Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố

Chương 493: Thật là một màn tẩy trang sảng khoái (2)

Chương 493: Thật là một màn tẩy trang sảng khoái (2)Chương 493: Thật là một màn tẩy trang sảng khoái (2)
Ban nãy khi đang biểu diễn, bọn họ đã bị mùi hương của vịt kho làm cho thèm thuồng không thôi.
Không nghĩ tới có ông lão khán giả thưởng vịt kho.
Nhưng nhiều người như vậy, mỗi người một miếng, thật sự chẳng cảm nhận được hương vị gì.
Ngược lại, bọn họ càng muốn ăn hơn.
Anh chàng diễn viên thầm rơi nước mắt, rõ ràng đây là phần thưởng của anh mà, bản thân còn chưa ăn được bao nhiêu thì đã hết mất tiêu rồi!
Khi bọn họ dọn dẹp xong rồi đi ra ngoài, bên ngoài sân khấu đừng nói đến khán giả, thậm chí cũng chẳng còn lại mấy quầy ăn vặt.
Đúng là một lần tẩy trang tràn trề niềm vui. ...
Bên kia, Lâm Chu trở lại biệt thự, mấy người quản gia dì giúp việc cũng đã tan làm rồi.
Trong lúc đợi đồ ăn, cậu tranh thủ tắm rửa rồi nghỉ ngơi một lát.
Tuần này chỉ cần làm việc năm ngày là được, còn có hai ngày nghỉ.
Lâm Chu chuẩn bị nấu ít đồ ăn khuya, nhưng cậu lại không muốn động đậy.
Lúc này dọn quầy vê đến nhà cũng mới chín giờ.
Cậu không sốt ruột chút nào.
Cho nên cậu rút điện thoại di động ra đặt đồ ăn bên ngoài.
Biệt thự không còn người nào, Lâm Chu vô cùng thoải mái.
Không rõ cho lắm, nhưng mà anh chàng shipper tò mò mang theo lòng hiếu kỳ, nhanh chóng chạy đến quán ăn lấy đơn rồi lái xe 5 cây số chạy tới biệt thự.
Anh làm shipper lâu như vậy, vẫn chưa nhận được đơn đặt hàng nào từ biệt thự.
Lại nói, biệt thự có cho shipper vào giao đồ ăn không nhỉ?
Anh chàng shipper nhận đơn hàng nhìn địa chỉ biệt thự trên điện thoại di động, chìm vào trong suy tư,
Anh chàng shipper lần đầu đi giao hàng tại biệt thự có chút khó hiểu.
Anh chàng shipper: 2
"Sao lại đến đây thế, tôi còn phải đi đưa đơn nữa."
Sau đó anh được bảo vệ trước cổng dẫn đến một bãi đậu xe dưới mặt đất.
Bảo vệ: "Phải xếp hàng."
Hay lắm, giao đồ ăn lâu như vậy, chưa từng thấy cảnh tượng như thế này.
Một người bảo vệ đang chuẩn bị xuất phát, bên cạnh còn có mấy shipper khác đang đứng chờ.
Chỉ thấy shipper ngồi chật kín trên một chiếc xe ngắm cảnh trong bãi đậu xe.
Bảo vệ yên lặng nhìn anh, không nói gì, ra hiệu anh nhìn phía trước.
Anh chàng shipper chưa từng thấy cảnh tượng này, anh ngạc nhiên đến mức trợn tròn mắt.
"Hả? Xếp hàng gì thế?"
Thì ra khu biệt thự cũng có người gọi đồ ăn bên ngoài.
Quan trọng là còn không ít người.
Có thể giao đồ ăn bên ngoài đến biệt thự, hơn nữa bên trong khu biệt thự còn có xe chuyên dụng đưa đón bọn họ đi giao đồ ăn.
Đãi ngộ này ghê gớm thật! Anh cũng không dám nghĩ.
Anh chàng shipper giống như người nhà quê lần đầu tiên lên thành phố, chờ đến chuyến xe tiếp theo, theo các anh chàng shipper khác cùng đi giao đồ ăn.
Thấy gì cũng đều mới mẻ.
Không bao lâu sau, bảo vệ đã lái xe chạy đến trước mặt ngôi biệt thự anh cần giao hàng.
Anh chàng shipper đưa đồ ăn đến trên tay Lâm Chu.
Anh chàng shipper lại ngồi xe ngắm cảnh trở về bãi đậu xe, rời khỏi biệt thự.
Lần đầu trải nghiệm đi giao hàng như vậy, anh chàng shipper vô cùng phấn khích.
Khỏi phải nói, nơi người nhà giàu sống thật sự đẹp tuyệt.
Lâm Chu xách đồ ăn ngoài về phòng, vừa chơi game vừa ăn.
Cậu đặc biệt gọi một phần sushi cao cấp, còn có trà sữa chính là vì có thể vừa chơi game vừa ăn, không ảnh hưởng việc chơi game.
Đối với các fan hâm mộ của ông chủ Lâm, hôm nay lại là một ngày không có tin tức của ông chủ Lâm.
Ngày hôm sau.
Có sẵn nước kho rồi, kho vịt kho dễ dàng hơn nhiều.
Sáng sớm, cậu ra chợ mua một ít nguyên liệu nấu món vịt kho ăn vặt rồi mang về nhà xử lý xong xuôi, cho vào trong nước kho để kho.
Ngoại trừ nguyên liệu nấu ăn khác nhau thì cần thời gian kho khác nhau ra, thật ra thì làm món kho rất đơn giản.
Phải xem công thức như thế nào.
Công thức món kho xịn sò, chính là điểm mấu chốt để có mùi vị ngon.
Lâm Chu vừa kho, cả căn biệt thự đã tràn ngập mùi thơm.
Rèm cửa sổ khăn trải bàn các dì giúp việc mới thay sau khi Lâm Chu ra ngoài bày quầy bán hàng ngày hôm qua, lại một lần nữa ám đầy mùi kho. ...
"Ông nội ơi, tối này vẫn đi xem kịch phải không?"
Sau bữa cơm chiều, nhìn thấy ông nội không háo hức chuẩn bị đồ như hôm qua, anh chàng tò mò hỏi.
Ông nội anh chính là một người mê kịch lâu năm, bây giờ lớn tuổi, lúc rảnh rỗi thì đi khắp nơi xem kịch, tản bộ.
Tối hôm qua ông nội xem mê mẩn như vậy, theo lý mà nói, hôm nay không thể nào không đi được.
Sao giờ vẫn không có động tĩnh gì ta.
"Đi chứ."
Ông lão bày ra dáng vẻ 'Không phải cháu đang vế vời thêm chuyện à' liếc nhìn chàng trai.
"Vậy sao ông không chuẩn bị gì thế."
Chàng trai bị ông nội làm cho có chút hoang mang.
Nếu muốn đi, sao lại không chuẩn bị đồ, đã hơn 6 giờ sắp đi rồi đó.
Ngày hôm qua ông nội còn mang theo hạt dưa, rồi lại mang theo nước trà, đầy đủ mọi thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận