị, độ tươi của gạch cua sẽ đậm hơn."
Lâm Chu nhớ lại phần đùi gà hôm qua Cao Gia Chí ăn là thêm cay. Nếu hôm nay cậu ta ăn gà rán gạch cua thêm cay, sẽ có sự xung đột mùi vị, nên lúc đóng gói cậu hỏi trước một câu.
Nếu khách hàng vẫn muốn thêm cay thì cậu sẽ thêm.
"“Hu hu hu, anh trai, anh thật chu đáo, vậy thì tôi không thêm cay nữa."
Cao Gia Chí chờ cả buổi, thấy Phương Tuấn đến, lại còn có vẻ rất thân quen với ông chủ chợt cảm thấy mình bị cho ra rìa. Lúc này, cậu ta thấy Lâm Chu vừa rán xong mẻ đùi gà đã cho cậu ta cái đầu tiên thì vô cùng cảm động, hoàn toàn quên mất mình mới là người tới trước.
Lâm Chu nhìn Cao Gia Chí dạt dào cảm xúc, khóe miệng khẽ giật.
Đúng là chó nào chủ nấy nhỉ?
Cậu cúi đầu nhìn husky, mặt đất dưới chân chú chó đã ướt đẫm nước dãi nhỏ giọt của nó.
Nó đã thèm lắm rồi.
"Ăn từ từ thôi, vừa ra khỏi chảo vẫn còn hơi nóng..."
Lâm Chu còn chưa dứt lời đã thấy một người một chó bị bỏng nhe răng trợn mắt.
Gà rán của cậu đều là gà choai mới giết thịt, vừa mềm lại nhiều nước, sau khi rán ngập dầu, lớp bột bên ngoài xốp giòn, khóa phần nước và cả vị tươi bên trong một cách hoàn hảo. Nếu không chú ý, ăn nhanh sẽ rất dễ bị bỏng.
Đây là điều cậu đã tự mình trải nghiệm, cậu muốn nhắc nhở khách nhưng không ngờ còn chưa kịp thì một người một chó đã bị bỏng cả rồi.
Gà rán nóng hổi, xốp giòn ngon miệng, cắn vào một miếng, nước cốt đậm đà lập tức tràn vào miệng qua vết cắn, nóng đến nỗi lưỡi lập tức bỏng rát.
Nhưng hương vị cực kỳ tươi ngon cũng từ đó lan tỏa làm người ta mê mẩn, thà ngậm miếng thịt gà nóng hổi trong miệng hít hà liên tục cũng không nỡ nhổ ra.
Nhìn một người một chó có biểu cảm giống hệt nhau, Lâm Chu mấy thuở phải nín lặng.
Phương Tuấn bên cạnh chứng kiến vở kịch này cũng không thể nhịn cười.
Anh chợt nhận ra nuôi husky ngáo cũng rất thú vị, ít nhất sẽ không nhàm chán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận